Chương 1357
Sắc mặt của Nhạc si lạnh lùng: “Đối với việc trở lại Tần thị, một chút hứng thú tôi đây cũng không có. Ngược lại là anh đó, nếu như đã kiêu ngạo thì đừng có trách tôi không nương tình.”
Nghe xong lời này, Tần Nam bật cười.
“Cô chỉ là một con hát thì không nương tình với tôi kiểu nào chứ, dùng sáo đánh tôi à?”
Chát.
Ngay lập tức, tiếng bạt tay thanh thúy liền vang lên.
Nhạc si tát mạnh tác vào mặt Tần Nam.
Sức lực vô cùng lớn, nửa bên mặt trực tiếp sưng phồng lên.
Lục Kiệu không thể tin nổi mà mở to mắt nhìn, vô thức lùi lại một bước.
Anh ta không ngờ Nhạc si nổi danh khắp thiên hạ lại ra tay đánh người, mà còn đánh mạnh như thế.
Tần Nam cũng khá sửng sốt, không ngờ Nhạc si lại có can đảm dám đánh mình, anh ta tức giận không thôi.
“Con đàn bà đê tiện này, cô lại dám đánh tôi à, người đâu rồi, bắt cô ta lại cho tôi.”
Nghe thấy tiếng hét giận dữ, cửa phòng bao kế bên liền mở rộng, có rất nhiều người đàn ông với thân thể khỏe mạnh lao ra.
Nhạc si lập tức bị bao vây.
Trên mặt Tần Nam được xoa bởi một cục đá, nhưng nửa bên mặt khác lại nở nụ cười.
“Thái Kim Phụng, cho cô thêm một cơ hội để lựa chọn, theo tôi hay là muốn để da thịt mình chịu đau một bữa.”
Nhạc si không nói tiếng nào, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn xung quanh, biểu cảm lạnh lùng.
“Mẹ kiếp, trói cô ta lại cho tôi.”
Thấy vậy, Tần Nam chỉ vào cô ta rồi hét lớn một tiếng.
Trong nháy mắt đám người liền vọt về phía Nhạc si.
Trên mặt Tần Nam còn mang theo nụ cười, nhưng cười một hồi, anh ta không thể cười được nữa.
Trong mắt anh ta Nhạc si chỉ là một cô gái yếu đuối, chắc chắn sẽ bị bắt rất dễ dàng, nhưng mà sự thật hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh ta.
Bôm bốp.
Nhạc si người nhẹ như chim, ống tay áo phất qua phất lại, vệ sĩ lần lượt ngã xuống từng người một.
“Chuyện gì…”
Tần Nam và Lục Kiệu trợn mắt há hốc mồm nhìn mọi chuyện, thật sự rất khó mà tin được.
Biểu cảm của Tần Lô thì nặng nề, vừa mới lướt qua một cái là đã đi đến bên cạnh Tần Nam.
“Cậu chủ cẩn thận, Nhạc si cũng là một người luyện võ.”
Sắc mặt của Nhạc si lạnh lùng không nói tiếng nào.
Cô ta đã có thể được xếp vào một trong thất si thì làm sao lại không có gì dùng để phòng thân?
Mặc dù không ghê gớm bằng võ sư Võ Sơn Hà, nhưng người bình thường căn bản không phải là đối thủ của cô ta.
Nghe xong lời này, Tần Nam bật cười.
“Cô chỉ là một con hát thì không nương tình với tôi kiểu nào chứ, dùng sáo đánh tôi à?”
Chát.
Ngay lập tức, tiếng bạt tay thanh thúy liền vang lên.
Nhạc si tát mạnh tác vào mặt Tần Nam.
Sức lực vô cùng lớn, nửa bên mặt trực tiếp sưng phồng lên.
Lục Kiệu không thể tin nổi mà mở to mắt nhìn, vô thức lùi lại một bước.
Anh ta không ngờ Nhạc si nổi danh khắp thiên hạ lại ra tay đánh người, mà còn đánh mạnh như thế.
Tần Nam cũng khá sửng sốt, không ngờ Nhạc si lại có can đảm dám đánh mình, anh ta tức giận không thôi.
“Con đàn bà đê tiện này, cô lại dám đánh tôi à, người đâu rồi, bắt cô ta lại cho tôi.”
Nghe thấy tiếng hét giận dữ, cửa phòng bao kế bên liền mở rộng, có rất nhiều người đàn ông với thân thể khỏe mạnh lao ra.
Nhạc si lập tức bị bao vây.
Trên mặt Tần Nam được xoa bởi một cục đá, nhưng nửa bên mặt khác lại nở nụ cười.
“Thái Kim Phụng, cho cô thêm một cơ hội để lựa chọn, theo tôi hay là muốn để da thịt mình chịu đau một bữa.”
Nhạc si không nói tiếng nào, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn xung quanh, biểu cảm lạnh lùng.
“Mẹ kiếp, trói cô ta lại cho tôi.”
Thấy vậy, Tần Nam chỉ vào cô ta rồi hét lớn một tiếng.
Trong nháy mắt đám người liền vọt về phía Nhạc si.
Trên mặt Tần Nam còn mang theo nụ cười, nhưng cười một hồi, anh ta không thể cười được nữa.
Trong mắt anh ta Nhạc si chỉ là một cô gái yếu đuối, chắc chắn sẽ bị bắt rất dễ dàng, nhưng mà sự thật hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh ta.
Bôm bốp.
Nhạc si người nhẹ như chim, ống tay áo phất qua phất lại, vệ sĩ lần lượt ngã xuống từng người một.
“Chuyện gì…”
Tần Nam và Lục Kiệu trợn mắt há hốc mồm nhìn mọi chuyện, thật sự rất khó mà tin được.
Biểu cảm của Tần Lô thì nặng nề, vừa mới lướt qua một cái là đã đi đến bên cạnh Tần Nam.
“Cậu chủ cẩn thận, Nhạc si cũng là một người luyện võ.”
Sắc mặt của Nhạc si lạnh lùng không nói tiếng nào.
Cô ta đã có thể được xếp vào một trong thất si thì làm sao lại không có gì dùng để phòng thân?
Mặc dù không ghê gớm bằng võ sư Võ Sơn Hà, nhưng người bình thường căn bản không phải là đối thủ của cô ta.