Chương 98
Không phải trong lúc hôn mê Lâm Thượng Nghĩa không có cảm giác gì với bên ngoài, cụ cũng đã nghe thấy cuộc đối thoại ồn ào trước đó.
“Là cháu ạ”, Lý Dục Thần đáp.
“Không ngờ vẫn là cậu cứu cái mạng già này của tôi”.
Không biết Lâm Thượng Nghĩa nhớ đến chuyện gì đó, cụ bật cười vài tiếng rồi ho khan.
Lý Dục Thần bấm vào huyệt Chiên Trung trên ngực cụ ấy, sau đó đưa một luồng chân khí vào.
“Ông vẫn chưa khoẻ hẳn, bây giờ còn đang rất yếu, tốt nhất là nói ít thôi ạ”.
Lâm Thượng Nghĩa cảm thấy ngực mình ấm áp và dễ chịu hơn rất nhiều.
Cụ gật đầu: “Ừm, tôi nghe theo lời cậu”.
Lý Dục Thần đứng dậy dặn người nhà họ Lâm: “Để ông cụ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ kê một đơn thuốc cho mọi người đi lấy thuốc”.
Nói xong, anh bước ra khỏi phòng bệnh.
Người nhà họ Lâm và ba vị chuyên gia cũng đi ra ngoài theo, chỉ để Lâm Thiền Minh ở lại với ông cụ.
Ra đến phòng khách ở ngoài, Lý Dục Thần ngồi xuống trên ghế.
Người nhà họ Lâm và mấy vị chuyên gia đều đứng.
Họ cũng không có ý kiến gì cả.
Lúc này họ kính trọng Lý Dục Thần như thần linh vậy.
Lý Dục Thần cầm lấy giấy bút trên bàn viết một đơn thuốc, sau đó nhìn lướt qua nhóm người nhà họ Lâm, cuối cùng anh đưa giấy cho bà Lâm.
Bà ta hơi bất ngờ, thậm chí còn có cảm giác lo sợ khi được coi trọng.
“Bác gái, xin làm phiền bác, bác nhớ phải bốc thuốc theo đơn này, tên thuốc và liều lượng đều phải giống y hệt trên đơn. À còn nữa, bác phải quan sát cả quá trình từ bốc thuốc cho đến khi sắc thuốc nhé”. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Xuyên Thành Nữ Chính Bị Bắt Nạt
4. Cách Tôi Công Lược Nam Chính Trong 0.01s
=====================================
Lý Dục Thần cực kì nghiêm túc.
Chuyện này không thể qua loa, nếu đã có người muốn lấy mạng ông cụ Lâm, đã nguyền rủa không thành công, khó đảm bảo kẻ đó sẽ không dùng đến thủ đoạn xảo quyệt hơn.
Sở dĩ anh chọn bà Lâm cũng là vì muốn thử bà ta.
Anh nhất định sẽ điều tra vụ của Lạc Minh Sa, nếu vụ đó thật sự là kế hoạch của bà ta, vậy thì anh sẽ không khách sáo.
“Được, tôi biết rồi”.
Nghiêm Tuệ Mẫn nhận lấy đơn thuốc một cách hết sức trịnh trọng.
Bà ta không ngờ Lý Dục Thần sẽ giao việc bốc thuốc cho mình.
Điều này tương đương với việc cho bà ta cơ hội, bà ta có thể tự tay bốc thuốc và sắc thuốc cho ông cụ.
Nhờ đó, dù lúc trước có từng phạm lỗi, ông cụ cũng sẽ không tiện trách bà ta quá mức.
Thằng nhóc này vẫn biết ý lắm.
Trong lúc vô thức, bà ta đã hoàn toàn quên mất ấn tượng ban đầu của mình về Lý Dục Thần.
Để thay đổi thái độ của một người đơn giản như vậy đấy, bạn chỉ cần thể hiện ra thực lực của mình là có thể chinh phục được người ta rồi.
“Là cháu ạ”, Lý Dục Thần đáp.
“Không ngờ vẫn là cậu cứu cái mạng già này của tôi”.
Không biết Lâm Thượng Nghĩa nhớ đến chuyện gì đó, cụ bật cười vài tiếng rồi ho khan.
Lý Dục Thần bấm vào huyệt Chiên Trung trên ngực cụ ấy, sau đó đưa một luồng chân khí vào.
“Ông vẫn chưa khoẻ hẳn, bây giờ còn đang rất yếu, tốt nhất là nói ít thôi ạ”.
Lâm Thượng Nghĩa cảm thấy ngực mình ấm áp và dễ chịu hơn rất nhiều.
Cụ gật đầu: “Ừm, tôi nghe theo lời cậu”.
Lý Dục Thần đứng dậy dặn người nhà họ Lâm: “Để ông cụ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ kê một đơn thuốc cho mọi người đi lấy thuốc”.
Nói xong, anh bước ra khỏi phòng bệnh.
Người nhà họ Lâm và ba vị chuyên gia cũng đi ra ngoài theo, chỉ để Lâm Thiền Minh ở lại với ông cụ.
Ra đến phòng khách ở ngoài, Lý Dục Thần ngồi xuống trên ghế.
Người nhà họ Lâm và mấy vị chuyên gia đều đứng.
Họ cũng không có ý kiến gì cả.
Lúc này họ kính trọng Lý Dục Thần như thần linh vậy.
Lý Dục Thần cầm lấy giấy bút trên bàn viết một đơn thuốc, sau đó nhìn lướt qua nhóm người nhà họ Lâm, cuối cùng anh đưa giấy cho bà Lâm.
Bà ta hơi bất ngờ, thậm chí còn có cảm giác lo sợ khi được coi trọng.
“Bác gái, xin làm phiền bác, bác nhớ phải bốc thuốc theo đơn này, tên thuốc và liều lượng đều phải giống y hệt trên đơn. À còn nữa, bác phải quan sát cả quá trình từ bốc thuốc cho đến khi sắc thuốc nhé”. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Xuyên Thành Nữ Chính Bị Bắt Nạt
4. Cách Tôi Công Lược Nam Chính Trong 0.01s
=====================================
Lý Dục Thần cực kì nghiêm túc.
Chuyện này không thể qua loa, nếu đã có người muốn lấy mạng ông cụ Lâm, đã nguyền rủa không thành công, khó đảm bảo kẻ đó sẽ không dùng đến thủ đoạn xảo quyệt hơn.
Sở dĩ anh chọn bà Lâm cũng là vì muốn thử bà ta.
Anh nhất định sẽ điều tra vụ của Lạc Minh Sa, nếu vụ đó thật sự là kế hoạch của bà ta, vậy thì anh sẽ không khách sáo.
“Được, tôi biết rồi”.
Nghiêm Tuệ Mẫn nhận lấy đơn thuốc một cách hết sức trịnh trọng.
Bà ta không ngờ Lý Dục Thần sẽ giao việc bốc thuốc cho mình.
Điều này tương đương với việc cho bà ta cơ hội, bà ta có thể tự tay bốc thuốc và sắc thuốc cho ông cụ.
Nhờ đó, dù lúc trước có từng phạm lỗi, ông cụ cũng sẽ không tiện trách bà ta quá mức.
Thằng nhóc này vẫn biết ý lắm.
Trong lúc vô thức, bà ta đã hoàn toàn quên mất ấn tượng ban đầu của mình về Lý Dục Thần.
Để thay đổi thái độ của một người đơn giản như vậy đấy, bạn chỉ cần thể hiện ra thực lực của mình là có thể chinh phục được người ta rồi.