Chương 32: Vòng và nhẫn bằng ngọc
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ả run rẩy lùi về sau vài bước, cảm nhận hơi thở lạnh lẽo từ hắn, Trinh Hoa có phần sợ hãi. Cung Thẩm như con sư tử đứng trên vách đá liếc mắt nhìn xuống một con rùa rụt cổ:
- T..tao có người yêu là giám đốc của công ty mỹ phẩm lớn nhất khu nước S. Mày dám động vào tao!
Ả tức giận hét lớn, mọi người vì tiếng hét của ả cũng ngoái đầu xem. Tề Mộc thấy lại càng nhiều người nhìn, cơ thể không ngừng run rẩy nép vào lòng ngực hắn trốn tránh những ánh mắt như lưỡi dao kia:
- ... Lớn nhất nước S?
- Đúng vậy, khôn hồn thì xin lỗi tao ngay!
Cung Thẩm nhìn ả run rẩy nhưng vẫn cố nhếch môi tạo cảm giác khinh thường liền nhíu mày:
- Vậy thì nghe cho kỹ.
Ả thấy hắn móc điện thoại trong túi ra rồi bấm một dãy số, điện thoại rất nhanh đã kết nối được với bên kia:
- Chủ tịch có chuyện gì sao?
- Hợp đồng của công ty mỹ phẩm lớn nhất nước S, huỷ bỏ. Rút toàn bộ cổ phiếu về.
- Vâng, tôi làm ngay.
Cúp máy xong, Cung Thẩm bỏ điện thoại vào túi. Khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn Trinh Hoa.
Chỉ là trò đùa thôi đúng không, nó chỉ là trò đùa thôi. Trinh Hoa đang suy nghĩ bỗng điện thoại trong túi run lên. Ả nhìn cuộc gọi từ người yêu mình có hơi hoảng:
- CON KHỐN, MÀY LẠI LÀM GÌ ĐỤNG ĐẾN ĐỐI TÁC QUAN TRỌNG CỦA TAO VẬY HẢ!!!
Trinh Hoa vừa bấm đồng ý cuộc gọi thì đã có một giọng nói mang đầy vẻ tức giận phóng ra, ả trợn tròn mắt nhìn Cung Thẩm không có vẻ gì là tức giận mà xem trò vui:
- E..em...không phải.
- Mày có biết bao nhiêu cổ phiếu rồi bản hợp đồng của tao trị giá bao nhiêu không!?
- Mày mau xin lỗi người ta ngay!
Lúc này ả càng thêm sợ, bàn tay có hơi nắm chặt rồi gục mặt xuống. Trinh Hoa từng bước đi lại gần trước mặt Cung Thẩm, ả như con robot động tác cuối đầu cứng ngắc:
- X..xin anh, hãy đừng rút lại cổ phiếu và huỷ bản hợp đồng của công ty anh ấy
- anh ấy đánh tôi chết mất.
Nhục nhã nên ả khóc sao? Buồn cười thật. Đụng tới người không nên đụng tới, bây giờ lại xin lỗi. Nếu chuyện dễ thế thì hắn đâu làm quá lên:
- Nếu cô quỳ xuống, sẵn sàng làm chó để đi một vòng thì tôi có thể suy nghĩ lại.
Trinh Hoa vừa nghe xong, môi mím lại. Ả có lòng tự trọng cao, nó không cho phép ả quỳ dưới đất làm thú cho một ai:
- A Thẩm, em muốn về.
Cung Thẩm nhướn mày, hắn ôm cậu vỗ nhẹ:
- Haizz được rồi về thôi.
Cung Thẩm sải bước dài muốn rời khỏi chỗ đông đúc này nhưng lại bị Trinh Hoa nắm áo kéo lại. Ả quỳ xuống rồi dập đầu xuống đất khóc lớn:
- L..làm ơn...t..tôi đồng ý làm...chó.
- Tiểu Mộc nhà tôi không vui nữa, cô về đi.
Cung Thẩm hất cánh tay đang nắm áo mình, khuôn mặt nhăn lại biểu hiện rõ sự ghét bỏ. Trinh Hoa muốn đi lại nắm lấy cánh tay hắn liền bị bảo vệ từ xa chạy lại túm đi.
Cung Thẩm không quan tâm đi tới chiếc siêu xe màu đen của mình rồi mở cửa lái ra. Đặt Tề Mộc lên đùi rồi dùng giọng nói nhẹ nhàng với cậu:
- Đừng sợ, sau này tôi sẽ không để chuyện này sảy ra thêm lần nào nữa.
Hắn hôn nhẹ lên trán thiếu niên như an ủi, bảo bối của hắn đặt trên đầu trái tim. Bị người khác ức hiếp thật chính là muốn cầm dao đâm hắn. Không thể tha thứ như vậy được:
- Thú bông em thích đây.
Hắn mỉm cười lấy hai chú thú bông ở quầy ném phi tiêu lúc nãy ra, Cung Thẩm muốn dùng cách này để làm cậu trở nên vui vẻ:
- Ưm, cảm ơn A Thẩm.
Cung Thẩm lúc này mới bình tĩnh trở lại, hắn xoa cổ tay có đeo chiếc lắc nhỏ. Mọi thứ đắt tiền đều sẽ hợp với em ấy:
- Hay tôi lại mua thêm cho em chiếc vòng ngọc và hai cái vòng bằng vàng nhỉ.
- Em đeo rất thích hợp đó.
Tề Mộc chớp chớp mắt nhìn cổ tay mình, vòng ngọc là gì. Nhìn thấy sự khó hiểu của cậu, Cung Thẩm cười vài tiếng rồi chậm rãi xoa mái tóc bạch kim mềm mại kia:
- Tới lúc đó sẽ biết, tôi thật thích xem em mang những thứ đắt đỏ.
Cung Thẩm cưng chiều hôn lên môi cậu, Tề Mộc nhìn hắn rồi vươn nhẹ chân khiến chiếc lắc phía dưới kêu lên tiếng leng keng:
- Em thích tiếng chuông.
- Ừm tôi hiểu rồi, tôi mua thật nhiều trang sức có chuông về cho em.
Cung Thẩm không cần mua bởi vì công ty hắn sản xuất những sản phẩm đó cơ mà, chỉ là nó làm bằng vàng thật và kim cương tự nhiên nên khá đắt:
- Tề Mộc cũng thích con mèo giống vầy.
- Ừm ừm, đều mua cho em.
Cậu lúc này mới vui vẻ mỉm cười, đây là lần đầu tiên có người lại chiều chuộng mình đến như vậy. Cứ ngỡ như là rơi vào một vũng mật ong ngọt ngào say đắm lồng người:
- Có thể...cho em xem vòng cẩm thạch không?
Cung Thẩm gật đầu rồi lấy điện thoại vào trang công ty của mình, ở đây lượt bán sản phẩm rất lớn. Hắn lướt vài cái đã thấy chiếc vòng ngọc màu xanh dương nhạt cùng hai chiếc vòng bằng vàng 24k trong trang đăng bán của sản phẩm.
Nhấn vào rồi đưa cậu xem, Tề Mộc thích thú nhìn chiếc vòng. Thật sự rất đẹp:
- Mua thêm cho em cả chiếc nhẫn bằng ngọc sẽ đủ bộ hơn.
- A Thẩm đeo cặp với em đi.
- Được, chiều em tất.
Hắn yêu chiều hôn lên môi nhỏ của thiếu niên, em ấy rất ngoan và cũng rất hiểu chuyện.
_________
TG: Cho ai không biết, kiểu vòng Cung Thẩm nói nó giống như vầy nà.
TG: Tôi lấy cảm hứng từ chiếc vòng này nhưng cái vòng ngọc nó màu xanh dương nhạt ấy.
Ả run rẩy lùi về sau vài bước, cảm nhận hơi thở lạnh lẽo từ hắn, Trinh Hoa có phần sợ hãi. Cung Thẩm như con sư tử đứng trên vách đá liếc mắt nhìn xuống một con rùa rụt cổ:
- T..tao có người yêu là giám đốc của công ty mỹ phẩm lớn nhất khu nước S. Mày dám động vào tao!
Ả tức giận hét lớn, mọi người vì tiếng hét của ả cũng ngoái đầu xem. Tề Mộc thấy lại càng nhiều người nhìn, cơ thể không ngừng run rẩy nép vào lòng ngực hắn trốn tránh những ánh mắt như lưỡi dao kia:
- ... Lớn nhất nước S?
- Đúng vậy, khôn hồn thì xin lỗi tao ngay!
Cung Thẩm nhìn ả run rẩy nhưng vẫn cố nhếch môi tạo cảm giác khinh thường liền nhíu mày:
- Vậy thì nghe cho kỹ.
Ả thấy hắn móc điện thoại trong túi ra rồi bấm một dãy số, điện thoại rất nhanh đã kết nối được với bên kia:
- Chủ tịch có chuyện gì sao?
- Hợp đồng của công ty mỹ phẩm lớn nhất nước S, huỷ bỏ. Rút toàn bộ cổ phiếu về.
- Vâng, tôi làm ngay.
Cúp máy xong, Cung Thẩm bỏ điện thoại vào túi. Khuôn mặt không biểu cảm đang nhìn Trinh Hoa.
Chỉ là trò đùa thôi đúng không, nó chỉ là trò đùa thôi. Trinh Hoa đang suy nghĩ bỗng điện thoại trong túi run lên. Ả nhìn cuộc gọi từ người yêu mình có hơi hoảng:
- CON KHỐN, MÀY LẠI LÀM GÌ ĐỤNG ĐẾN ĐỐI TÁC QUAN TRỌNG CỦA TAO VẬY HẢ!!!
Trinh Hoa vừa bấm đồng ý cuộc gọi thì đã có một giọng nói mang đầy vẻ tức giận phóng ra, ả trợn tròn mắt nhìn Cung Thẩm không có vẻ gì là tức giận mà xem trò vui:
- E..em...không phải.
- Mày có biết bao nhiêu cổ phiếu rồi bản hợp đồng của tao trị giá bao nhiêu không!?
- Mày mau xin lỗi người ta ngay!
Lúc này ả càng thêm sợ, bàn tay có hơi nắm chặt rồi gục mặt xuống. Trinh Hoa từng bước đi lại gần trước mặt Cung Thẩm, ả như con robot động tác cuối đầu cứng ngắc:
- X..xin anh, hãy đừng rút lại cổ phiếu và huỷ bản hợp đồng của công ty anh ấy
- anh ấy đánh tôi chết mất.
Nhục nhã nên ả khóc sao? Buồn cười thật. Đụng tới người không nên đụng tới, bây giờ lại xin lỗi. Nếu chuyện dễ thế thì hắn đâu làm quá lên:
- Nếu cô quỳ xuống, sẵn sàng làm chó để đi một vòng thì tôi có thể suy nghĩ lại.
Trinh Hoa vừa nghe xong, môi mím lại. Ả có lòng tự trọng cao, nó không cho phép ả quỳ dưới đất làm thú cho một ai:
- A Thẩm, em muốn về.
Cung Thẩm nhướn mày, hắn ôm cậu vỗ nhẹ:
- Haizz được rồi về thôi.
Cung Thẩm sải bước dài muốn rời khỏi chỗ đông đúc này nhưng lại bị Trinh Hoa nắm áo kéo lại. Ả quỳ xuống rồi dập đầu xuống đất khóc lớn:
- L..làm ơn...t..tôi đồng ý làm...chó.
- Tiểu Mộc nhà tôi không vui nữa, cô về đi.
Cung Thẩm hất cánh tay đang nắm áo mình, khuôn mặt nhăn lại biểu hiện rõ sự ghét bỏ. Trinh Hoa muốn đi lại nắm lấy cánh tay hắn liền bị bảo vệ từ xa chạy lại túm đi.
Cung Thẩm không quan tâm đi tới chiếc siêu xe màu đen của mình rồi mở cửa lái ra. Đặt Tề Mộc lên đùi rồi dùng giọng nói nhẹ nhàng với cậu:
- Đừng sợ, sau này tôi sẽ không để chuyện này sảy ra thêm lần nào nữa.
Hắn hôn nhẹ lên trán thiếu niên như an ủi, bảo bối của hắn đặt trên đầu trái tim. Bị người khác ức hiếp thật chính là muốn cầm dao đâm hắn. Không thể tha thứ như vậy được:
- Thú bông em thích đây.
Hắn mỉm cười lấy hai chú thú bông ở quầy ném phi tiêu lúc nãy ra, Cung Thẩm muốn dùng cách này để làm cậu trở nên vui vẻ:
- Ưm, cảm ơn A Thẩm.
Cung Thẩm lúc này mới bình tĩnh trở lại, hắn xoa cổ tay có đeo chiếc lắc nhỏ. Mọi thứ đắt tiền đều sẽ hợp với em ấy:
- Hay tôi lại mua thêm cho em chiếc vòng ngọc và hai cái vòng bằng vàng nhỉ.
- Em đeo rất thích hợp đó.
Tề Mộc chớp chớp mắt nhìn cổ tay mình, vòng ngọc là gì. Nhìn thấy sự khó hiểu của cậu, Cung Thẩm cười vài tiếng rồi chậm rãi xoa mái tóc bạch kim mềm mại kia:
- Tới lúc đó sẽ biết, tôi thật thích xem em mang những thứ đắt đỏ.
Cung Thẩm cưng chiều hôn lên môi cậu, Tề Mộc nhìn hắn rồi vươn nhẹ chân khiến chiếc lắc phía dưới kêu lên tiếng leng keng:
- Em thích tiếng chuông.
- Ừm tôi hiểu rồi, tôi mua thật nhiều trang sức có chuông về cho em.
Cung Thẩm không cần mua bởi vì công ty hắn sản xuất những sản phẩm đó cơ mà, chỉ là nó làm bằng vàng thật và kim cương tự nhiên nên khá đắt:
- Tề Mộc cũng thích con mèo giống vầy.
- Ừm ừm, đều mua cho em.
Cậu lúc này mới vui vẻ mỉm cười, đây là lần đầu tiên có người lại chiều chuộng mình đến như vậy. Cứ ngỡ như là rơi vào một vũng mật ong ngọt ngào say đắm lồng người:
- Có thể...cho em xem vòng cẩm thạch không?
Cung Thẩm gật đầu rồi lấy điện thoại vào trang công ty của mình, ở đây lượt bán sản phẩm rất lớn. Hắn lướt vài cái đã thấy chiếc vòng ngọc màu xanh dương nhạt cùng hai chiếc vòng bằng vàng 24k trong trang đăng bán của sản phẩm.
Nhấn vào rồi đưa cậu xem, Tề Mộc thích thú nhìn chiếc vòng. Thật sự rất đẹp:
- Mua thêm cho em cả chiếc nhẫn bằng ngọc sẽ đủ bộ hơn.
- A Thẩm đeo cặp với em đi.
- Được, chiều em tất.
Hắn yêu chiều hôn lên môi nhỏ của thiếu niên, em ấy rất ngoan và cũng rất hiểu chuyện.
_________
TG: Cho ai không biết, kiểu vòng Cung Thẩm nói nó giống như vầy nà.
TG: Tôi lấy cảm hứng từ chiếc vòng này nhưng cái vòng ngọc nó màu xanh dương nhạt ấy.