Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chân Long Chí Tôn Đô Thị

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chân Long Chí Tôn Đô Thị
  3. Chương 58: Châm phạt

Chương 58: Châm phạt

Lúc còn trong quân đội, Vương Nhất đi theo Khương Nhã My - thủ tịch quân y Ẩn Vu cũng học được vài thứ, mặc dù chỉ học được qua loa, nhưng mà những thứ đó còn phải cao cấp hơn nhiều so với đám "chuyên gia" ở bên ngoài, chỉ cần liếc mắt thì liền nhìn ra người thanh niên kia căn bản không phải bị cảm lạnh, thân thể rất khỏe mạnh, đó cũng là do anh ta giả vờ.

Nếu đã như vậy, cái được gọi là y náo cũng không thành lập, chắc chắn là do Trương Lượng lòng tham không đủ muốn lừa thêm một ít tiền.

Còn về phần bác Trương như thế nào, anh ta căn bản không quan tâm, anh ta chỉ ham mê cờ bạc, còn bởi vì đánh bạc mà cãi nhau với bác Trương nhiều lần, trong lòng rất ghét bác Trương, ước gì bác Trương chết sớm một chút, anh ta cũng có thể chia tài sản.

Lúc đầu, Vương Nhất còn muốn nể mặt bác Trương mà không khiến cho Trương Lượng quá xấu hổ, xem ra là bây giờ chỉ là do mình suy nghĩ dư thừa.

“Anh buông cậu ta ra.”

Trương Lượng cùng với một vài người khí thế xung phong chạy đến vây quanh: “Anh ta đã yếu lắm rồi, sao có thể bị hành hạ như vậy chứ... với lại anh có biết gì về y thuật không, có giấy phép hành nghề không hả?”

Vương Nhất nhìn anh ta một cái, cười nói: “Cậu sợ à?”

“Nói chuyện cười, tôi biết sợ ư?”

Trương Lượng lập tức giống như nghe thấy một câu chuyện cười, giễu cợt nói: “Tôi là sợ anh làm chuyện điên rồ, rõ ràng không biết trị bệnh mà nhất định phải ra vẻ ta đây, nếu như xảy ra chuyện thì anh có bồi thường nổi không?”

Lúc này, Lý Tuyết Nhi cũng lo lắng lôi kéo ống tay áo Vương Nhất: “Anh rể, không phải là anh nói anh có biện pháp tìm ra mười lăm tỷ kia à, sao mà tiền không thấy đâu mà còn thêm dầu vào lửa vậy?”

“Giải quyết vấn đề mà tôi nói chính là phải biết rõ ai muốn hại cô, mà không phải là ngu ngơ đưa tiền theo ý bọn họ.”

Vương Nhất bình thản nói: “Hay là nói, cô đồng ý bị người khác lừa gạt như thế?”

“Em..."

Lý Tuyết Nhi nghẹn ngào, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Đương nhiên cô ta không muốn bị lừa tiền, nhưng mà là do tình thế ép buộc con người.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không khiến cô phải thất vọng đâu.” Vương Nhất nhìn Lý Tuyết Nhi, trầm giọng nói.

Nhìn ánh mắt kiên định của Vương Nhất, trong lúc nhất thời Lý Tuyết Nhi cũng không biết phải nói gì thêm.

Vương Nhất lại nhìn Trương Lượng, cười ha hả: “Có bồi thường nổi hay không là chuyện của tôi, cậu chỉ cần đừng làm chuyện ảnh hưởng tới tôi là được rồi.”

Nói xong, anh nhẹ nhàng búng ngón tay.

Xoẹt.

Cây kim nhỏ mảnh mai đâm xuyên qua người thanh niên gầy.

Người thanh niên bị dọa, sắc mặt lập tức trắng bệt, ra sức vùng vẫy nhưng lại bị Lãnh Nhan nắm chặt.

Phập phập.

Cây kim đâm vào người của người thanh niên, anh ta đau đến nỗi liên tục kêu rên: “A! Đau, đau chết mất.”

Nhìn cảnh tượng này, Trương Lượng thật sự sợ hãi: “Anh dám!”

Lúc đang nói chuyện, anh ta đã bước lên giật lấy ngân châm trong tay Vương Nhất.

Bịch.

Nhưng mà còn chưa đụng vào một sợi tóc của Vương Nhất thì Trương Lượng đã bị một cước đá bay.

Rầm...

Bên cạnh đúng lúc có một cái thùng rác, đầu Trương Lượng chúi vào đống rác, chỉ còn có hai cái chân quơ lung tung giống như con ếch.

“Thiếu chủ đang làm việc, người không có phận sự không được đến gần.”

Ánh mắt Lãnh Nhan tràn ngập sát khí quét nhìn tất cả mọi người một lượt, giọng nói rét lạnh giống như cơn gió đến từ một lớp băng dày.

Đám người giật mình, đồng loạt lui về phía sau, Lý Tuyết Nhi cũng hoảng sợ khiếp vía mà nhìn Lãnh Nhan, trong lòng thầm nghĩ cái chị gái này trông có vẻ trầm mặc ít nói, sao lại ra tay hung ác như thế?

“Cô, cô chờ đó cho tôi..."

Người nhà bệnh nhân nhìn Lãnh Nhan với vẻ mặt phẫn nộ, nhưng cô ta vừa mới liếc nhìn thì bọn họ lập tức bị dọa phải lui chân, khí thế của một nhóm người còn không bằng một mình Lãnh Nhan.

“Trương Lượng, Trương Lượng không sao đó chứ?”

Bọn họ đi đến bên cạnh thùng rác, một người nắm lấy một chân của Trương Lượng kéo anh ta từ trong thùng rác ra ngoài.

Trên đầu Trương Lượng còn dính vỏ chuối phát ra mùi hôi thối, trên mặt còn có một đám ruồi nhặng bay bay, nhóm người vô thức lùi lại phía sau, tay che kín mũi.

“Vương Nhất, mày hay lắm, dám cho người của mày làm nhục tao, bọn mày xong rồi..."

Trương Lượng gạt phần vỏ chuối hôi thối trên đầu mình, tức giận phóng về phía Vương Nhất.

Nhưng mà Vương Nhất căn bản ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Trương Lượng một cái nào, chỉ là ánh mắt nghiêm túc nhìn người thanh niên gầy gò: “Tôi cho cậu một phút, phải nói sự thật với tất cả mọi người, nếu không thì..."

Xoạt...

Vương Nhất lại rút thêm một cây ngân châm, giọng nói bình thản: “Đã từng nghe qua châm phạt chưa?”

Hai mắt người thanh niên gầy gò mông lung, ngược lại là Lý Tuyết Nhi đứng sau lưng không khỏi phát lạnh.

Cô ta học y, đương nhiên biết châm phạt là cái gì.

Châm cũng là một loại biện pháp, nhưng mà so với việc gọi nó là "châm liệu", chẳng bằng gọi nó là "cực hình".

Bảy trăm hai mươi huyệt vị ở trên người đều bị ngân châm đâm vào, những ngân châm này sẽ loại trừ các loại bệnh nhẹ trong cơ thể của bệnh nhân, nhưng mà bệnh nhân cũng sẽ cảm nhận một loại cảm giác như vạn tiễn xuyên tâm, bởi vì quá tàn khốc, cho nên từ đó đông y mới bị cấm...

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Lý Tuyết Nhi nhìn bóng lưng Vương Nhất trở nên hoảng hốt, chẳng lẽ là anh ta biết?

Người sử dụng châm phạt cần có yêu cầu kỹ thuật rất cao, không chỉ tinh thông huyệt vị toàn thân mà còn phải hạ châm đủ nhanh, hung ác, chuẩn xác, không có nhiều người biết đến nó.

Người không biết thì không sợ, người thanh niên này vừa nhìn thoáng qua cây ngân châm mảnh mai, trong lòng hạ quyết tâm không phải chỉ là châm thôi sao, có cái gì để sợ chứ?

Anh ta cắn răng, tằng hắng một tiếng: “Khụ khụ... tôi không biết anh đang nói cái gì..."

“A..."

Còn chưa dứt lời thì anh ta đã thảm thiết kêu lên một tiếng, ngân châm ở trong tay Vương Nhất đã đâm vào người anh ta.

Ngay lập tức, mồ hôi anh ta chảy như suối, trong chớp mắt này anh ta cảm thấy thân thể mình như bị một thanh kiếm bén nhọn đâm xuyên qua.

“Cậu còn ba mươi giây.”

Vương Nhất lại không nhanh không chậm rút ra một cây ngân châm, hờ hững nói.

“..."

Người thanh niên gầy gò cắn chặt răng, mồ hôi đã thấm ướt quần áo, anh ta nhìn giống như là mới vừa được vớt lên từ dưới sông.

Nhưng mà anh ta vẫn mạnh miệng: “Giết người, đây là đang giết người... khụ khụ, mau báo cảnh sát đi..."

Ánh mắt Vương Nhất trở lên lạnh lẽo, cong ngón tay một phát liền búng ra.

Xoạt...

Ngâm châm mang theo tiếng xé gió lại cắm vào cơ thể anh ta.

“A!”

Người thanh niên gầy gò phát ra một tiếng hét như tiếng heo kêu.

Lần này, trạng thái tinh thần của anh ta rốt cuộc cũng đã hỏng mất, lớn tiếng khóc.

Vừa khóc vừa mắng chửi: “Trương Lượng mẹ nó chứ, mày dám chơi ông đây, ông mày không làm nữa.”

“Tôi căn bản không bị cảm lạnh, tất cả đều là do cái tên này kêu tôi giả vờ.”

Anh ta vừa khóc bù lu bù loa vừa mắng chửi: “Anh ta đưa cho tôi một khoản tiền, kêu tôi giả vờ làm bệnh nhân bị cảm nặng, nói là sẽ có một cô gái nhiều tiền ngu ngốc đưa cho anh ta mười mấy tỷ, đến lúc đó chúng tôi chia đều.”

Mọi người đều hoàn toàn choáng váng, trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Trương Lượng.

Lý Tuyết Nhi tức giận đến nỗi toàn thân phát run, hóa ra từ đầu đến cuối chính là một kế hoạch nhằm vào cô ta.

Sắc mặt của Trương Lượng lúc đỏ lúc trắng, vô cùng khó coi.

Vương Nhất lại thỏa mãn nở nụ cười, giống như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm vào người thanh niên đó: “Có thật không? Nhưng mà tôi lại có thể nhìn ra cậu bị bệnh không nhẹ nha.”

Người thanh niên gầy gò nghe xong liền bị dọa mất hồn mất vía: “Đại ca à, anh tha cho tôi đi, tôi thật sự không bị bệnh mà.”

Nói xong còn dùng lực nhảy vài cái, nói chuyện cũng không còn tiếng ho khan: “Mọi người nhìn đi, nào có người bị bệnh cảm nặng mà có thể tràn đầy sức sống như thế.”

"..."

Không có người nào nói chuyện, bầu không khí tràn ngập sự xấu hổ.

“Chạy mau.”

Đột nhiên, Trương Lượng lại hét lớn một tiếng rồi xoay người bỏ chạy.

Những người khác thấy vậy thì cũng nhanh chóng co chân chạy theo.

“Đứng lại!”

Lý Tuyết Nhi thấy vậy liền muốn đuổi theo.

Lại bị Vương Nhất ngăn cản: “Không cần phải đuổi theo đâu, đây đều là bọn tôm tép nhải nhép.”

“Anh có ý gì, chẳng lẽ phía sau còn có người?” Lý Tuyết Nhi mở to mắt nhìn.

Vương Nhất không nói gì, chỉ cười lạnh vài tiếng.

Nếu như anh đoán không sai, chắc chắn chuyện này có liên quan đến dược phẩm Thường Kỉ.

Còn đang lo lắng sự kiện 316 không có bước đột phá, đúng là không tốn chút sức nào mà...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6020 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5467 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5179 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4845 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4783 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4732 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter