Chương 1238
Mấu chốt là bà ta ngay cả đối phương là ai cũng không biết.
“Rất tốt.”
Người đàn ông gật đầu hài lòng, nói: “Tiếp theo, tôi nói cho bà biết tiếp theo phải làm như nào?”
“Đợi sau khi bí mật lộ ra thì bà…”
Người đàn ông đè thấp giọng, nói ra một câu vô cùng cay độc, đồng tử của Châu Mỹ Ngọc cũng co rút.
“Cũng phải tôi đi làm sao?”
Giọng nói của bà ta mang theo run rẩy.
“Đương nhiên, không phải bà thì còn có thể là ai?”
Người đàn ông cười ha ha nhắc nhở: “Tuyệt đối đừng có bất cứ tâm tư phản kháng hoặc chạy trốn, cũng đừng nói cho bất cứ ai, nếu không ngày đó là ngày chết của bà!”
Tút tút tút…
Nói xong thì ông ta cúp máy.
Châu Mỹ Ngọc cầm điện thoại, mặt mày đờ đẫn, giống như mất đi ba hồn bảy vía.
Tuy đối phương nói không phép Châu Mỹ Ngọc nói với người khác, nhưng Châu Mỹ Ngọc sợ tới cực điểm đã không quan tâm nhiều như thế, bà ta gọi điện cho ba của mình, điện thoại của Châu Chí Kiên.
“Ba!”
Châu Mỹ Ngọc khóc lóc không ngừng, hét to một tiếng, sau đó nói ra toàn bộ sự việc.
Không ngờ giọng điệu của Châu Chí Kiên cũng vô cùng hoảng hốt.
“Mỹ Ngọc, con lập tức làm theo những gì người đó nói, nghe thấy không hả!”
Châu Mỹ Ngọc lập tức thay đổi sắc mặt: “Ba, ba nói cái gì, cứ tiếp tục như vậy, một khi bị phát hiện, con thật sự sẽ ngồi tù đấy! Con không muốn ngồi tù!”
Giọng nói đầy phẫn nộ của Châu Chí Kiên lập tức truyền tới: “Ba bảo con làm thì con làm, cho dù bị phát hiện cũng đừng nói là ba xúi giục, nếu không ba cắt đứt quan hệ ba con với con!”
Ầm!
Lời này vừa dứt, Châu Mỹ Ngọc lần nữa bị sét đánh, đồng tử tụ lại một điểm.
Không ngờ ba của bà ta lại nói ra lời lẽ tàn nhẫn như vậy.
Nhưng rất nhanh thì sắc mặt bà ta thay đổi, bà ta nghe ra sự hoảng hốt và sợ hãi trong giọng điệu của Châu Chí Kiên, giống như bị ai đó uy hiếp.
“Ba, ba có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Im mồm cho ba!”
Châu Chí Kiên gầm lên một tiếng thì cúp máy.
Châu Mỹ Ngọc cầm điện thoại mà ngây ngốc hồi lâu, bà ta đau đớn ôm đầu, dùng sức giật tóc của mình.
Mà ở một bên khác, nhà họ Châu.
Trên cổ của Châu Chí Kiên có một con dao sắc kề vào.
Một người đàn ông đeo mặt nạ lạnh lùng đứng ở đằng sau ông ta, lạnh lùng nói: “Xem ra cậu chủ đoán không sai, người phụ nữ đó nhất định sẽ nói cho kẻ thứ ba!”
“Rất tốt.”
Người đàn ông gật đầu hài lòng, nói: “Tiếp theo, tôi nói cho bà biết tiếp theo phải làm như nào?”
“Đợi sau khi bí mật lộ ra thì bà…”
Người đàn ông đè thấp giọng, nói ra một câu vô cùng cay độc, đồng tử của Châu Mỹ Ngọc cũng co rút.
“Cũng phải tôi đi làm sao?”
Giọng nói của bà ta mang theo run rẩy.
“Đương nhiên, không phải bà thì còn có thể là ai?”
Người đàn ông cười ha ha nhắc nhở: “Tuyệt đối đừng có bất cứ tâm tư phản kháng hoặc chạy trốn, cũng đừng nói cho bất cứ ai, nếu không ngày đó là ngày chết của bà!”
Tút tút tút…
Nói xong thì ông ta cúp máy.
Châu Mỹ Ngọc cầm điện thoại, mặt mày đờ đẫn, giống như mất đi ba hồn bảy vía.
Tuy đối phương nói không phép Châu Mỹ Ngọc nói với người khác, nhưng Châu Mỹ Ngọc sợ tới cực điểm đã không quan tâm nhiều như thế, bà ta gọi điện cho ba của mình, điện thoại của Châu Chí Kiên.
“Ba!”
Châu Mỹ Ngọc khóc lóc không ngừng, hét to một tiếng, sau đó nói ra toàn bộ sự việc.
Không ngờ giọng điệu của Châu Chí Kiên cũng vô cùng hoảng hốt.
“Mỹ Ngọc, con lập tức làm theo những gì người đó nói, nghe thấy không hả!”
Châu Mỹ Ngọc lập tức thay đổi sắc mặt: “Ba, ba nói cái gì, cứ tiếp tục như vậy, một khi bị phát hiện, con thật sự sẽ ngồi tù đấy! Con không muốn ngồi tù!”
Giọng nói đầy phẫn nộ của Châu Chí Kiên lập tức truyền tới: “Ba bảo con làm thì con làm, cho dù bị phát hiện cũng đừng nói là ba xúi giục, nếu không ba cắt đứt quan hệ ba con với con!”
Ầm!
Lời này vừa dứt, Châu Mỹ Ngọc lần nữa bị sét đánh, đồng tử tụ lại một điểm.
Không ngờ ba của bà ta lại nói ra lời lẽ tàn nhẫn như vậy.
Nhưng rất nhanh thì sắc mặt bà ta thay đổi, bà ta nghe ra sự hoảng hốt và sợ hãi trong giọng điệu của Châu Chí Kiên, giống như bị ai đó uy hiếp.
“Ba, ba có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Im mồm cho ba!”
Châu Chí Kiên gầm lên một tiếng thì cúp máy.
Châu Mỹ Ngọc cầm điện thoại mà ngây ngốc hồi lâu, bà ta đau đớn ôm đầu, dùng sức giật tóc của mình.
Mà ở một bên khác, nhà họ Châu.
Trên cổ của Châu Chí Kiên có một con dao sắc kề vào.
Một người đàn ông đeo mặt nạ lạnh lùng đứng ở đằng sau ông ta, lạnh lùng nói: “Xem ra cậu chủ đoán không sai, người phụ nữ đó nhất định sẽ nói cho kẻ thứ ba!”