Chương 6:
Khi nghe được câu hỏi này, trong lớp có rất nhiều tiếng cười vang lên như thể cô đã hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn mà ai cũng biết."Nếu như có thể nhận biết được thực vật tại sao lại bị dị biến thì tại sao chúng ta còn lắm người chết như vậy chứ?" Có nam sinh không nhịn được cười nhạo ra tiếng, "Đừng có lắm chuyện."Triệu Ly Nông thậm chí không quay đầu nhìn nam sinh đang nói chuyện kia một cái mà vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Khang An Như ở phía trên bục giảng.Khang An Như bởi vì bị thương, từ khi mới bắt đầu vào lớp, sắc mặt đều không dễ chịu nên rất muốn nhanh chóng kết thúc tiết học ngày hôm nay. Sau khi Triệu Ly Nông hỏi đến vấn đề này, lông mày càng nhíu chặt, sắc mặt càng kém hơn.Mọi người bên trong phòng học thấy thế, tiếng cười dần dần nhỏ đi, ánh mắt đều nhìn về phía người đang chọc giận giáo sư là Triệu Ly Nông, trong mấy ánh mắt đó phần lớn đều tỏ ra vẻ bất mãn trách cứ."Tại sao em lại hỏi như vậy?" Khang An Như đột nhiên hỏi ngược lại.Triệu Ly Nông đứng yên ở phía dưới, mắt nhìn thẳng lên giáo sư trên bục giảng: "Em muốn biết thực vật trước khi dị biến có điểm gì hay đặc thù gì để nhận biết hay không."Khang An Như híp mắt lại, bình tĩnh nhìn cô một hồi, rốt cuộc nói: "Đây là nội dung bài học tiếp theo, nếu đã có người hỏi thì tôi cũng nói trả lời luôn. Thực vật dị biến chỉ chính là loại thực vật tiến hóa dị thường, nếu như bị nhiễm bệnh, bị côn trung sâu bệnh gây hại hay các vấn đề khác đều có bị đột biến, mà sự đột biến này cuối cùng dẫn đến việc hợp nhất của loài thực vật dẫn đến thực vật tiến hóa nhanh chóng, trở thành loài thực vật săn bắt động vật.”Động vật hiển nhiên bao gồm cả con người."Nếu thực vật sinh trưởng bình thường sẽ không bị dị biến?" Triệu Ly Nông đã tìm kiếm ở trên quang não những vấn đề liên quan đến thực vật dị biến nhưng không tìm được gì, như là đã có người cố ý che đậy tư liệu tin tức về phương diện này."Hiện nay trong căn cứ thực tế khi thu hoạch hạt giống đều phải đưa qua viện nghiên cứu trung ương sàng lọc, thực vật sinh trưởng bình thường cơ bản sẽ không bị dị biến." Ánh mắt của Khang An Như rơi trên người Triệu Ly Nông, cuối cùng quét một vòng đến sinh viên bên dưới, "Được rồi, bây giờ đi nhận lấy hạt giống, đây là nội dung bài thi cuối kỳ của các em."Cô không muốn thảo luận thêm về chủ đề này, hoặc là sợ ảnh hưởng đến tiến độ của chương trình học.Triệu Ly Nông ngồi xuống một lần nữa, Hà Nguyệt Sinh bên cạnh lập tức quay đầu lại gần: "Cậu mới vừa nói 'có đặc điểm gì', không có nói 'có hay không có đặc điểm', giống như là đã chắc chắc rằng thực vật trước khi biến trước sẽ có dấu hiệu biến hóa.""Có cái gì" cùng với "Có hay không" trật tự thiết lập ý nghĩa của hai câu này hoàn toàn khác nhau, câu trước chắc chắn là đã có, nhưng không biết là cái gì, mà câu sau không rõ ràng lắm là có hay không có.Triệu Ly Nông sững sờ, không nghĩ tới Hà Nguyệt Sinh lại nhạy bén như thế.Cô tùy ý nói: "Mọi vấn đề đều có dấu hiệu, tôi đoán thực vật dị biến cũng có."Triệu Ly Nông chẳng qua xuất phát từ bản năng nghề nghiệp cho rằng dị biến sẽ có dấu hiệu. Giống như khi thực vật sinh bệnh, có lúc ở ngoài nhìn ra nguyên nhân, chỉ khi nhổ lên mới có thể phát hiện gốc rễ đã xảy ra vấn đề."Cho nên là..." Hà Nguyệt Sinh đăm chiêu, "tôi cảm giác cậu hiểu biết rất nhiều.""Cũng không thể nói là biết nhiều được." Triệu Ly Nông chưa bao giờ cảm thấy cô hiểu hết được , trong thế giới thực vật quá nhiều phức tạp, nguyên do cô theo giáo sư của mình đi rất nhiều nơi, thường xuyên sẽ bị kinh diễm trước các loại thực vật, đồng thời sẽ cảm thán về sự kỳ diệu của tự nhiên."Bạn học Tiểu Triệu, chúng ta làm hàng xóm đi." Hà Nguyệt Sinh đột nhiên nói.Triệu Ly Nông quay đầu nhìn về phía hắn: "?""Sau khi đi nhận hạt giống xong, chúng ta mỗi người sẽ được phân một mảnh đất." Hà Nguyệt Sinh mở địa đồ ra, phóng to khu vực phía tây của khu căn cứ, "Tân sinh viên viên sẽ làm việc ở nơi này, dài 2 mét, rộng 1 mét.""Có thể tự mình chọn à?" Triệu Ly Nông hỏi hắn.Hà Nguyệt Sinh gật đầu: "Đúng vậy, tới trước được trước."Lúc này trên bục Khang An Như đã đi khỏi, có hai sinh viên năm cuối đi vào, một người đang ôm một cái rương, bắt đầu phát túi trồng trọt, một người mở quang não ra ghi chép, vừa vặn lúc đi tới trước mặt bọn họ thì đưa cho họi hai cái túi trồng trọt.Túi trồng trọt là túi zip bằng nhựa dày khoảng hai tấc có dán nhãn, bên trong có đựng mười hạt giống.Triệu Ly Nông cụp mắt nhìn hạt giống bên trong túi, chúng bằng phẳng và có lông tơ ở rìa, đây chính là hạt giống cà chua. Hà Nguyệt Sinh bên cạnh đã lấy hai cái túi trên bàn lật qua lật lại, lộ ra giấy nhãn ở chính giữa túi, bên trên có viết vài chữ "Cà chua móng ngựa"."Lại là hạt giống cà chua." Hà Nguyệt Sinh cầm lấy túi sát vào để mà xem, "Cà chua rất đắt, tôi chỉ mới ăn qua một lần."Trong đầu Triệu Ly Nông nhất thời hiện ra các loại bệnh hại của cây cà chua, chỉ là không biết nạn sâu bệnh trên thực vật đến trình độ nào mới xuất hiện dị biến.Ở thế giới cũ, nạn sâu bệnh ở cà chua có thể chữa trị được, nếu không cứu được thì nhổ bỏ, nhưng ở thế giới này nếu loài cà chua bị bệnh, cuối cùng lại có thể giết người...Một sinh viên khác khoảng năm ba hoặc năm tư giơ vòng tay lên, quét hình ảnh của Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông, sau lại hỏi: "Mấy đứa muốn chọn loại hạt giống nào?" Anh ta nói chính là việc mọi người có thể tự do lựa chọn hạt giống miến phí.Triệu Ly Nông suy nghĩ một chút hỏi: "Hạt giống tự chọn sau khi trồng được có thể đem bán hay không?"Sinh viên năm ba hay năm cũng không kinh ngạc đối với vấn đề này, gật đầu: "Các em có thể tùy ý xử lý.""Em muốn hạt giống rau xà lách." Triệu Ly Nông nói.Rau xà lách lớn rất nhanh, tương đối dễ trồng, thời gian hưởng phúc lợi của tân sinh viên viên có hạn, cô phải nhanh chóng kiếm việc để tích điểm.Hà Nguyệt Sinh thấy thế, lập tức nói: "Em cũng lấy hạt giống rau xà lách."Sinh viên năm ba hoặc năm tư sau khi đăng ký hết xong, họ tiếp tục làm việc với những sinh viên còn lại, đợi đến lúc đem túi tròng trọt phát hết cho mọi người, đồng thời cũng hoàn thành bảng đăng ký hạt giống, bọn họ liền thống báo với tân sinh viên viên dắt họ đi đến khu trồng trọt.Không chỉ có lớp nông học ban C, toàn bộ tân sinh viên viên tầng 18 lớp trước lớp sau đều đi xuống lầu, do sinh viên năm ba năm tư dẫn dắt đi, đi ra tới bên ngoài thì lên xe buýt."Ly Nông!" Đồng Đồng vừa ra tới thì thấy Triệu Ly Nông ở phía trước, lập tức gọi tên cô.Triệu Ly Nông sau khi gặp lại bạn cùng phòng, bàn chân theo bản năng bước chậm lại, chờ Đồng Đồng từ trong đám người chen lại đây.Hà Nguyệt Sinh bên cạnh thấy thế, cũng dừng lại theo."Tôi đã hỏi học tỷ rồi, chị ấy nói cũng rất giống với hạt giống của hoa hồng bảy màu." Đồng Đồng chen lại đây, đối diện hai người mặt đầy hưng phấn nói, "Tuy rằng chỉ có một hạt, nhưng học tỷ sẽ đi điều tra, nói rằng tính chất hạt giống không khác mấy.""Hoa hồng bảy sắc cũng dễ trồng." Triệu Ly Nông có lúc cảm thấy ở trên người nhìn thấy bóng dáng giáo sư trước của mình, đối với thực vật có một niềm yêu quý vô hạn, mặc dù Đồng Đồng chỉ cảm thấy thích thú đối với hoa hồng bảy màu."Tôi phải lên xe rồi, khi nào về sẽ nói chuyện sau." Đồng Đồng nhìn thấy xe của lớp mình, vội vã phất tay tạm biệt Triệu Ly Nông cùng với Hà Nguyệt Sinh sau đó thì rời đi.... Căn cứ nông học số chín chia thành hai khu gồm nội thành và nông trường, nội thành chính là ba vòng tròn kiến trúc, là nơi mà bọn sinh viên sinh hoạt cùng học tập. Nông trường chính là nơi các sinh viên nông học đến để trồng trọt, ở đây có những cánh đồng trống, cũng có khu vực nhà kính và nhiều khu đất chưa được khai hoang.Khu đất giao cho tân sinh viên chính là những cánh đồng trống, giao cho 3000 người cũng không phải diện tích nhỏ. Mỗi chuyên ngành đều có khu vực cố định, đất trồng thì có thể tự ý giành lấy, người vừa xuống xe liền phân tán, lựa chọn khu đất thích hợp để đánh dấu cắm cờ mang tên mình xuống. Cờ đã được phát ở trên xe, mỗi người dùng bút viết tên mình ở trên lá cờ.Triệu Ly Nông cúi đầu liếc nhìn hạt giống cà chua ở trong tay, mang theo cờ tìm khu đất có địa thế cao, Hà Nguyệt Sinh do dự một chút, vẫn là quyết định đi theo sau."Quá xa." Hà Nguyệt Sinh nhịn không được nhắc nhở, "Nơi này còn có hơn một nửa đất hoang chưa khai phá, càng đi ra xa đất càng hoang hóa, ở đây chỉ có thể định kỳ phun thuốc phòng hộ, có thể sẽ có loài cỏ dại biến dị nên rất nguy hiểm."Triệu Ly Nông quay đầu nhìn lại, đúng như dự đoán, phần lớn tân sinh viên đều chọn khu đất ở giữa. Phía tây không phải đồng bằng, mà địa hình nhấp nhô, căn cứ chỉ phân cho tân sinh viên các khu đất tương đối bằng phẳng, ở giữa rất thích hợp để trồng trọt.Triệu Ly Nông lắc đầu: "Khu đất ở giữa quá thấp, trời mưa dễ bị ngập nước." Nếu như thời tiết ở thế giới này cùng thế giới cũ của cô giống nhau, thì khoảng tháng 5, tháng 6 trời sẽ có nhiều mưa, đến khi đó đất sẽ ngập nước, thêm vào môi trường nhiệt độ cao, cà chua dễ dàng mắc bệnh.Triệu Ly Nông không tính nói chuyện này với bất cứ ai, lớp bên cạnh cũng có người nghe được những lời cô nói nhưng không để ý lắm."Đã nói với nhau là cùng làm hàng xóm." Hà Nguyệt Sinh cắn răng đuổi kịp bước chân cô, "Chỉ cần căn cứ định kỳ phun thuốc phòng hộ thì sẽ không xuất hiện cỏ biến dị."Triệu Ly Nông đứng ở cuối hàng lớp nông học ban C, cách đó không xa chính là khu đất hoang đã dùng lưới sắt rào lại, cô ở khu ruộng của mình cắm một lá cờ viết tên mình vào trong đất.Hà Nguyệt Sinh ở cạnh cô cắm cờ vào đất của mình: "Sau này chúng ta chính là hàng xóm, bạn học tiểu Triệu."Bạn học Tiểu Triệu giờ khắc này đang ngồi xổm ở bên trong, dùng tay lấy một nắm đất, vò vò trong chốc lát sau đó mở ngón tay ra xem để đất từ từ rắc xuống, cuối cùng lật ngửa lòng bàn tay phủi toàn bộ đất xuống dưới.Cánh đồng 2x1 mét dùng để trồng mờời cây cà chua móng ngựa cũng chỉ vừa đủ."Triệu Ly Nông, Hà Nguyệt Sinh." Chờ sau khi tất cả các tân sinh viên đều cắm cờ xong, sinh viên năm ba năm tư ôm cái rương đi đến, gọi tên hai người."Đây là hạt giống của các em chọn." vẫn là hai chiếc túi nhựa dày hai tất, nhưng lần này ở bên trong là hạt giống rau xà lách chiếm khoảng một phần ba túi.- hình như hơi nhiều. Triệu Ly Nông nghĩ thầm, mảnh đất này phỏng chừng không đủ trồng. Cô quay đầu hỏi Hà Nguyệt Sinh vấn đề này."Chúng ta có thể mua chậu và đất ở căn cứ trung ương căn cứ." Hà Nguyệt Sinh dùng quang não của mình mở ra trang web của căn cứ trung ương, "Cậu xem, chậu cũng không mắc, chậu nhỏ chỉ cần 10 điểm, một túi đất sạch đã khử trùng thuốc chỉ có 99 điểm."Triệu Ly Nông: "..." Cô hiện một túi đất cũng không mua nổi.Tác giả có lời muốn nói:Bạn học Tiểu Triệu: Không có tiền, chỉ có thể chuẩn bị lên thiên đường