Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bối Phụ Dương Quang

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bối Phụ Dương Quang
  3. Chương : 30

Chương : 30



Sáng mùa đông tới rất chậm, ổ chăn ấm áp khiến người ta không muốn tỉnh lại.

Giải Ý đang trong mệt mỏi bị Lâm Tư Đông làm tỉnh. Hắn cuộn mình thành một khối nhắm mắt, một thời không thèm động đậy.

Lâm Tư Đông nhìn khuôn mặt biếng nhác của hắn, ôn nhu mà hỏi thăm: “Tỉnh?”

Giải Ý nhẹ nhàng gật đầu, vô lực mà cười. Hắn nghĩ có chút choáng váng, phảng phất đang nằm ở trên mặt hồ yên tĩnh, gió nhẹ thổi qua, từng gợn sóng lăn tăn từ từ đẩy hắn trôi đi. Nước nhẹ nhàng vuốt ve thân thể hắn, thật thoải mái.

“Là ta làm ngươi thức?” Lâm Tư Đông thân thủ tiến sát lại, ôm lấy thắt lưng hắn.

Giải Ý lắc đầu, mở mắt ra nhìn y, rồi lại nhắm lại.

Lâm Tư Đông cảm nhận được mệt mỏi của hắn, liền săn sóc mà hôn nhẹ, dịu dàng khuyên: “Ngủ thêm chút nữa đi.”

Nhưng Giải Ý đã hết buồn ngủ, không thể làm gì khác hơn là mở mắt ra.

Lâm Tư Đông thấy thế hỏi: “Bằng không, cùng đi tắm?”

“Không.” Giải Ý dúi đầu vào gối, rất thẳng thắn đáp.

Lâm Tư Đông cười rộ lên, ôm cổ hắn: “Ta thích ngươi như vậy, đối với ta chỉ biết nói “Không”.”

Giải Ý dở khóc dở cười: “Ngươi rốt cuộc là ngược đãi cuồng hay thụ ngược cuồng? ”

“Không phải. Ta chỉ vì ngươi mà điên cuồng.” Lâm Tư Đông cười phân trần, ôm hắn vào phòng tắm, bỏ vào bồn.

“Ngươi làm gì?” Giải Ý nhíu mày.

“Tắm một lần uyên ương dục a.” Lâm Tư Đông trêu đùa.

Giải Ý lắc đầu mỉm cười, không nói gì nữa.

Lâm Tư Đông mở nước, ôn tồn mà thay hắn tẩy trừ.

Giải Ý liền để y hầu hạ, chỉ thỉnh thoảng xoay chuyển thân thể, phối hợp một chút.

Lâm Tư Đông hỏi hắn: “Hôm nay còn phải công tác sao?”

Giải Ý gật đầu: “Ừ.”

“Không theo ta?” Lâm Tư Đông mỉm cười. “Hôm nay là cuối tuần, công ty Phi Ưng cũng không nghỉ ngơi sao?”

“Muốn đẩy nhanh tốc độ, đâu có cái gì gọi cuối tuần.” Giải Ý hời hợt mà nói. “Sáng nay có hẹn đến chỗ họ đặt hàng. Ngươi cũng biết, mỗi loại số lượng vật liệu đặt hàng phải thỏa đáng, thiếu hay thừa đều không được, đặt nhiều mà dùng không hết, ta đây chẳng phải mất tiền vô ích sao? Chuyện này rất trọng yếu, ta không thể vắng họp.”

“Được rồi, đối với ngươi sự nghiệp là quan trọng nhất mà.” Lâm Tư Đông sủng nhìn hắn. “Ta sẽ chờ ngươi ở quán cà phê bên đường lớn. Buổi trưa hẳn là xong việc phải không?”

“Khẳng định làm xong.” Giải Ý gật đầu. “Chúng ta vốn đã châm chước thời gian rất lâu rồi, hôm nay nghe thêm kiến nghị bộ tiêu thụ của họ là được, rất nhanh thôi.”

“Vậy xong xuôi nhớ gặp ta.” Thanh âm Lâm Tư Đông thủy chung rất ôn nhu, không hề ra lệnh, vô cùng thân thiết. “Chúng ta cùng nhau ăn, sau đó ta mang ngươi đi ra ngoài chơi.”

“Chơi?” Giải Ý vừa mặc quần áo vừa cười. “Ngươi không làm việc sao?”

“Làm việc gì?” Lâm Tư Đông ngẩn ra, rồi lập tức phản ứng lại. “Ngươi nghĩ ta tới đây công tác à?”

Giải Ý cũng sửng sốt: “Chẳng lẽ không đúng?”

“Đương nhiên không đúng.” Lâm Tư Đông nở nụ cười. “Ta là đặc biệt tới đây thăm ngươi đó.”

“Thật? Ta đây thụ sủng nhược kinh à.” Giải Ý cười, chuẩn bị mặc áo khoác ngoài.

“Ai, ngươi chờ một chút.” Lâm Tư Đông vòng qua cầm lấy chiếc áo đêm qua bị chính mình ném lên cái tủ. “Ở chỗ này mà mặc loại áo ba-đờ-xuy này thì đông lạnh, bệnh mất. Lại đây, cầm cái này.” Hắn lấy từ vali ra một cái áo khoác dày dày, ném cho hắn.

Giải Ý mở ra, đây là một cái áo da màu đen, có vẻ như làm từ da dê, sờ rất mềm mại. Hắn mặc vào, phần cổ áo có chút lông trắng trắng càng làm tôn vẻ tinh xảo cho ngũ quan hắn.

“Cảm tạ ngươi.” Hắn cười cười, mặc áo ấy đi ra cửa.

“Đừng quên ta đợi ngươi.” Lâm Tư Đông từ phía sau ôm eo hắn.

Giải Ý ôn hòa gật đầu: “Ta sẽ trở lại mau thôi.”

————————

Tới bộ tiêu thụ của công ty Phi Ưng, Giải Ý cố hết sức làm cho nhanh đơn đặt hàng, sau đó cầm một trăm vạn hối phiếu dự chi khoản đưa ra. Vậy là lần đặt hàng này xem như kết thúc thuận lợi.

Hắn uyển chuyển cự tuyệt lời mời đi ăn của quản lí bộ tiêu thụ, kêu Vu Minh Hoa đại diện mình đi, sau đó chạy một mạnh về khách sạn.

Đi vào quán cà phê, hắn thấy Lâm Tư Đông đang cùng một vị nam nhân dáng nhỏ gầy ngồi ở bên bàn.

Lâm Tư Đông đang dùng điện thoại di động gọi điện, nam nhân nhỏ gầy vừa nghe vừa cười.

Hắn đi qua, Lâm Tư Đông hướng hắn gật đầu, ý bảo hắn ngồi. Giải Ý cởi áo khoác, vừa ngồi xuống liền cảm thấy ánh mắt hiếu kỳ của người nam nhân kia nhìn hắn. Giải Ý lễ phép, cười cười đáp lễ.

“Giỏi nha, ba mẹ con các ngươi cùng khi dễ ta.” Lâm Tư Đông hắc hắc cười nói.

Giải Ý vừa nghe liền minh bạch hắn đang nói chuyện với ai, dáng cười trên mặt nhất thời phai nhạt, kêu nhân viên phục vụ: “Cho một ly cà phê đen.”

Lâm Tư Đông tiếp tục tán gẫu. Thái thái y hình như đang nói con xe BMW dùng đi chợ quá nhỏ, muốn đổi một chiếc Mercedes. Còn con gái y đại khái oán giận giáo viên cho bài tập quá nhiều, không có thời gian chơi tennis nữa. Y phải dỗ dành liên tục.

Giải Ý có tai như điếc, thần tình đạm mạc nhìn nhìn bức tranh trang trí trên tường. Cà phê đen đã bưng đến, hắn uống một hớp lớn, lúc này mới cảm thấy tốt hơn.

Lâm Tư Đông rốt cục buông điện thoại, cười nói với hắn: “Lại đây, ta với ngươi giới thiệu một chút. Đây là lão bản khách sạn này, Hứa tổng. Lão Hứa, đây là Giải tổng ở Hải Nam, công ty Tân Cảnh Giới. ”

Giờ Giải Ý mới hiểu được, trước khi hắn tới đây, Lâm Tư Đông vì sao kiên trì muốn hắn ở tại khách sạn này. Hắn mỉm cười cùng Hứa tổng bắt tay.

“Ta tên Hứa Tấn, là lão bằng hữu của Tư Đông.” Hứa Tấn cười nói. “Giải tổng tới chỗ này, lão Lâm liền gọi điện thoại cho ta ngay. Mấy ngày nay ta đi công tác ở ngoài, không thấy ngài, mong Giải tổng không trách.”

“Hứa tổng quá khách khí. Khách sạn phục vụ phi thường tốt, không cần đặc thù chiếu cố làm gì, ta đã rất thoả mãn rồi.” Giải Ý lễ phép vẫn duy trì dáng cười.

“Giải tổng trước đây có tới Tây An chưa?” Hứa Tấn mỉm cười, trò chuyện vu vơ.

Giải Ý ăn ngay nói thật: “7, 8 năm trước khi học đại học có tới qua, mấy người đồng học hẹn nhau nghỉ hè thì đi vẽ ở Đôn Hoàng, có ngang qua Tây An.”

“A, Tây An phong cảnh danh thắng, Giải tổng nhìn qua cái nào rồi?”

“Đã tới nhạn tháp, rừng bia, di chỉ tại sườn núi, Hoa Thanh Trì, Hoa Sơn, còn cái khác thì chưa đi.”

“Vậy coi như là đã qua Tây An rồi.” Hứa Tấn cười gật đầu. “Lần này lại, Giải tổng không đi ra ngoài chơi sao?”

“Không có, hơi bận một chút, chưa có thời gian đi.”

Lâm Tư Đông nói xen vào: “Giải tổng vừa bắt được một đại công trình, lại đây đặt hàng công ty Phi Ưng, bận rộn lắm. Ngươi xem, ngay cả ta tới, hắn cũng không có thời gian tiếp.”

Hứa Tấn hiểu ý, cười: “Giải tổng rất có khả năng.”

“Không dám nhận.” Giải Ý mỉm cười. “Ta là tiểu công ty, cũng bất quá lấy chăm chỉ bù khuyết điểm mà thôi.”

Hứa Tấn tán thưởng: “Giải tổng quá khiêm nhượng.”

Lâm Tư Đông vỗ vỗ vai Giải Ý, cười nói với Hứa Tấn: “Hắn là tài tử, chính là quá kiêu ngạo, không ai quản nổi.”

Hứa Tấn chú ý tới vẻ sủng ái toát ra trên mặt y, bỗng nhiên không đầu không đuôi nói một câu: “Xem ra, lần này ngươi bị buộc rồi.”

“Hết cách. Hắn thực sự quá hi hữu a, gặp được mà cầu không được.” Lời Lâm Tư Đông có tiếc nuối nhưng kỳ thực toàn vui sướng. “Ta chỉ có thể nhận thôi.”

Giải Ý đạm đạm cười, giả vờ như không có nghe ra họ nói gì.

Hứa Tấn nhìn Giải Ý toàn thân trên dưới tràn đầy đạm bạc lẫn tự tin, giơ ngón cái với Lâm Tư Đông: “Tư Đông huynh bản lĩnh cao cường. Bất quá, thấy thế cũng đáng giá. Còn hơn minh tinh lần trước ngươi dẫn tới, Giải tổng thật sự là tốt hơn nhiều.”

“Minh tinh nào?” Giải Ý nhàn nhạt mà nhìn Hứa Tấn một cái, cố ý ra vẻ hiếu kỳ.

“Đều là chuyện cũ thôi.” Lâm Tư Đông trốn tránh mà hắc hắc hai tiếng. “Thật lâu trước đây rồi, ta với hắn đã sớm không liên lạc rồi, chẳng có gì đáng nói đâu.”

Giải Ý “Ah” Một tiếng rồi cũng không truy vấn tiếp.

Lâm Tư Đông đối sự khoan hồng độ lượng này liên thanh nói lời cảm tạ.

“Hay nha, cuối cùng cũng thấy có người quản lý ngươi rồi.” Hứa Tấn cười đến ngửa tới ngửa lui. “Giải tổng, giới thiệu cho ta một bằng hữu đi. Ta không tham, nam nữ gì cũng được, bằng phân nửa như ngươi là tốt rồi.”

“Hứa tổng pha trò rồi.” Giải Ý lành nghề đáp lại. “Ngài chỉ cần đứng một bên ngoắc ngoắc ngón tay, không biết có bao nhiêu phiêu lượng hài tử phi thân nhào lại, đó thực sự là muốn minh tinh có minh tinh, muốn mỹ nhân có mỹ nhân.”

Hứa Tấn cười ha ha: “Giải tổng khích lệ rồi, ta nào gặp chuyện tốt vậy?”

Lâm Tư Đông rất đắc ý, cười hỏi Giải Ý: “Hôm nay Hứa tổng mời khách, ngươi muốn ăn cái gì?”

“Khách tùy chủ tiện.” Giải Ý ôn hòa cười nói. “Hứa tổng an bài cái gì thì ăn cái đó là được rồi.”

“Ha ha tiệc sủi cảo Tây An, thế nào?” Hứa tổng nhiệt tình hỏi. “Một trăm loại sủi cảo lận đó.”

“Được.” Giải Ý rất thẳng thắn gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì liền móc điện thoại ra.

“Ta gọi về hải khẩu, hỏi chút chuyện công ty thôi.”

“A…, ta còn tưởng rằng ngươi muốn gọi điện thoại cho tiểu tình nhân của ngươi a.” Lâm Tư Đông trêu ghẹo.

Giải Ý trừng y một cái: “Ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Lâm Tư Đông cười hì hì kéo qua tay hắn, nắm trong hai tay mình.

Hứa Tấn cảm thấy rất hứng thú nhìn nhìn bọn họ ở trước mặt mình mà khua môi múa mép tán tỉnh. Chỉ cần liếc sơ đã nhìn ra được Lâm Tư Đông lần này là động tâm thật rồi. Bất quá, thanh niên này thực sự rất đặc biệt, bề ngoài phiêu lượng, khí thế ưu nhã cũng thuộc loại nhất nhì, loại khí chất độc lập kiên nghị lại bình tĩnh an nhàn này quả thật độc nhất vô nhị.

Thừa lúc Giải Ý gọi điện thoại, không chú ý bọn họ, Hứa Tấn lặng lẽ ghé sát vào Lâm Tư Đông, khen: “Tiểu tử ngươi thật có vận khí, cư nhiên gặp được cực phẩm như vậy. Bất quá, chỉ bằng bản lĩnh ngươi có thể giữ được trái tim người ta không đó? Sợ là khó nghen!”

Lâm Tư Đông hắc hắc, thì thầm lại: “Khó mới tốt. Nếu như không khó, ta cũng không ưa à.”

Hứa Tấn rất đồng ý những lời này, mỉm cười gật đầu.

 

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4376 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter