Chương 37
“Mình là người thân thiện dễ gần mà sao lại ngượng ngùng khi nói chuyện được chứ”, Châu Thuận Trì cười đáp lại lời của Ninh An Tuyết
“Đúng vậy đó chúng mình nói chuyện khá tự nhiên với nhau nên cậu không cần lo đâu”, Như Nguyệt cũng đáp
“Rồi rồi, thế hai cậu đã làm quen nhau xong hết chưa, chúng ta vào việc chính đi nào”, An Tuyết đáp
“Ừm, chúng ta lập kế hoạch đi”, Như Nguyệt tiếp lời
“Nhưng phải làm sao đây, mình không biết chính xác khi nào tên đó sẽ đến quán bar để chúng ta phục kích sẵn cả”, Thuận Trì nói
“Tạm thời thì chắc không đến đâu, sáng nay hắn mới nói với mình rằng sẽ đi công tác cùng với bố hắn chắc gần 2 tuần nữa mới về ấy”, Như Nguyệt cung cấp thông tin
“Gì cơ, lâu thế á, mình cứ nghĩ sẽ mau chóng lật tẩy được tên tra nam chết bầm đó chứ”, Ninh An Tuyết thất vọng lên tiếng
“Cái gì cũng phải từ từ chứ”, Thuận Trì nhìn An Tuyết rồi nói xong qua sang Như Nguyệt nói tiếp: “Cậu có mật khẩu mạng xã hội gì của hắn ta không”
“Mình có nhưng hình như hắn ta đổi mật khẩu rồi hay sao ấy, tuần trước mình có vào thử nhưng không được, mình cũng định hỏi mà quên tới giờ luôn”, Như Nguyệt đáp lời
“Trời ơi, đúng là não cá vàng mà”, An Tuyết bất lực nhìn cô bạn của mình
“Ai biết gì đâu, chuyện xui rủi chắc tôi muốn bạn ơi”, cô bạn bĩu môi đáp
“Giờ cậu có nghĩ ra mật khẩu nào hắn có thể thay đổi không, cậu thử đăng nhập vào lại xem”, Châu Thuận Trì ra kế sách
“Ừm, để mình thử lại”, nói rồi cô lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của Triệu An Thành thử, kết quả như dự kiến, không thành công, cả bọn đã thử qua nhiều dãy số như sinh nhật của Như Nguyệt, ngày hai người quen nhau, sinh nhật của Triệu An Thành,…nhưng kết quả vẫn là con số 0 tròn trĩnh. Cuối cùng tưởng chừng mọi chuyện như sắp đi vào ngõ cụt thì bỗng Trình Như Nguyệt “A” lên một tiếng, rồi nhập số gì đó vào phần mật khẩu, bất ngờ là lại đăng nhập vào được tài khoản của tên tra nam ấy
Châu Thuận Trì ngạc nhiên hỏi: “Đó là gì vậy”
“Là một dãy số kì lạ mà mình đã tìm thấy được trong một cuốn sách mà hắn yêu thích trong lần qua nhà hắn chơi, vì mình nghĩ liên quan đến sở thích của hắn nên đã học thuộc”, cô cười vui vẻ kể lại
“Quá tốt rồi, đúng là chó ngáp phải ruồi mà, hôm nay chúng ta hên thật đó”, Ninh An Tuyết cười khoái chí
“Ơ kìa, câu nói của cậu có gì đó sai sai không đấy, nghe như đang ví mình như…”, Như Nguyệt cạn lời
“Ahihi, mình không cố ý đâu, do mừng quá nên ngôn từ mất kiểm soát ấy mà, đừng chấp nhất lời nói của mình”, cô cười lươn lẹo đáp
“Được rồi xem như mình bỏ qua cho cậu đó, không có lần sau đâu nha”, nói rồi Như Nguyệt cốc vào trán của Ninh An Tuyết một cái
Ninh An Tuyết bị cốc đầu liền giả bộ đau đớn ôm trán dựa vào vai Như Nguyệt, cô bạn chỉ biết thở dài lắc đầu: “Không biết nào mới chịu lớn nữa”
“Hứ, im đi”, An Tuyết phụng phịu đáp
Còn Châu Thuận Trì nhìn một màn tiểu phẩm của hai cô gái cũng chỉ biết cười bất lực, rồi cậu lên tiếng: “Như Nguyệt, cậu thử tìm xem hắn có nhắn tin với ai mà khả nghi không”
“Được”, cô trả lời rồi lướt tìm xem thì thấy không có gì khả nghi, nhưng khi vào phần tìm kiếm thì thấy một tài khoản tên ‘Hà Khả Di’ hiện lên đầu tiên ở phần đề xuất, nhưng khi cô bấm vào thì tuyệt nhiên không có tin nhắn nào cả. Ninh An Tuyết cất lời: “Có khi nào hắn ta xoá tin nhắn không”
“À ha, cũng có thể lắm, để mình ra tay”, Như Nguyệt hào hứng đáp
Sau một loạt các thao tác thì tin nhắn của cuộc trò chuyện hiển thị lên hết. Châu Thuận Trì kinh ngạc cảm thán: “Wow, cậu lợi hại thật đó”
“Chứ sao, lợi ích của việc xem tiktok quá 180 phút đó”, Trình Như Nguyệt cười híp mắt
“Đúng vậy đó chúng mình nói chuyện khá tự nhiên với nhau nên cậu không cần lo đâu”, Như Nguyệt cũng đáp
“Rồi rồi, thế hai cậu đã làm quen nhau xong hết chưa, chúng ta vào việc chính đi nào”, An Tuyết đáp
“Ừm, chúng ta lập kế hoạch đi”, Như Nguyệt tiếp lời
“Nhưng phải làm sao đây, mình không biết chính xác khi nào tên đó sẽ đến quán bar để chúng ta phục kích sẵn cả”, Thuận Trì nói
“Tạm thời thì chắc không đến đâu, sáng nay hắn mới nói với mình rằng sẽ đi công tác cùng với bố hắn chắc gần 2 tuần nữa mới về ấy”, Như Nguyệt cung cấp thông tin
“Gì cơ, lâu thế á, mình cứ nghĩ sẽ mau chóng lật tẩy được tên tra nam chết bầm đó chứ”, Ninh An Tuyết thất vọng lên tiếng
“Cái gì cũng phải từ từ chứ”, Thuận Trì nhìn An Tuyết rồi nói xong qua sang Như Nguyệt nói tiếp: “Cậu có mật khẩu mạng xã hội gì của hắn ta không”
“Mình có nhưng hình như hắn ta đổi mật khẩu rồi hay sao ấy, tuần trước mình có vào thử nhưng không được, mình cũng định hỏi mà quên tới giờ luôn”, Như Nguyệt đáp lời
“Trời ơi, đúng là não cá vàng mà”, An Tuyết bất lực nhìn cô bạn của mình
“Ai biết gì đâu, chuyện xui rủi chắc tôi muốn bạn ơi”, cô bạn bĩu môi đáp
“Giờ cậu có nghĩ ra mật khẩu nào hắn có thể thay đổi không, cậu thử đăng nhập vào lại xem”, Châu Thuận Trì ra kế sách
“Ừm, để mình thử lại”, nói rồi cô lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của Triệu An Thành thử, kết quả như dự kiến, không thành công, cả bọn đã thử qua nhiều dãy số như sinh nhật của Như Nguyệt, ngày hai người quen nhau, sinh nhật của Triệu An Thành,…nhưng kết quả vẫn là con số 0 tròn trĩnh. Cuối cùng tưởng chừng mọi chuyện như sắp đi vào ngõ cụt thì bỗng Trình Như Nguyệt “A” lên một tiếng, rồi nhập số gì đó vào phần mật khẩu, bất ngờ là lại đăng nhập vào được tài khoản của tên tra nam ấy
Châu Thuận Trì ngạc nhiên hỏi: “Đó là gì vậy”
“Là một dãy số kì lạ mà mình đã tìm thấy được trong một cuốn sách mà hắn yêu thích trong lần qua nhà hắn chơi, vì mình nghĩ liên quan đến sở thích của hắn nên đã học thuộc”, cô cười vui vẻ kể lại
“Quá tốt rồi, đúng là chó ngáp phải ruồi mà, hôm nay chúng ta hên thật đó”, Ninh An Tuyết cười khoái chí
“Ơ kìa, câu nói của cậu có gì đó sai sai không đấy, nghe như đang ví mình như…”, Như Nguyệt cạn lời
“Ahihi, mình không cố ý đâu, do mừng quá nên ngôn từ mất kiểm soát ấy mà, đừng chấp nhất lời nói của mình”, cô cười lươn lẹo đáp
“Được rồi xem như mình bỏ qua cho cậu đó, không có lần sau đâu nha”, nói rồi Như Nguyệt cốc vào trán của Ninh An Tuyết một cái
Ninh An Tuyết bị cốc đầu liền giả bộ đau đớn ôm trán dựa vào vai Như Nguyệt, cô bạn chỉ biết thở dài lắc đầu: “Không biết nào mới chịu lớn nữa”
“Hứ, im đi”, An Tuyết phụng phịu đáp
Còn Châu Thuận Trì nhìn một màn tiểu phẩm của hai cô gái cũng chỉ biết cười bất lực, rồi cậu lên tiếng: “Như Nguyệt, cậu thử tìm xem hắn có nhắn tin với ai mà khả nghi không”
“Được”, cô trả lời rồi lướt tìm xem thì thấy không có gì khả nghi, nhưng khi vào phần tìm kiếm thì thấy một tài khoản tên ‘Hà Khả Di’ hiện lên đầu tiên ở phần đề xuất, nhưng khi cô bấm vào thì tuyệt nhiên không có tin nhắn nào cả. Ninh An Tuyết cất lời: “Có khi nào hắn ta xoá tin nhắn không”
“À ha, cũng có thể lắm, để mình ra tay”, Như Nguyệt hào hứng đáp
Sau một loạt các thao tác thì tin nhắn của cuộc trò chuyện hiển thị lên hết. Châu Thuận Trì kinh ngạc cảm thán: “Wow, cậu lợi hại thật đó”
“Chứ sao, lợi ích của việc xem tiktok quá 180 phút đó”, Trình Như Nguyệt cười híp mắt