Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bối Phụ Dương Quang

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bối Phụ Dương Quang
  3. Chương : 55

Chương : 55



Giải Ý nói “Hẹn gặp lại” với cha mẹ, sau đó bỏ điện thoại.

Lúc này, hắn đang ngồi ở giao giới giữa Tứ Xuyên với Tây Tạng, một thảo nguyên mênh mông bát ngát.

Ở đây độ cao so với mặt biển tới hơn 3 ngàn mét, hơn mười vạn héc-ta đất thảo nguyên là bãi cỏ thiên nhiên. Trông về phía xa xa, trên thảo nguyên tràn đầy những đốm nhỏ li ti li ti: màu đen của bò Tây Tạng, màu trắng của dê, các màu khác của ngựa, thỉnh thoảng còn có mấy loại tiểu động vật hoang dã dễ thương băng qua trước mắt.

Đầu hạ, nơi nơi đều tràn ngập hoa dại, một mảnh sinh cơ bừng bừng.

Ngọn gió thanh lương dịu dàng như nước lướt nhẹ qua, thổi vào mặt hắn, tóc hắn, y phục hắn.

Vô cùng an tĩnh.

Giải Ý ngồi ở trên sườn núi, nhìn đỉnh núi tuyết, ngọn núi tuyết tinh thuần dưới bầu trời xanh ngắt sừng sững không ngờ cách hắn gần đến thế rồi lại như xa đến thế.

Tâm hắn giờ đây giống như bãi cỏ ở cao nguyên này vậy, an tĩnh, thư thái, tràn ngập sức sống.

—————

Vào cái đêm hôm đó, tuyệt vọng như ngọn lửa thiêu đốt lấy hắn, khiến lý trí, lòng tin, kiên trì đều thiêu rụi. Giải Ý đã lên xe, chuẩn bị lao xuống vách núi.

Trong một cái nháy mắt, có một chiếc xe bỗng mở đèn, vọt về hướng hắn. Giải Ý sửng sốt vô cùng, xe kia liền chắn lại phía trước xe hắn, ngăn cản con đường Giải Ý định lao xuống.

Hắn sững sờ.

Từ trong chiếc Buick, thân ảnh trầm ổn của người lãnh đạo tập đoàn Đại Năng, Dung Tịch hiện ra.

Giải Ý tâm loạn như ma, chỉ có thể kinh ngạc nhìn y đi về phía mình, hoàn toàn không rõ đang xảy ra chuyện gì.

Dung Tịch bình tĩnh mở cửa xe hắn, ôn hòa mà nói: “Tiểu Ý, ngươi xuống đi, chúng ta nói chuyện.”

Giải Ý bỗng nhiên cảm thấy sức lực đâu mất hết. Nhìn thấy ánh mắt tựa như lý giải, bao dung cùng trách cứ của Dung Tịch, Giải Ý một thời không thể động đậy, chỉ có thể chậm rãi nằm gục trên tay lái, lòng một mảnh mê muội.

Đêm đã khuya, mọi âm thanh đều vắng lặng, chỉ còn lại tiếng động cơ xe còn ong ong phát ra.

Dung Tịch lẳng lặng vươn tay, nắm lấy chìa khóa xe, tắt máy, cũng tắt luôn tiếng ồn duy nhất tại đây.

Giải Ý vẫn không nhúc nhích.

Dung Tịch do dự rồi lại do dự, rốt cục vươn tay ra nhẹ nhàng xoa xoa thái dương Giải Ý. “Ngươi không nên làm chuyện ngu ngốc thế này.” Y trầm giọng nói, thương tiếc choáng ngập trong mắt.

Giải Ý hoảng hốt, bỗng nhiên nói rằng: “Ta chỉ là…..lòng rất lạnh lẽo…..trống rỗng……lại không biết phải làm sao……để ngừng…..” Thang âm hắn thật nhẹ, lẳng lặng như đang ở tận đâu đâu.

Dung Tịch phảng phất như bị mê hoặc, cánh tay kia nhẹ nhàng từ thái dương hắn trượt xuống lướt qua đôi gò má gầy gò tái nhợt.

Giải Ý không chống cự, thậm chí như là không phát hiện. Hắn an tĩnh nhắm mắt, nhẹ giọng thì thào: “Ta chỉ là muốn kết thúc tất cả.”

Thanh âm Dung Tịch cũng rất nhẹ: “Phí hoài bản thân là lựa chọn của kẻ yếu.”

Giải Ý từ từ nhắm hai mắt, đôi môi gượng một nét cười: “Đây không tính là phí hoài bản thân. Ta chỉ nghĩ, giờ khắc này, tự do so với sinh mạng quan trọng hơn. Ta chọn tự do, chấp nhận buông sinh mạng.”

Dung Tịch do dự một chút, đưa tay choàng qua vai hắn, dùng chút sức: “Nào, Tiểu Ý, xuống xe đi.”

Giải Ý không cố chấp, nương theo lực đạo của y xuống xe.

Dung Tịch đẩy nhẹ hắn ra sau, ngưng thần nhìn, hỏi rõ ràng từng chữ: “Ngươi muốn vứt bỏ quá khứ? Muốn quên mất mọi việc đã từng xảy ra phải không?”

“Phải.” Giải Ý gật đầu. Đôi mắt sâu thẳm như đáy hồ, thập phần trống trải nhìn Dung Tịch.

Dung Tịch nắm chặt vai hắn, nặng nề mà gật đầu một cái: “Được, ta giúp ngươi.”

Y nói xong liền giơ tay ra hiệu.

Chiếc Buick lui về phía sau, đường đã tránh.

Sau đó, một thân hình mẫn tiệp cực kỳ xuống xe, leo lên chiếc BMW của Giải Ý.

Giải Ý một mực đứng nhìn, lòng tĩnh lặng như nước.

Rất nhanh, thân hình sừng sững phong độ đi ra, nhìn về phía Dung Tịch.

Dung Tịch nhìn thoáng qua Giải Ý, rồi gật đầu với người đó.

Người kia liền nổ máy. Đem xe lui về sau một đoạn rồi nhấn ga vọt về trước. BMW rất nhạy bén, chỉ một lúc đã đến tốc độ cao nhất.

Người kia cấp tốc vọt ra khỏi xe, BMW lập tức lăng không bay vọt tới, tại không trung làm một đường hình cung duyên dáng rồi nặng nề rơi xuống vách núi, một tia lửa trong bóng đêm lóe lên, “ầm” một tiếng.

Dung Tịch cùng Giải Ý, không nói gì nhìn chăm chú vào ngọn lửa cao vút kia.

Gió núi thổi mạnh, làm thế lửa còn lúc càng lớn, chỉ một lúc chiếc xe càng cháy mạnh thêm.

Một lúc lâu, Dung Tịch chuyển mắt nhìn Giải Ý: “Tiểu Ý, cái này xem như ngươi đã lao xuống đi. Quá khứ dù thế nào cũng biến mất hết. Ngươi…..đi theo ta đi?”

Giải Ý không hiểu rõ cho lắm, thì thào hỏi: “Đi nơi nào?”

Dung Tịch mỉm cười: “Đi một nơi thật an tĩnh. Ngươi có thể yên lặng một chút, suy ngẫm lại ý nghĩa của bản thân. Nơi nào đó rời xa trần thế, phong cảnh mỹ lệ không gì sánh được. Ngươi có thể chụp ảnh, cũng có thể vẽ, đương nhiên, không muốn làm gì cũng được.”

Lúc này ý nghĩ Giải Ý một mảnh hỗn loạn, ý quyên sinh đã mất, vì thế gật đầu: “Đúng, ta cần yên tĩnh một chút.”

Dung Tịch ôm vai hắn, đưa hắn vào xe mình.

Chiếc xe Buick lập tức chạy xuống chân núi, hướng về đường cao tốc, chạy tới hải khẩu.

Giải Ý ngồi trên thương vụ máy bay của tập đoàn Đại Năng bay khỏi hải khẩu.

—————

Dung Tịch không theo cùng. Y thật sự rất bận rộn. Máy bay vừa tới Thành Đô, công ty con của tập đoàn Đại Năng ở Thành Đô liền phái xe cùng một tài xế đi cùng Giải Ý.

Qua hai ngày bôn ba, Giải Ý đi tới cao nguyên này.

Khi bãi cỏ xanh ngắt bát ngát cùng đỉnh núi tuyết xa xa lọt vào trong đáy mắt, tâm Giải Ý liền như mỹ cảnh trước mặt, thông suốt rộng mở ra.

Đi qua mỗi một đoạn đường đều là một bức tranh phong cảnh tuyệt diệu. Hắn kéo cửa xe xuống, tựa người tham lam mà nhìn khung cảnh tuyệt đẹp này.

Tại thiên nhiên mênh mang vô tận này, ân oán cá nhân trở nên nhỏ bé vô cùng.

Dọc theo đường đi, có thể thấy những lều bạt của dân du mục, thỉnh thoảng còn có tiểu hài tử dân tộc Tạng (1) đứng ở ven đường vẫy tay theo xe.

Tài xế nhất định sẽ cười cười ấn còi, đáp lại bọn họ.

Giải Ý ở tại thảo nguyên, trong một làng nhỏ, bốn phía đều là thảo nguyên. Tạng dân nơi đó có một ít nói được Hán ngữ, một số không hiểu Hán ngữ nhưng thấy hắn đều sang sảng nhiệt tình cười hiếu khách, không có nửa điểm bài xích.

Sáng sớm, lúc hắn đi ra ngoài tản bộ thường hay gặp mấy người đàn ông Tạng tộc đang cưỡi ngựa, bọn họ sẽ hỏi hắn: “Có muốn cưỡi ngựa không?”

Thường xuyên qua lại, riết rồi Giải Ý cũng quen thuộc với họ, đến nhà họ uống trà bơ (2), uống sữa bò Tây Tạng, ăn sữa chua, phô mai, có khi còn ăn một miếng thịt dê thật lớn, đương nhiên nhất định không thể thiếu rượu rồi.

Ở chỗ này, tư duy mọi người thập phần giản đơn, không có lừa dối, không có bức bách, không có áp lực, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, thân như một nhà, cho dù là người ngoài đến như Giải Ý cũng được xem như thân nhân trong nhà.

Tâm Giải Ý từ băng lãnh dần dần ấm lên.

Tuy rằng đã đầu hạ, dương quang cao nguyên vẫn trong trẻo lạnh lùng. Giải Ý đi ra ngoài thì luôn luôn một thân áo da, mũ lưỡi trai, giầy thể thao, có đôi khi còn đem theo cả máy chụp hình.

Mấy ngày nay thật sự rất ung dung tự tại, phảng phất thời gian đều uyển chuyển thậm chí trì trệ, ngừng lại.

Tới tận khi tài xế đưa hắn tới nói lại cho hắn, Dung tổng nhờ họ chuyển cáo, đệ đệ hắn từ Mỹ về Hải Nam, hơn nữa tuyên bố không tìm được hắn tuyệt không trở lại, thậm chí bị trường học đuổi cũng không màng.

“Giải tổng, Dung tổng nhờ ngài gọi điện trở về công ty.” Tài xế cực kỳ cung kính mà nói.

Lúc này, Giải Ý mới biết được, thì ra tin mình mất tích cùng xe rơi vách núi đã tạo nên sóng to gió lớn tại Hải Nam.

Đã nhiều ngày qua như thế này, Giải Ý căn bản đã quên công ty, quên cả nhà, thậm chí cũng quên đi đoạn quá khứ khiến một thời khắc cốt minh tâm, cái loại đau đớn tê tâm liệt phế ấy.

Hắn, đã có thể trở về ư?

_______________

(1) dân tộc Tạng: dân tộc thiểu số của Trung Quốc, phân bố ở vùng Tây Tạng, Thanh Hải, Tứ Xuyên, Cam Túc, Vân Nam

(2) trà bơ: trà bơ bò Tây Tạng

 

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4376 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter