Chương 44: Nhiệm vụ đột xuất
Buổi Chiều tại Howerlm, tại đây là nơi biểu diễn các buổi concert đình đám, được ví như một sân vận động có thể chứa hơn 10,000,000 người tham gia. Tiêu Dao từ chiếc xe buýt đi xuống cùng với đó người theo sau cô là Dương Trì. Bên ngoài sân vận động vô cùng náo nhiệt và chật kín người, có vẻ như người biểu diễn show này nổi tiếng đến mức khiến đông đảo các chị em xông xáo chi ra những số tiền khủng để được ngồi những chiếc ghế hàng đầu.
Dương Trì cảm thán thốt lên:" Trời ơi…cái này cũng quá là stay rồi. Lần đầu, em được đến nơi như này luôn á."
" Hờ…Có phải đi chơi đâu mà em háo hức quá vậy. "
" Mồ…Em biết rồi mà. "
Tiêu Dao trầm tư suy nghĩ hồi lâu, cô nhếch mắt lên liếc nhìn chằm chằm khu toà nhà khách sạn cao nhất ở Howerlm. Thực chất mục đích cô đến đây lần này là vì có nhiệm vụ quan trọng mà cần cô giải quyết ở nơi đó.
**** Quay lại thời địa của 2 tiếng trước***
Buổi họp trực tuyến tại SA-SD giữa các hội đồng tổ chức cấp cao và đội trưởng của các tổ đội. Cuộc họp bắt đầu.
" Mỗi tháng tổ sẽ họp một buổi trực tuyến như vậy nên mọi người chú ý vào đủ và tiếp thu những điều tôi sắp nói ra đây. Có điểm lợi và điểm hại, mọi người muốn nghe tin gì trước" - Tiêu Dao nghiêm nghị nhìn vào màn hình máy tính nói.
" Ngài chủ tịch nên nói ra mặt tích cực trước đi. "
" Đúng vậy… đúng vậy!"
" Ồ được. Điều tích cực trong lần này, có lẽ phải nói đến những thế lực cản trở sự phát triển của SA-SD đang dần giảm đi. Có lẽ một phần là không có sự tác động đè ép của Thái Tử Gia nhà họ Dạ. Dường như mọi người cũng đã biết trong 30 năm hoạt động SA-SD ( trụ sở chính trong nước) của chúng ta luôn thành công trong các nhiệm vụ được giao và cũng như làm hài lòng khách hàng. "
" Mục đích lần này tôi muốn đến đó là tổ chức SA-SD của chúng ta đã được chính phủ thế giới công nhận là tổ chức duy nhất được đưa vào ‘dach sách đỏ’. Và ngược lại, đã có mặt tốt cũng sẽ có mặt xấu. Việc chúng ta là tổ chức duy nhất được đưa vào hàng ngũ danh sách đỏ của chính phủ hiển nhiên sẽ lại gây thù với nhiều thế lực khác nữa. Chúng ta bây giờ cần chuyển đổi và thực thi những kế hoạch mới nhằm bảo an và phát triển Tổ Chức "
/ Danh sách đỏ được coi là danh sách liệt kê vào hàng ngũ lớn mạnh nhất nhì thế giới của một tổ chức, và họ sẽ được hưởng những đặc quyền riêng nhất định /
" Còn điều nữa là từ trước đến này tổ chức luôn hoạt động ẩn dật và thầm kín chỉ riêng trong nước. Và một khi đã được công bố cho toàn quốc biết thì chúng ta phải biết như thế nào rồi đó, ứng biến cho tốt. Bản thân tôi cũng không muốn ai phải mất mạng."
Vừa nghe thấy lời nói này, Tiêu Dao liền cười nhếch mép khinh bỉ nghĩ thầm: Cái gì mà không muốn ai mất mạng chứ! Đúng là nực cười. Đời nào ông già này nghĩ đến lợi ích của người khác…Hừ …đúng là miệng quạ mà!
" Buổi họp kết thúc còn Tiêu Dao, con ở lại cho ta. "
" Có chuyện gì vậy!", cô không mấy ngạc nhiên rồi liền nói trống không với ông.
" Thật làm càn. Ăn nói trống không với cha mình như vậy còn ra cái thể thống gì nữa chứ!"
Tiêu Dao nhún vai, nhàn nhạt đáp:" Vâng, thưa ngài…!!"
" Hzz…Được rồi vào vấn đề chính thôi. Đêm nay, ở khách sạn lớn bậc nhất Howerlm có một giao dịch giữa các thương ra ngoại quốc và Thái Tử Gia nhà họ Dạ, ta muốn còn xâm nhập đến đó, cướp lấy món hàng giao dịch mang giá trị đó."
Cô khựng người lại hồi lâu, phần môi khẽ rung nhẹ, ánh mắt nhìn có vẻ khá bối rối nhưng vẫn gượng trả lời:" Đó không phải mối làm ăn phi pháp, chúng ta xen vào làm gì chứ!"
Tiêu Doãn có chút bất ngờ, nghi hoặc hỏi:" Từ trước đến giờ có bao giờ con làm nhiệm vụ mà có quan tâm đến phi pháp hay không phi pháp đâu. Ta tự hỏi, sao lần này lại có ý kiến vậy!!"
Cô im lặng không dám phản bác dường như nói trúng tim đen, sau đó cô cũng chỉ cười khẩy cho qua chuyện rồi đáp:" Không có gì…Chỉ là cướp túi hàng đó thôi mà…!!"
Cũng đúng lúc cô đang định tới đó tìm hiểu và đáng ra sẽ có Thẩm Kỳ và Dương Trì đi cùng với cô để thực hiện nhiệm vụ nhưng lần này do Thẩm Kỳ có công việc đột xuất nên chỉ có cô và Dương Trì đến Howerlm.
Dương Trì cảm thán thốt lên:" Trời ơi…cái này cũng quá là stay rồi. Lần đầu, em được đến nơi như này luôn á."
" Hờ…Có phải đi chơi đâu mà em háo hức quá vậy. "
" Mồ…Em biết rồi mà. "
Tiêu Dao trầm tư suy nghĩ hồi lâu, cô nhếch mắt lên liếc nhìn chằm chằm khu toà nhà khách sạn cao nhất ở Howerlm. Thực chất mục đích cô đến đây lần này là vì có nhiệm vụ quan trọng mà cần cô giải quyết ở nơi đó.
**** Quay lại thời địa của 2 tiếng trước***
Buổi họp trực tuyến tại SA-SD giữa các hội đồng tổ chức cấp cao và đội trưởng của các tổ đội. Cuộc họp bắt đầu.
" Mỗi tháng tổ sẽ họp một buổi trực tuyến như vậy nên mọi người chú ý vào đủ và tiếp thu những điều tôi sắp nói ra đây. Có điểm lợi và điểm hại, mọi người muốn nghe tin gì trước" - Tiêu Dao nghiêm nghị nhìn vào màn hình máy tính nói.
" Ngài chủ tịch nên nói ra mặt tích cực trước đi. "
" Đúng vậy… đúng vậy!"
" Ồ được. Điều tích cực trong lần này, có lẽ phải nói đến những thế lực cản trở sự phát triển của SA-SD đang dần giảm đi. Có lẽ một phần là không có sự tác động đè ép của Thái Tử Gia nhà họ Dạ. Dường như mọi người cũng đã biết trong 30 năm hoạt động SA-SD ( trụ sở chính trong nước) của chúng ta luôn thành công trong các nhiệm vụ được giao và cũng như làm hài lòng khách hàng. "
" Mục đích lần này tôi muốn đến đó là tổ chức SA-SD của chúng ta đã được chính phủ thế giới công nhận là tổ chức duy nhất được đưa vào ‘dach sách đỏ’. Và ngược lại, đã có mặt tốt cũng sẽ có mặt xấu. Việc chúng ta là tổ chức duy nhất được đưa vào hàng ngũ danh sách đỏ của chính phủ hiển nhiên sẽ lại gây thù với nhiều thế lực khác nữa. Chúng ta bây giờ cần chuyển đổi và thực thi những kế hoạch mới nhằm bảo an và phát triển Tổ Chức "
/ Danh sách đỏ được coi là danh sách liệt kê vào hàng ngũ lớn mạnh nhất nhì thế giới của một tổ chức, và họ sẽ được hưởng những đặc quyền riêng nhất định /
" Còn điều nữa là từ trước đến này tổ chức luôn hoạt động ẩn dật và thầm kín chỉ riêng trong nước. Và một khi đã được công bố cho toàn quốc biết thì chúng ta phải biết như thế nào rồi đó, ứng biến cho tốt. Bản thân tôi cũng không muốn ai phải mất mạng."
Vừa nghe thấy lời nói này, Tiêu Dao liền cười nhếch mép khinh bỉ nghĩ thầm: Cái gì mà không muốn ai mất mạng chứ! Đúng là nực cười. Đời nào ông già này nghĩ đến lợi ích của người khác…Hừ …đúng là miệng quạ mà!
" Buổi họp kết thúc còn Tiêu Dao, con ở lại cho ta. "
" Có chuyện gì vậy!", cô không mấy ngạc nhiên rồi liền nói trống không với ông.
" Thật làm càn. Ăn nói trống không với cha mình như vậy còn ra cái thể thống gì nữa chứ!"
Tiêu Dao nhún vai, nhàn nhạt đáp:" Vâng, thưa ngài…!!"
" Hzz…Được rồi vào vấn đề chính thôi. Đêm nay, ở khách sạn lớn bậc nhất Howerlm có một giao dịch giữa các thương ra ngoại quốc và Thái Tử Gia nhà họ Dạ, ta muốn còn xâm nhập đến đó, cướp lấy món hàng giao dịch mang giá trị đó."
Cô khựng người lại hồi lâu, phần môi khẽ rung nhẹ, ánh mắt nhìn có vẻ khá bối rối nhưng vẫn gượng trả lời:" Đó không phải mối làm ăn phi pháp, chúng ta xen vào làm gì chứ!"
Tiêu Doãn có chút bất ngờ, nghi hoặc hỏi:" Từ trước đến giờ có bao giờ con làm nhiệm vụ mà có quan tâm đến phi pháp hay không phi pháp đâu. Ta tự hỏi, sao lần này lại có ý kiến vậy!!"
Cô im lặng không dám phản bác dường như nói trúng tim đen, sau đó cô cũng chỉ cười khẩy cho qua chuyện rồi đáp:" Không có gì…Chỉ là cướp túi hàng đó thôi mà…!!"
Cũng đúng lúc cô đang định tới đó tìm hiểu và đáng ra sẽ có Thẩm Kỳ và Dương Trì đi cùng với cô để thực hiện nhiệm vụ nhưng lần này do Thẩm Kỳ có công việc đột xuất nên chỉ có cô và Dương Trì đến Howerlm.