Chương 17: Chương 17
Cho dù những thứ này có xuất hiện thì cũng không phải đồ mà bọn họ có thể cướp đoạt được.Quản sự Dương cũng hiểu rất rõ, bọn họ đã hết đường sống rồi.Thiên Ngưu Tông cực kỳ tàn ác, nếu bị bọn chúng bắt được thì rất khó bảo toàn tính mạng.Bởi vì đến người bọn chúng cũng có thể ăn.Lúc này, Hứa Hữu Nghiêm rũ mắt xuống, ông ấy do dự một lát rồi nói:“Yên tâm đi, tôi đã liên lạc với thượng giới rồi, trong mấy người nữa, nước và những thứ khác sẽ được đưa tới đây.”Những người khác cảm thấy hơi khó tin, chuyện này hoàn toàn là không có khả năng.Mọi người đều nghĩ đó là lời an ủi của lão gia.…Cùng lúc đó, Hứa Gian đã tỉnh dậy, hắn bắt đầu tiêu hết số tiền tiết kiệm của mình.Có bị lừa hay không thì câu trả lời sẽ sớm được tiết lộ ngay thôi.Sau khi thức dậy, Hứa Gian dọn dẹp phòng khách, quét tước và dọn sạch sẽ những thứ vô dụng, sau đó hắn bắt đầu đặt thuốc.Nhưng mà cũng có một số thứ hắn phải ra ngoài mua, ví dụ như một số kim loại dùng để hỗ trợ trong lần này.Vàng và bạc trắng.Tuy rằng không biết nó có tác dụng gì nhưng cứ làm theo là được.Hy vọng là mấy thứ này sẽ không bị hao mòn, như vậy thì hắn có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền rồi.Dọn dẹp xong, Hứa Gian mở máy tính lên kiểm tra thì thấy có người đang thúc giục hắn cập nhật chương mới.Thấy vậy, Hứa Gian cười ha ha.“Cập nhật chương mới á? Cập nhật cái gì nữa chứ? Bây giờ người ta đã bắt đầu tu tiên rồi, ai rảnh đâu mà ngồi viết tiểu thuyết.”Nghĩ xong, hắn định đi ra ngoài, nhưng mà còn chưa kịp đứng dậy thì phát hiện chủ nhà gọi điện tới cho hắn.“Chủ nhà, có chuyện gì sao?”“À! Tới ngày nộp tiền thuê nhà rồi đấy nhé!”“Được, được, gần đây bận rộn quá nên tôi quên mất, bây giờ tôi chuyển tiền ngay đây.”Tiền thuê nhà đóng nửa năm một lần, mỗi tháng là một nghìn tám trăm tệ, nửa năm thì hết hơn một vạn tệ.Vốn dĩ số tiền còn lại là hai ba vạn tệ, còn bây giờ thì hắn hoàn toàn không một xu dính túi.Nhưng mà sau khi do dự một lúc, Hứa Gian lại đặt tay lên bàn phím và trả lời tin nhắn:“Cập nhật ngay đây…”! 3 giờ chiều.Hứa Gian bước ra khỏi tiệm vàng sau khi tiêu một khoản tiền khổng lồ lên đến ba vạn tệ.“Ngày mai, những tư liệu khác cũng đến rồi, hãy chờ xem đó rốt cuộc là con la hay con ngựa thôi nào.”Nhưng mà mười mấy vạn tệ tiền tiết kiệm của hắn đều đã không cánh mà bay..