Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân
  3. Chương : 45

Chương : 45

Tình cảm là thứ khó nắm bắt nhất từ xưa đến nay, là loại khát khao bức thiết nhất, là sự chiếm giữ mãnh liệt nhất, là cảm xúc khó biểu đạt và khó có thể thốt thành lời.

Kha Bố chôn chân trong cát, ánh mặt trời không nóng nực mà thực ấm áp, Tô Ấu Ngôn nhìn đầu gối của Kha Bố hỏi: “Vết thương trên đùi cậu là sao?”

“Trước đây không cẩn thận té ngã bị thương.”

Tiếp đó lại im lặng, Kha Bố nhắc nhở: “Dù sao cũng nên quan tâm mà hỏi một câu làm sao chứ, có đau hay không.”

“Chuyện không có hứng thú thì hỏi làm gì?”

“Vậy ngay từ đầu đừng hỏi thì hơn.”

Chi Lý mặc quần short màu xanh da trời, đeo dép lê khoan thai đến muộn, ánh mặt trời chiếu lên mái tóc và làn da của hắn, giống một cạm bẫy bất cứ lúc nào cũng hấp dẫn người ta. Sở Hạo Vũ nhìn thấy Chi Lý liền nháy mắt với Ứng Tu Kiệt, sau đó bày ra tư thế Đổng Tồn Thụy phá boong-ke: “Các đồng chí, thời khắc của chúng ta cuối cùng cũng đã đến, đả đảo Boss, chiếm đất xưng vương, ném Chi Lý vào trong nước cho chết đuối.” Lời nói kích động này khích lệ mọi người, Chu Hân Hợp và Công Chu khó được một lần ra ngoài chơi nên cũng tham gia, Kha Bố xoa xoa tay đứng lên, quần chúng bắt đầu tạo phản, tất cả chen chúc vây quanh Chi Lý, Chi Lý tựa hồ không nghe thấy gì hết bình tĩnh nói: “Chắn đường.”

( Đổng Tồn Thụy (1929 – 25/5/1948) là một vị anh hùng TQ hy sinh dùng thân mình gài mìn phá huỷ boong-ke dịch.)

“Ai da, xin lỗi.” Vài người vì Chi Lý tránh sang bên lộ ra con đường, không đúng, phản xạ theo thói quen thật đáng sợ.

“Chi Lý, cậu muốn đi đâu vậy hả?” Kha Bố hỏi.

Chi Lý còn chưa kịp trả lời, bọn họ tay chân kết hợp nâng Chi Lý lên, Sở Hạo Vũ cùng Ứng Tu Kiệt phát ra quái thanh: “Hắc, hắc.”

“Đừng phát ra thanh âm mất mặt như vậy.”

“Một, hai, ba, ném.” Mọi người vung tay, Chi Lý bay ra ngoài, mặt biển tung bọt nước, khoảnh khắc khi Chi Lý rơi xuống, Tô Ấu Ngôn lôi sổ ghi chép đen đỏ ra, đến bãi biển mà cũng mang nó theo. Mặt biển trở nên tĩnh lặng, mấy đứa trẻ con ôm phao nổi lơ lửng, vài cặp tình nhân vui vẻ nghịch nước, nhưng lại không thấy bóng dáng Chi Lý. Sắc mặt Kha Bố trở nên khó coi cùng với Sở Hạo Vũ và Ứng Tu Kiệt ngó dáo dác xung quanh: “Chi Lý biết bơi không?”

“Ở trường không có môn bơi, sao tớ biết được?”

“Chẳng lẽ…”

“Không thể nào, nếu Chi Lý xảy ra chuyện, chúng ta ai cũng đừng nghĩ đến việc toàn thây rời khỏi trấn Nhân Quả.”

Kha Bố là người đầu tiên nhảy vào trong biển, một lát sau liền cảm thấy cổ chân bị cái gì đó túm lấy lôi xuống, Kha Bố chìm nghỉm, thấy được khuôn mặt của Chi Lý, cậu trợn trừng mắt giãy dụa trồi lên, giống y hệt cảnh tượng trong phim kinh dị: “Cứu, cứu với.” Kha Bố vươn tay cầu cứu, ai dè mấy tên súc sinh trên bờ kia lại ra sức huýt sáo nhìn về hướng khác, Chi Lý đứng dậy, ấn đầu Kha Bố xuống nước rồi buông ra, Kha Bố mở mắt, vuốt hết nước trên mặt, chưa kịp thở lại hét lên: “Cứu mạng!”

“Các cậu ai muốn cứu Kha Bố cứ tới thử xem.” Chi Lý nghiêng đầu, tất cả tiếp tục huýt sáo nhìn trời.

“Tớ sẽ chết đấy.”

“Đây là bài học cho cậu khi ở bên người yêu.”

Chi Lý lắc lắc đầu, ngón tay xuyên qua mái tóc ẩm ướt, giọt nước chảy xuôi theo khuôn mặt đẹp trai, cái tên này, bất cứ một động tác nào cũng khiến người ta dễ dàng rơi vào tay giặc. Chi Lý nghiêng đầu để nước trong tai chảy ra ngoài, nhìn Kha Bố: “Tớ sẽ ở thiên đường chờ cậu.”

Kha Bố chỉ vào Chi Lý: “Cậu là người không có khả năng lên thiên đường nhất.”

Chu Hân Hợp cầm một trái bóng: “Chúng ta chơi bóng chuyền đi.”

“Chẳng lẽ cậu cho rằng tớ sẽ giống mấy người ngu ngốc các cậu a ha ha bắt bóng, sau đó a ha ha vỗ tay, sau đó nữa lại a ha ha nói “bay thật cao a”, rồi hòa thuận vui vẻ vỗ tay hoan hô, mồ hôi rơi xuống đất lưu lại tuổi thanh xuân tươi đẹp, mơ đi nhé.”

“Được, đến chơi đi.”

“Đừng có đột nhiên nói ra cái câu khiến người ta xấu hổ như vậy !! Còn nữa ở bên cạnh người yêu chính là giết tớ à?”

“Xem ra học tập còn chưa đủ.” Chi Lý lại ấn đầu Kha Bố xuống nước, sau khi buông tay ra, Kha Bố nhô đầu lên, nhíu mày phun nước: “Mặn quá, nếu đã vậy cũng đừng trách tớ.” Kha Bố nhảy dựng lên, nhảy lên lưng Chi Lý, dùng sức mạnh của bản thận áp chế hắn: “Để cậu nếm thứ vị mặn này đi, Chi Lý.”

Tô Ấu Ngôn hạ bút viết lên cuốn sổ đã mở ra đặt trên bãi cát: “Công Chu, Chu Hân Hợp, Sở Hạo Vũ, Ứng Tu Kiệt ngồi xem bàng quan, thêm một điểm.”

“Vậy cũng tính!! Ấu Ngôn cậu bình tĩnh một chút.” Công Chu nói, xoay người, Sở Hạo Vũ và Ứng Tu Kiệt sớm đã nhảy xuống biển, mỗi người túm lấy một tay Kha Bố: “Kha Bố, cậu làm gì vậy?”

“Đúng vậy, Kha Bố, cậu thô lỗ thế sẽ càng đến gần con đường bị vứt bỏ đấy.” Hai người kéo Kha Bố xuống, Kha Bố dùng chân đạp nước: “Các người là một lũ bội tín phụ nghĩa, ban nãy chẳng phải nói muốn đánh boss sao?”

“Cậu đừng có mà vu oan giá họa bọn tớ, bọn tớ nói vậy khi nào.”

“Chờ xuống địa ngục đi, tầng bị cắt lưỡi.”

“Cậu có thể hạ xuống thêm một tầng nữa.”

“Sao các cậu lại bỏ mặc tớ như vậy chứ!”

“Cái gì?” Cơ hồ trăm miệng một lời.

“Đừng học theo Chi Lý!!”

Kha Bố dựa vào quan hệ riêng đương nhiên chung tổ với Chi Lý, Chu Hân Hợp với Công Chu một tổ, Ứng Tu Kiệt và Sở Hạo Vũ một tổ, trọng tài là Tô Ấu Ngôn, về phần trạch nam Trương Lạc kia, không hiểu hắn lần này xuất hành rốt cuộc là vì cái gì, vẫn trốn trong biệt thự lên mạng.

Chu Hân Hợp và Công Chu cầm cự không được bao lâu đã bị tiêu diệt, Ứng Tu Kiệt khởi động làm nóng thân thể xong liền vào trận, cả người nhiệt huyết sôi trào bùng nổ, định ra kế hoạch tác chiến với Sở Hạo Vũ: “Chuyên tấn công vào Kha Bố- chỗ thiếu hụt của bọn họ.”

“Cái kế hoạch tác chiến mất dạy của các cậu nói hơi to rồi đấy.” Kha Bố không phục nói.

Quả nhiên hai tên đê tiện tiểu nhân kia toàn đánh bóng về phía Kha Bố, Kha Bố cơ hồ vô lực chống đỡ, Ứng Tu Kiệt nhảy lên đánh mạnh quả bóng sang, khi bóng sắp đụng vào người, Kha Bố kêu to: “Chi Lý.”

Chi Lý đẩy Kha Bố ra, một tay đem cầu đánh bật lại, đập trúng đầu Ứng Tu Kiệt khiến hắn ngã xuống đất, Ứng Tu Kiệt che đầu nhìn về phía trọng tài: “Phạm quy, phạm quy nghiêm trọng.” Trọng tài gật gật đầu, lôi thẻ vàng ra nói với Ứng Tu Kiệt: “Giở vờ ngã.”

“Tại sao phạm quy lại là tớ, hơn nữa đây không phải bóng đá.”

“Ồn ào nữa là thẻ đỏ.”

Chi Lý không phải đang chơi bóng, mà là đang đánh người, bóng toàn đập vào người Sở Hạo Vũ và Ứng Tu Kiệt ở phía đối diện, Sở Hạo Vũ e ngại nhìn Chi Lý: “Cậu định mưu sát phải không.” Chi Lý cầm bóng trong tay suy nghĩ, nhếch mi nhìn về phía họ: “Ném tớ xuống biển, dễ quên nhanh vậy sao?”

Kha Bố ở bên cạnh vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Đánh hay lắm, cứ vậy đi, Chi Lý, cố lên!”

“Cậu câm miệng, dậu đổ bìm leo.” Chi Lý vô tình nói ra bản tính của Kha Bố.

Kỳ nghỉ đông trước đây cậu đều ngẩn người ngồi trong nhà, xem tivi, ngủ. Hiện giờ, Kha Bố ở đằng sau ngắm nhìn bóng lưng Chi Lý, nghe tiếng kêu thảm thiết của Sở Hạo Vũ và Ứng Tu Kiệt, như vậy cũng tốt, như vật thật sự rất tốt, lấy hình thức này để tiêu hao thời gian, còn lại chính là thản nhiên, ký ức khắc sâu, những ngày có Chi Lý, có Công Chu, Chu Hân Hợp, Trương Lạc, Sở Hạo Vũ, Ứng Tu Kiệt, Tô Ấu Ngôn, lại quen biết thêm một Lam Ngân, cô ấy làm lay động nội tâm của bản thân, khiến cậu càng thêm hiểu Chi Lý. Ánh mặt trời chậm rãi tỏa sáng, ấm áp, chỉ hai chữ, nhưng lại mang đến cảm giác tốt đẹp nhất.

“Chi Lý, lần này để tớ, cho bọn họ thấy sự lợi hại của tớ.”

“Nhanh, thiếu hụt đến đấy, phản kích.”

“Hai tên mắt mù các cậu, đừng đặt biệt danh khó nghe cho tớ.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5696 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5232 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4969 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4552 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4477 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4385 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter