Chương 52
Nhìn thấy Lục Thừa, Tống Kỳ Nam lại nhớ đến Yên Khánh, không ngờ Lục Thừa cư nhiên lại bảo vệ Yên Khánh mà lần đầu tiên cãi lời hắn, có chút khiến người ta phải suy nghĩ “Ngươi đến có việc gì” “Bẩm giáo chủ, lần trước căn phòng của Y công tử bị cháy, thuộc hạ trong lúc lửa chưa quá lớn đã xông vào lấy được vài bức hoạ của Y công tử”Tống Kỳ Nam nghe vậy liền mở to mắt, cầm lấy những cuộn tranh trên tay Lục Thừa, hắn cho rằng sẽ không thể nhìn thấy những kỷ vật về y nữa, nhưng nhìn xem quả thật vẫn còn“Ngươi mang đến đây là có ý gì đúng chứ” “Thuộc hạ xin giáo chủ tha cho Yên Khánh”Lục Thừa liền quỳ xuống, hắn biết chuyện của Yên Khánh được xem như phản bội lại ma giáo, nhưng cái giá phản bội ma giáo thì hắn cũng hiểu rõ, hắn không muốn nhìn thấy Yên Khánh đau khổYên Khánh là do hắn dạy võ công, tính như thế nào cũng có tình sư đồ, là một sư phụ tốt hắn không muốn nhìn thấy Yên Khánh bị trị tội “Tội chết có thể tha nhưng tội sống khó tha, tốt nhất nói với hắn hãy thành thật cho ta biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra” Tống Kỳ Nam không phải chưa từng nghi ngờ chỉ là không có lí do để nghi ngờ mà thôi, việc Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên sao lại đúng lúc đến ma giáo, tại sao lúc bị chính giáo đánh đến Thanh Yên Các nhưng hai người lại không thấy Y Nhu trốn đi, đối với một người thông minh như Ngôn Tuấn Hàn, Tống Kỳ Nam không tin y sẽ không để ý đến có người bất thường Lục Thừa cười khổ trong lòng, quả thật Yên Khánh chỉ nói cho hắn biết những chuyện khác về Tình Á đến tìm Y công tử, còn lại hôm đó bọn họ làm sao bỏ trốn làm sao chạy trốn, xích sắt làm sao có thể chặt đứt cũng không nói Đến bản thân Lục Thừa còn nhận ra thì làm sao Tống Kỳ Nam không nhận ra, nhìn vết xích bị cắt đủ hiểu võ công người này vô cùng cao cường, nhưng bên cạnh Y Nhu chỉ cò Yên Khánh và Yên Hương, hai người này võ công chỉ ở tầm trung, nhưng trong Thanh Yên Các lại có hai người khác võ công không kém nhất là Tại Chính Hiên vốn dĩ là một tướng quân “Thuộc hạ nhất định sẽ khuyên nhủ y thành thật khai báo” Tống Kỳ Nam ôm lấy đống hoạ trong tay “Chuẩn bị chúng ta sẽ đi kinh thành một chuyến, có thể sẽ ở đó một thời gian” Tống Kỳ Nam nói rồi bước vào trong phòngNhìn những bút tích trên bức hoạ lòng lại đau, nhớ lại lúc ở cùng Y Nhu ở trong rừng, nhìn thấy y một bộ dạng không sợ hãi gì cả khiến hắn bất giác mỉm cười Nhớ đến những hành động vô thức của Y Nhu, luôn tao nhã đến mức người khác nhìn vào cũng cảm thấy không xứng với người trước mặt, quả thật cứ như một đoá mẫu đơn xinh đẹp vậy Nhưng chính tay Tống Kỳ Nam đó khiến cho đó hoa mẫu đơn đó lụi tàn, chính tay hắn xích y lại, chính hắn hạ cổ trùng hành hạ Y Nhu, cổ trùng nếu như cứ phát tác mà không uống thuốc giải sẽ ăn mòn sức khoẻ của người bị trúng cổ, Tống Kỳ Nam nắm chặt tay nhất định sẽ mau chóng tìm được Y Nhu Bên này Triệu Quách chuẩn bị vào cung diện kiến thái tử điện hạ, hắn có cảm giác lần này mọi nghi ngờ của bản thân đúng nhưng lại cầy mong lại không đúng Đường đến kinh thành hắn biết thêm hiện tại hoàng đế giao lại quyền giám quốc cho vị thế tử của thất vương gia và thái tử, hai người cùng nhau có quyền xử lí mọi việc của Thịnh Hà quốc trong lúc hoàng đế cùng nam hậu tạm thời vắng mặt Đến lúc này Triệu Quách mới biết một chuyện đó là nam hậu của hoàng đế họ Y và cũng chính là vị minh chủ võ lâm năm nào, có phải là quá trùng hợp hay không, mong là không như hắn nghĩ, Triệu Quách lần này đi còn muốn một lần được chiêm ngưỡng nhan sắc của vị công chúa, nghe nói công chúa đã dẫn binh đi biên cương đánh trận mong rằng sẽ có dịp được nhìn thấy, nghe nói công chúa vô cùng xinh đẹp lại tinh thông võ công, là một người khiến nam nhân Thịnh Hà quốc ai cũng mơ ước, đương nhiên Triệu Quách cũng vậy, hơn hết để Triệu gia và hoàng thất có tình thông gia quả thật càng củng cố địa vị của Triệu gia hơn Ở một nơi khác, sau khi nhận được thư của bằng hữu tốt, Lam Phong liền muốn mắng, vốn dĩ đã hẹn bây giờ lại bắt hai người bọn họ đến nơi đó, hắn có chút bài xích nơi đó vì nơi đó đã một lần cùng người kia đánh nhau tranh giành ái nhân a “Ngươi sao vậy” Y Liên ở bên cạnh nhìn Lam Phong “Ngươi đọc đi” Lam Phong đưa thư qua cho Y Liên, Y Liên nhìn bức thư rồi nở một nụ cười, xem là có kẻ đã già đầu rồi cùng ghen tức kìa, nhưng mà đã lây Y Liên chưa có dịp trở về nơi đó, một nơi có khá nhiều ký ức đối với y “Chúng ta khởi hành thôi, mau chóng đi rồi mau chóng trở về cung, ta cảm thấy lo lắng cho hoàng nhi” Y Liên nói, bản thân y cứ luôn có cảm giác xảy ra chuyện “Không phải ngươi đã nói sẽ cùng ta ngao du sơn thuỷ một thời gian hay sao, chưa vì đã muốn về cung, ngươi thất hứa đó Liên nhi” Lam Phong uỷ khuất, khó khăn lắm mới quăng hoàng vị lại cho hoàng nhi của mình, cũng khó khắn lắm mới có thể cùng ái nhân bên cạnh trải qua cuộc sống trước đây a, cùng nhau đi khắp nơi “Ngươi quả thật là, nếu như vậy trước đây đừng bảo ta sinh hài tử cho ngươi, nhìn xem có phụ thân nào như ngươi hay không hả, ta thật sự tức chết mà” Y Liên nói giận đánh Lam Phong, Lam Phong nào dám phản kháng, quả thật sinh hài tử là chủ ý của hắn a, biết vậy đã không cần hài tử, hài tử thật phiền phức lúc nào cũng giành Liên nhi với hắn, lúc hài tử còn nhỏ ba lần bảy lượt doạ bọn chúng không được đeo bám Liên nhi, thế nhưng làm mọi cách nhưng hai hoàng nhi quả thật rất cứng đầu a còn không biết sợ đã thế còn bình thản, ngược lại bản thân hắn bị Liên nhi cấm vào tẩm cung cả tháng trời, đêm nào cũng ngủ ở bên ngoài, làm hoàng đế thật khổ mà “Được rồi, được rồi là ta sai, Liên nhi đừng nổi giận nữa, chúng ta chuẩn bị sau đó đến đó được chưa, đừng giận ta mà”Y Liên thật đau đầu tự hỏi bản thân tại sao lúc trước lại đồng ý thành thân với tên này vậy chứ, nghĩ lại bản thân lúc đó chắc chắn không đủ tỉnh táo để ra quyết định, nếu được chọn lại Y Liên thề thà không lấy còn hơnNhưng nói như thế nào Y Liên cũng cảm tạ ông trời vì đã cho y gặp Lam Phong và cùng y có hai hoàng nhi Thật ra tui muốn hỏi là mọi người có muốn sẽ có một bộ truyện về cp phụ nào trong bộ này hay không, thật ra là còn vài cp phụ nữa a tiết lộ trong đó có cp phụ thân của Doãn Ngôn và phụ vương của Doãn Ngôn a, sẽ lên sống về sau