Chương 1335
Sau đó, cửa phòng làm việc mở ra, một cô gái đầy khí chất mặc áo choàng màu trắng, tóc xõa trên vai đi vào.
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy cô ta, Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa đều ngây người.
Không phải cô gái này xinh đẹp cỡ nào, mà là khí chất trên người cô ta ngay cả bọn họ là con gái cũng không nhịn được mà cảm thán.
Mắt như vì sao, mặt như vầng trăng.
Một nụ cười tựa thiên tiên, phiêu miểu như thần.
Người chưa tới gần, một mùi thơm thoang thoảng đã bay tới.
Một cái mạng che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt bình tĩnh.
Hai nữ đồng cũng mặc áo choàng vải đi theo đằng sau, rất giống hình ảnh Quan Âm Bồ Tát nhẹ nhàng đi, đồng tử hoa sen đi theo đằng sau.
“Nhạc si?”
“Sư phụ!”
Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa sửng sốt, mặt mày lộ vẻ mừng rỡ.
Người đến chính là Thái Kim Phụng, Nhạc si – một trong thất si.
Thấy Thái Kim Phụng, cả nước không ai không biết đại danh của Nhạc si.
Không có nhạc nào cô ta không đánh được, mười bẩy khúc nhạc của Thần Châu, cô ta nắm trong lòng bàn tay.
Có lời đồn nói rằng, một khúc “thập diện mai phục”, biểu diễn kết thúc, dư âm văng vẳng ba ngày.
Thái Kim Phụng khẽ mỉm cười với Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa, giọng nói trong trẻo: “Vị này là vợ của thiếu chủ nhỉ?”
Lý Khinh Hồng hơi sửng sốt, vợ của thiếu chủ? Là nói cô sao?
Cô không nhịn được mà nhìn sang Vương Nhất, lần nữa làm mới nhận thức của cô về Vương Nhất.
Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Thanh Hòa: “Thanh Hòa, có lười làm bài tập không? Tâm tính có bớp bênh không?”
“Đệ tử không dám.”
Vương Thanh Hòa vội cúi đầu.
Bài tập là một vài tài nghệ mà Thái Kim Phụng dạy cho cô ta, cho dù bây giờ đã trở thành chủ tịch của giải trí Triều Hòa, mỗi ngày cũng không dám lơ là.
Thái Kim Phụng khẽ gật đầu: “Như vậy rất tốt.”
Lý Khinh Hồng đã sửng sốt tới mức không nói thành lời, Nhạc si rất nhiều người vung tiền như rác cũng không mời được, vậy mà lại xuất hiện ở đây?
Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Nhất, khẽ mỉm cười nói: “Thiếu chủ, tình hình đại khái tôi đã biết rồi, không bằng địa điểm của buổi biểu diễn lần này đặt ở đây đi?”
Vương Nhất chỉ nói một từ.
“Được.”
Làm xong việc, Thái Kim Phụng rời đi.
Để lại một mình Lý Khinh Hồng sững sờ.
Nhạc si muốn tổ chức buổi biểu diễn ở tập đoàn Lệ Tinh?
Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy cô ta, Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa đều ngây người.
Không phải cô gái này xinh đẹp cỡ nào, mà là khí chất trên người cô ta ngay cả bọn họ là con gái cũng không nhịn được mà cảm thán.
Mắt như vì sao, mặt như vầng trăng.
Một nụ cười tựa thiên tiên, phiêu miểu như thần.
Người chưa tới gần, một mùi thơm thoang thoảng đã bay tới.
Một cái mạng che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt bình tĩnh.
Hai nữ đồng cũng mặc áo choàng vải đi theo đằng sau, rất giống hình ảnh Quan Âm Bồ Tát nhẹ nhàng đi, đồng tử hoa sen đi theo đằng sau.
“Nhạc si?”
“Sư phụ!”
Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa sửng sốt, mặt mày lộ vẻ mừng rỡ.
Người đến chính là Thái Kim Phụng, Nhạc si – một trong thất si.
Thấy Thái Kim Phụng, cả nước không ai không biết đại danh của Nhạc si.
Không có nhạc nào cô ta không đánh được, mười bẩy khúc nhạc của Thần Châu, cô ta nắm trong lòng bàn tay.
Có lời đồn nói rằng, một khúc “thập diện mai phục”, biểu diễn kết thúc, dư âm văng vẳng ba ngày.
Thái Kim Phụng khẽ mỉm cười với Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa, giọng nói trong trẻo: “Vị này là vợ của thiếu chủ nhỉ?”
Lý Khinh Hồng hơi sửng sốt, vợ của thiếu chủ? Là nói cô sao?
Cô không nhịn được mà nhìn sang Vương Nhất, lần nữa làm mới nhận thức của cô về Vương Nhất.
Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Thanh Hòa: “Thanh Hòa, có lười làm bài tập không? Tâm tính có bớp bênh không?”
“Đệ tử không dám.”
Vương Thanh Hòa vội cúi đầu.
Bài tập là một vài tài nghệ mà Thái Kim Phụng dạy cho cô ta, cho dù bây giờ đã trở thành chủ tịch của giải trí Triều Hòa, mỗi ngày cũng không dám lơ là.
Thái Kim Phụng khẽ gật đầu: “Như vậy rất tốt.”
Lý Khinh Hồng đã sửng sốt tới mức không nói thành lời, Nhạc si rất nhiều người vung tiền như rác cũng không mời được, vậy mà lại xuất hiện ở đây?
Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Nhất, khẽ mỉm cười nói: “Thiếu chủ, tình hình đại khái tôi đã biết rồi, không bằng địa điểm của buổi biểu diễn lần này đặt ở đây đi?”
Vương Nhất chỉ nói một từ.
“Được.”
Làm xong việc, Thái Kim Phụng rời đi.
Để lại một mình Lý Khinh Hồng sững sờ.
Nhạc si muốn tổ chức buổi biểu diễn ở tập đoàn Lệ Tinh?