CHƯƠNG 08: CĂN PHÒNG KỲ LẠ
CHƯƠNG 08: CĂN PHÒNG KỲ LẠ
"Cái quái gì đang xảy ra vậy?"
"Chẳng lẽ mình cứ lặp đi lặp lại cùng một cơn ác mộng sao?"
"Tại sao mỗi lần mơ lại ở một căn phòng khác vậy?"
Như Ý mở mắt và nhìn vào căn phòng tuyệt đẹp với một chút quý phái này, tò mò và nghi ngờ.
"Cộc cộc..." nghe thấy có tiếng bước chân ngắt quãng bên ngoài.
Như Ý nhanh chóng giả vờ ngủ ...
Cánh cửa mở ra. Hai cô gái bưng nước nóng và bánh ngọt mang vào, nhìn thấy Như Ý nằm trên giường, họ cứ không ngừng thở dài rồi lắc đầu.
"Haizzz. Cửu tiểu thư không biết khi nào mới tỉnh dậy đây?"
"Mệnh của cửu tiểu thư thật là khổ. Từ nhỏ bị kẻ xấu bắt đi, khó khăn lắm Tứ ca đã gặp được tiểu thư bất tỉnh trên đường, rồi đưa về Vương phủ để nhận tổ tiên, nhưng tiểu thư cứ hôn mê không tỉnh, giờ thì phải làm sao đây.”
"Có lẽ, nàng không có số làm tiểu thư rồi."
"Chẳng phải sao? Nếu nàng có thể tỉnh dậy, sau này được ăn ngon mặc đẹp, sẽ có một cuộc sống tốt rồi."
Hai a hoàn đặt nước nóng và điểm tâm xuống, rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Như Ý rất tò mò, cô cứ giả vờ ngủ, rồi cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người.
Nhưng cô kinh ngạc phát hiện ra rằng, bọn họ nói chuyện đến một chữ cô nghe cũng không hiểu. Đối với một người thông thạo nhiều ngôn ngữ nước ngoài như cô, có thể chắc chắn rằng ngôn ngữ họ nói không phải là bất kỳ ngôn ngữ nào trên trái đất...
Ba ngày luôn trong tình trạng mê man, không chỉ tiếp thêm đủ sức mạnh thể chất, ký ức của cô cũng bắt đầu tràn vào như thủy triều...
Chẳng mấy chốc cô đã nhớ ra tất cả!
Tên cô là Như Ý.
20 tuổi.
Là đặc công mới trong 13 cơ quan tình báo ở Nước T, cũng là nữ đặc công trẻ nhất trong lịch sử.
Thiên bẩm ngôn ngữ, cấp thiên tài.
Thiên bẩm chiến đấu, cấp thiên tài.
Năng lực ứng biến phản ứng, cấp thiên tài.
Cô là mỹ nữ đặc công tài năng nhất trong lịch sử. Cô đã hoàn thành nhiệm vụ đơn đầu tiên ở tuổi 20, đánh cắp một bảo vật quan trọng từ Cơ quan Tình báo CIA - một cuốn sách cổ bí ẩn chưa rõ niên đại.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô bị các đặc công FBI Mỹ truy giết. Cô bị người khác lập kế khi chạy trốn trên biển, du thuyền của cô bị tấn công và phát nổ bởi tên lửa...
Đây là phần ký ức bình thường cuối cùng mà cô còn nhớ được, những ký ức tiếp theo, vỡ vụ từng phần, mọi thứ đều không thật, mà lại rất ly kỳ và kỳ lạ!
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ thịt nát xương tan trong một vụ nổ mạnh mẽ ấy, nhưng sau khi cô tỉnh dậy phát hiện rằng mình chưa chết, mà còn đang nằm trong một căn phòng kỳ quái. Cô tưởng rằng mình đã bị bắt cóc hoặc bắt làm con tin, sau đó cô muốn trốn thoát khỏi nơi xa lạ ấy, nhưng cuối cùng trong lúc trốn chạy lại mất hết sức lực rơi xuống từ mái nhà rồi hôn mê bất tỉnh...
Tỉnh dậy lần thứ hai. Cô lại nằm trên một chiếc giường sang trọng và lộng lẫy...
Mà lại bị người khác cho uống một liều thuốc kích thích tình dục rất mạnh!
Sau đó, cô lại một lần nữa bỏ trốn.
Vì thể lực không đủ, vả lại sau vụ nổ, cơ thể bị thương nặng, cực kỳ yếu ớt. Vì vậy, cô tìm một khoảng sân hoang vắng trốn vào để tránh bị truy sát, sau đó là một cuộc phiêu lưu rất nồng nhiệt và cháy bỏng...
Cuối cùng, cô đã hoàn toàn thoát khỏi nơi cái nơi mê cung tuyệt đẹp ấy, đến được với đường lớn bên ngoài. Đói, yếu, bị thương, chạy trốn... cho dù trước kia cô là một đặc vụ phải chịu đựng sự huấn luyện theo kiểu địa ngục, nhưng cơ thể cô đã đạt đến giới hạn. Cô lại bất tỉnh một lần nữa.
Thức dậy lần thứ ba. Đến nơi này, Như Ý hoàn toàn không biết cô đang ở đâu, cô cũng không biết tại sao mình lại ở đây. Lời nói của hai cô gái vừa bước vào, dù một câu cô cũng nghe không hiểu.
"Cái quái gì đang xảy ra vậy?"
"Chẳng lẽ mình cứ lặp đi lặp lại cùng một cơn ác mộng sao?"
"Tại sao mỗi lần mơ lại ở một căn phòng khác vậy?"
Như Ý mở mắt và nhìn vào căn phòng tuyệt đẹp với một chút quý phái này, tò mò và nghi ngờ.
"Cộc cộc..." nghe thấy có tiếng bước chân ngắt quãng bên ngoài.
Như Ý nhanh chóng giả vờ ngủ ...
Cánh cửa mở ra. Hai cô gái bưng nước nóng và bánh ngọt mang vào, nhìn thấy Như Ý nằm trên giường, họ cứ không ngừng thở dài rồi lắc đầu.
"Haizzz. Cửu tiểu thư không biết khi nào mới tỉnh dậy đây?"
"Mệnh của cửu tiểu thư thật là khổ. Từ nhỏ bị kẻ xấu bắt đi, khó khăn lắm Tứ ca đã gặp được tiểu thư bất tỉnh trên đường, rồi đưa về Vương phủ để nhận tổ tiên, nhưng tiểu thư cứ hôn mê không tỉnh, giờ thì phải làm sao đây.”
"Có lẽ, nàng không có số làm tiểu thư rồi."
"Chẳng phải sao? Nếu nàng có thể tỉnh dậy, sau này được ăn ngon mặc đẹp, sẽ có một cuộc sống tốt rồi."
Hai a hoàn đặt nước nóng và điểm tâm xuống, rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Như Ý rất tò mò, cô cứ giả vờ ngủ, rồi cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người.
Nhưng cô kinh ngạc phát hiện ra rằng, bọn họ nói chuyện đến một chữ cô nghe cũng không hiểu. Đối với một người thông thạo nhiều ngôn ngữ nước ngoài như cô, có thể chắc chắn rằng ngôn ngữ họ nói không phải là bất kỳ ngôn ngữ nào trên trái đất...
Ba ngày luôn trong tình trạng mê man, không chỉ tiếp thêm đủ sức mạnh thể chất, ký ức của cô cũng bắt đầu tràn vào như thủy triều...
Chẳng mấy chốc cô đã nhớ ra tất cả!
Tên cô là Như Ý.
20 tuổi.
Là đặc công mới trong 13 cơ quan tình báo ở Nước T, cũng là nữ đặc công trẻ nhất trong lịch sử.
Thiên bẩm ngôn ngữ, cấp thiên tài.
Thiên bẩm chiến đấu, cấp thiên tài.
Năng lực ứng biến phản ứng, cấp thiên tài.
Cô là mỹ nữ đặc công tài năng nhất trong lịch sử. Cô đã hoàn thành nhiệm vụ đơn đầu tiên ở tuổi 20, đánh cắp một bảo vật quan trọng từ Cơ quan Tình báo CIA - một cuốn sách cổ bí ẩn chưa rõ niên đại.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô bị các đặc công FBI Mỹ truy giết. Cô bị người khác lập kế khi chạy trốn trên biển, du thuyền của cô bị tấn công và phát nổ bởi tên lửa...
Đây là phần ký ức bình thường cuối cùng mà cô còn nhớ được, những ký ức tiếp theo, vỡ vụ từng phần, mọi thứ đều không thật, mà lại rất ly kỳ và kỳ lạ!
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ thịt nát xương tan trong một vụ nổ mạnh mẽ ấy, nhưng sau khi cô tỉnh dậy phát hiện rằng mình chưa chết, mà còn đang nằm trong một căn phòng kỳ quái. Cô tưởng rằng mình đã bị bắt cóc hoặc bắt làm con tin, sau đó cô muốn trốn thoát khỏi nơi xa lạ ấy, nhưng cuối cùng trong lúc trốn chạy lại mất hết sức lực rơi xuống từ mái nhà rồi hôn mê bất tỉnh...
Tỉnh dậy lần thứ hai. Cô lại nằm trên một chiếc giường sang trọng và lộng lẫy...
Mà lại bị người khác cho uống một liều thuốc kích thích tình dục rất mạnh!
Sau đó, cô lại một lần nữa bỏ trốn.
Vì thể lực không đủ, vả lại sau vụ nổ, cơ thể bị thương nặng, cực kỳ yếu ớt. Vì vậy, cô tìm một khoảng sân hoang vắng trốn vào để tránh bị truy sát, sau đó là một cuộc phiêu lưu rất nồng nhiệt và cháy bỏng...
Cuối cùng, cô đã hoàn toàn thoát khỏi nơi cái nơi mê cung tuyệt đẹp ấy, đến được với đường lớn bên ngoài. Đói, yếu, bị thương, chạy trốn... cho dù trước kia cô là một đặc vụ phải chịu đựng sự huấn luyện theo kiểu địa ngục, nhưng cơ thể cô đã đạt đến giới hạn. Cô lại bất tỉnh một lần nữa.
Thức dậy lần thứ ba. Đến nơi này, Như Ý hoàn toàn không biết cô đang ở đâu, cô cũng không biết tại sao mình lại ở đây. Lời nói của hai cô gái vừa bước vào, dù một câu cô cũng nghe không hiểu.