Chương 22
“Không lẻ chủ tử các ngươi đối với người khác khách khí như vậy sao” “Tình công tử nếu người không rời khỏi đây, nô tì liền phải đắc tội” Tình Á nhíu mày, mặc dù Tống Kỳ Nam không có ở đây, nhưng hắn gây sự quá lớn sẽ khiến người khác chú ý vẫn là nên lui về tính kế chu toàn vẫn hơn, Tình Á liền mạnh rồi bỏ đi, Yên Hương cũng thở phào, nàng không muốn mang rắc rồi đến cho Y công tử Y Nhu đương nhiên biết việc Tình Á đến nhưng vẫn mặc kệ chỉ là y không biết người này gốt cuộc muốn gì, cố ý đến thăm dò y nhiều lần như vậy hơn nữa kẻ này nhìn bề ngoài khuất phục nhưng ánh mắt đó hoàn toàn không phải cứ như đang toang tính điều gì đó vậy Mặc dù không biết hắn muốn toang tín y hay là Tống Kỳ Nam nhưng người này nhất định phải đề phòng tuyệt đối không nên lơ là được Tống Kỳ Nam rời đi mười ngày cũng trở về, trong mười ngày này Tình Á cố ý đến gây sự mấy lần nhưng Yên Hương và Yên Khánh đương nhiên không để hắn gặp được y, lần nào đến đều bin hai người chặn ở ngoài cửaY Nhu nhìn kẻ bên ngoài lại tiếp tục đến liền nhếch mép cười, kiên trì đến như vậy hay sao thật thú vị nhưng mà y muốn thử xem kẻ này kiên trì được bao lâu, trời đông tuyết rơi ngày càng nhiều qua vài ngày nữa liền vào lúc tuyết rơi lớn nhất để xem hắn còn kiên trì nổi nữa hay không Yên Hương sau khi đuổi Tình Á đi liền vào trong phòng “Y công tử, Tình công tử cứ đến làm phiền chúng ta như vậy người có ý định gì không” Y Nhu lắc đầu “Cứ mặc kệ hắn không cần quan tâm đến, Yên Hương sau này hắn có đền liền cứ như vậy mà đuổi đi là được” Yên Hương vâng lệnh nhưng tên Tình công tử này cũng thật phiền phức, nàng và đệ đệ đuổi hắn đi cũng gần mười ngày nhưng hắn kiên trì mỗi ngày đều đến, còn muốn gặp Y công tử không phải kỳ lạ hay sao, mấy lần trước khiêu khích Y công tử, bây giờ lại đến không biết có ý gì đây Tống Kỳ Nam gốt cuộc cũng trở về, mấy ngày này hắn vốn dĩ đã về Thịnh Hà quốc nhưng bên ngoài liền xảy ra chút chuyện, Triệu Quách đến cầu cứu hắn, Triệu gia chuẩn bị chọn người kế nhiệm chức vị trang chủ cho nên Triệu Quách cần hắn đến hỗ trợ, hắn liền ở lại Triệu gia giúp đỡ Triệu Quách, đến khi Triệu Quách gần như có thể chắc chắn kế thừa vị trí trang chủ hắn liền trở về ma giáo, đi đã mười ngày không biết y đã đọc hết y thư mà hắn đưa chưa Tin tức giáo chủ trở về liền truyền đi, Tình Á đương nhiên không dám đến làm phiền Y Nhu, Y Nhu hay tin tức đó liền vui vẻ trong lòng, y vốn đã đọc xong tất cả y thư như vậy có thể đến dược phòng rồi Tống Kỳ Nam trở về liền mang cho y một cây trâm ngọc, là lúc ở Triệu gia nhìn thấy sau đó bảo Triệu Quách tặng cho hắn, Triệu Quách mặc dù không nỡ nhưng vẫn tặng cho Tống Kỳ Nam, trâm ngọc này làm từ hắc ngọc của Thịnh Hà quốc thiết kế vô cùng tinh xảo mỗi đường chạm khắc đều tỉ mỉ, nhìn liền cảm thấy hợp với Y Nhu cho nên hắn liền muốn đưa cho y Yên Hương và Yên Khánh nhìn thấy giáo chủ liền hành lễ, hắn ra hiệu cho bọn họ lui xuống, hai người liền hiểu ý mà lui đi, hắn đẩy cửa bước vào, Y Nhu thế mà đang luyện chữ, quả thật y rất giống với người đó rất nhiều điểm giống đến hắn phải công nhận Người đó cũng rất thích luyện chữ, vẽ tranh, gian phòng của hắn có một bức hoạ do người đó lúc ở đây vẽ ra, trên đó cũng có bút tích của người đó, Y Nhu với người đó có rất nhiều điểm tương đồng chỉ có một điều tình cách của người đó và y hoàn toàn khác nhau mà thôi, người đó suy cho cùng cũng không toang tín và không cô đơn như y, hắn luôn nhận thấy xung quanh y là cô đơn, y dường như không có bằng hữu, y chưa từng nhắc qua với hắn, ngoài trừ tỷ tỷ ra y dường như không có bằng hữu Nhìn thấy Tống Kỳ Nam y liền ngừng bút “Ngươi trở về rồi” “Đang luyện chữ sao, ta không nghĩ ngươi viết chữ lại đẹp như vậy” Hắn lần đầu tiên nhìn thấy bút tích của y, quả thật rất đẹp nhưng cũng không kém phần cứng rắn“Đã đọc hết y thư rồi sao” Y Nhu gật đầu “Có thể đưa ta đến dược phòng được chưa” “Có thể nhưng đợi sau khi ta luyện xong đan dược, hiện tại nơi đó vẫn đang luyện đan không thích hợp” Y Nhu gật gật đầu, y đã có kế hoạch đương nhiên đã đợi đến tận lúc này đợi thêm một thời gian cũng được Tống Kỳ Nam sau đó liền lấy ra trâm ngọc đặt lên bàn “Cho ngươi, ta thấy hợp với ngươi” Y Nhu bất ngờ nhìn trâm hắc ngọc, hắc ngọc ở Thịnh Hà quốc gần như là trân bảo, huyết ngọc đã được xem như là loại đồ tốt nhưng hắc ngọc mới là quý báu hơn nữa nhìn cây trâm này thiê kế tinh xảo như vậy người làm ra nó cũng không tầm thường, y nhớ không lầm trâm hắc ngọc này chỉ có một nơi có thể có là hoàng cung, y không biết làm sao hắn có được nhưng y cảm thấy thích “Mấy ngày này có chuyện gì không” Y Nhu lắc đầu, y không muốn nhắc đến Tình Á vì y muốn xem kẻ này gốt cuộc muốn làm gì“Được rồi, ngươi tiếp tục luyện chữ đi” Tống Kỳ Nam nói rồi liền rời đi, Y Nhu đương nhìn ra trong mắt hắn dường như có vài tia bi thương thì phải, cảm giác như lần này rời đi hắn đã trải qua chuyện gì thì phảiY Nhu liền giật mình, y tại sao quan tâm đến hắn có bi thương hay không, không phải y phải nghĩ cách mau chóng rời khỏi hắn hay sao, sao lại đột nhiên thương xót hắn chứ, y liền cho rằng bản thân mình điên rồi Tống Kỳ Nam cảm thấy Y Nhu dường như có việc giấu hắn cho nên liền triệu Yên Hương và Yên Khánh đến, cả hai người đương nhiên nhớ lởi của y, chuyện Tình Á đến làm phiền liền không hé nửa lời với giáo chủ, Tống Kỳ Nam cũng không hỏi nhiều Thời gian này tuyết rơi ngày càng nhiều, Y Nhu liền không ra ngoài, vốn dĩ sức khoẻ y không tốt cho nên vẫn luôn ở trong phòng luyện chữ vẽ tranhTống Kỳ Nam đến dược phòng, đan dược này hắn dựa theo y thư của phụ thân mà luyện, so sánh với đan dược của phụ thân liền không khác, đương nhiên đây là quà mà hắn muốn tặng cho Ngôn Tuấn Hàn, suy cho cùng thì người mà y chọn từ đầu đến cuối đều không phải là hắn vậy thì hắn cũng nên buông tay rồi có phải không, mặc dù biết rằng rất khó nhưng đến cuối cùng cũng phải buồn mà thôiTống Kỳ Nam bỏ đang dược vào một cái hộp căn dặn Lục Thừa chuẩn bị một chút, tháng sau liền đến Bình Thiên quốc một lần nữa