Chương 13: Nữ sinh duyên dáng
“Dương lên phòng chờ giáo viên cô Mai Anh gặp kìa em.”
Ngô Thùy Dương đang giảng Toán cho các bạn xung quanh thì thầy dạy Toán tự nhiên nhắc đến tên làm cô bị giật mình.
Nhưng mà quan trọng là cô Mai Anh, giáo viên phụ trách bên công tác Đoàn trường thì tự nhiên gọi cô lên để làm gì?
Cô ngơ ngác nhìn thầy: “Dạ?”
“Cô Mai Anh gọi em.”
Rõ ràng nếu bên Đoàn thì gọi bí thư chứ tự nhiên gọi cô để làm gì vậy?
Chính bạn bí thư của lớp cũng đang ngơ ngác nhìn Thùy Dương, và cô cũng đang không hiểu chuyện gì, ngơ ngác đi lên phòng chờ giáo viên với rất nhiều sự không hiểu chuyện gì mà tự nhiên bị gọi.
Ngô Thùy Dương đứng ở cửa nhìn cô rồi hỏi: “Thưa cô, cô gọi em ạ?”
“Vào đây ngồi đi!”
Cho đến khi ngồi xuống ghế cô vẫn đang không hiểu, không phải là lại gọi cô đi hát hò, nhảy múa gì đấy chứ?
“Cô làm gì mày đâu mà căng thẳng thế?”
“Không phải ạ, em đang học múa ballet, em lười đi múa gì đó cho hội nghị lắm rồi ạ.”
“Đi thi Nữ sinh duyên dáng nhé, lần này do Thành phố tổ chức cho các trường Trung học phổ thông, rất hoành tráng; giải Nhất cũng có phần thưởng lớn lắm.”
Ngô Thùy Dương nghe đến việc Thành phố tổ chức, tức là các bạn của các trường công lập khác cũng sẽ tham dự nữa, cô làm sao có cửa để vượt qua được các bạn khác.
Ngắm thấy không có khả năng, Ngô Thùy Dương liền muốn từ chối, thế nhưng cô chưa kịp nói gì thì cô phụ trách đã nói tiếp:
“Tóm lại là không có sự lựa chọn đâu, cô hỏi cô Hiền rồi, gọi hỏi mẹ rồi, ai cũng đồng ý cả. Với lại, giờ lớp 10 để cho các em đi thi thì đúng là còn nhỏ quá, lớp 11 cũng thế, mà lớp 12 thì giờ các bạn đang chạy đua để chuẩn bị thi đại học nữa, không có nhiều thời gian để chỉn chu được. Cô cân nhắc kỹ lắm rồi, tóm lại là giờ không có sự lựa chọn nào đâu, em đại diện trường mình tham gia lần này.”
Thấy Thùy Dương chuẩn bị nói lại gì đấy thì cô phụ trách lại tiếp tục:
“Không từ chối, cô gọi lên đây là để cho em điền phiếu đăng ký thôi chứ không phải là hỏi ý kiến. Đây nhé, thử nghĩ mà xem, đại diện cho cả trường đi thi, lại còn là cuộc thi lớn, có sự tham gia của rất nhiều bạn nữ sinh xinh đẹp và tài giỏi đến từ các trường khác nhau. Hơn nữa, kinh phí cuộc thi do nhà trường lo hết, đi thi về còn được thưởng nhiều lắm.”
Cô vừa nói vừa đặt xuống trước mặt Ngô Thùy Dương phiếu đăng ký dự thi.
Cô thực sự không có quyền lựa chọn, không phải là quá sợ, chỉ là chưa sẵn sàng cho lắm.
Ngô Thùy Dương cầm phiếu đăng ký lên xem một lượt, thực sự không khác mấy cái mẫu đơn đăng ký dự thi các cuộc thi sắc đẹp lớn.
Nhìn tới phần năng khiếu, có vài mục để thí sinh đánh dấu vào ô năng khiếu của mình, gồm thuyết trình, hội họa, múa, hát, chơi nhạc cụ,... nếu cô đánh dấu hết thì có phải là khoe khoang quá hay không?
“Em mang về lớp điền được không ạ?”
“Được, điền xong mai gửi lại cho cô.”
Thùy Dương vâng vâng dạ dạ rồi cầm phiếu đăng ký đi về lớp, khuôn mặt không còn ngơ ngác mà chuyển sang sự bất lực.
Và chỉ trong một buổi sáng, thông tin Ngô Thùy Dương đại diện cho trường tham dự cuộc thi Nữ sinh duyên dáng do Thành phố tổ chức đã được hầu hết học sinh trong trường biết đến.
Có rất nhiều lời bàn tán quay quanh thông tin này, có người cho rằng cô rất xứng đáng, nhưng cũng có những người cho rằng tại sao lại là Ngô Thùy Dương mà không phải những cái tên nổi tiếng xinh đẹp khác trong trường.
Bên dưới bài viết thông báo thông tin này trên trang thông tin của trường thì có rất nhiều bình luận trái chiều, tranh cãi rất căng thẳng.
Tự nhiên bị chửi ngoài cái việc học giỏi, cái mặt nhìn cũng được ra thì có gì đâu để đi thi, Ngô Thùy Dương thấy tức.
“Kệ chúng nó đi! Chỉ giỏi cào phím, gặp trước mặt nói tao xem có còn cái răng nào không?”
Giọng Uyên cục súc qua loa, Thùy Dương nghe thôi cũng cảm nhận được Uyên thực sự còn tức giận hơn cô.
Có người còn bảo, nếu cô không phải bạn thân của Uyên thì sẽ bị các bị chị đánh cho từ lâu vì tội vừa vào trường đã cướp chân trong đội múa của trường của một vài người.
Đã thế lại còn được các anh và các bạn nam chú ý nên Thùy Dương vốn không được các bạn gái xinh đẹp trong trường thích cho lắm nhưng vì cô là bạn thân của Uyên. Uyên là người trong trường không ai dám đụng vào nếu thực sự không muốn thiệt thân, vì Uyên là con gái thầy hiệu trưởng, lại thêm đai đen Taekwondo thì chẳng ai dại gì trêu vào.
Ngay sau khi đăng bài viết thông báo đó được 1 giờ đồng hồ ra rất nhiều tranh cãi thì Fanpage của trường trên Facebook lại tiếp tục đăng một bài viết khác, chính là liệt kê tất cả các thành tích nổi bật và năng khiếu kèm bằng chứng là học viên xuất sắc của trung tâm nghệ thuật Fancy mà không phải ai cũng có thể là học viên.
Lần này thì bên dưới phần bình luận, không còn một bình luận tiêu cực nào cả.
Thế nhưng cô vẫn cảm thấy ấm ức mãi…
Bỏ qua hết tất cả những bình luận tiêu cực thì cuối cùng Ngô Thùy Dương đã đại diện cho trường tham dự cuộc thi Nữ sinh duyên dáng.
Cuộc thi sẽ diễn ra trong 2 vòng, vòng đầu tiên là vòng thi sơ khảo, bao gồm phỏng vấn trực tiếp thí sinh và phần thi áo dài rồi lựa ra 30 thí sinh xuất sắc nhất vào vòng 2 là phần thi tài năng, vòng thi cuối cùng là chung kết sẽ còn lại top 10, thí sinh tiếp tục trình diễn tài năng và kết hợp phần thi ứng xử để chọn ra Nữ sinh duyên dáng.
Ngô Thùy Dương cũng thấy đau đầu, cô thực sự không biết nên chọn trình diễn tài năng gì vì cái nào cô cũng biết một ít chứ không chuyên về bất cứ cái nào cả.
Cô phụ trách nói rằng phiếu đăng ký dự thi của cô được đánh giá rất cao, ngoài thành tích học tập ra thì tất cả các tài năng Thùy Dương đều đánh dấu, đã thế lại còn có tiếng là học viên của trung tâm nghệ thuật Fancy.
Mặc dù đi múa, hát hay nhảy ở nhiều sự kiện trong và ngoài trường, thế nhưng đứng trước một cuộc thi có quy mô khá lớn và mang tính chất thi đấu như thế này thì Ngô Thùy Dương cũng có chút căng thẳng.
Phần thi áo dài cần phải mang giày cao gót, bình thường đi học đầu tuần mang áo dài thì đều đi giày thể thao, cô không quen đi giày cao gót, lại thêm cả việc căng thẳng, Thùy Dương thực sự không dám chắc chắn là mình có thể làm tốt được hay không.
Trước ngày thi cô đã phải tập quen với việc bước đi trên giày cao gót, bao gồm cả việc bước đi lên xuống cầu thang.
Cuộc thi tổ chức vào cuối tuần và tổ chức ở nhà thi đấu lớn của Thành phố nên không giới hạn người đến xem.
Cả lớp không thiếu một ai, tất cả đều có mặt đầy đủ để cổ vũ tinh thần cho lớp trưởng, các thầy cô trong trường cũng hào hứng không kém.
Và bố mẹ thì chắc chắn không thể vắng mặt, càng nhiều người cô lại càng cảm thấy căng thẳng hơn.
Ngô Thùy Dương đang giảng Toán cho các bạn xung quanh thì thầy dạy Toán tự nhiên nhắc đến tên làm cô bị giật mình.
Nhưng mà quan trọng là cô Mai Anh, giáo viên phụ trách bên công tác Đoàn trường thì tự nhiên gọi cô lên để làm gì?
Cô ngơ ngác nhìn thầy: “Dạ?”
“Cô Mai Anh gọi em.”
Rõ ràng nếu bên Đoàn thì gọi bí thư chứ tự nhiên gọi cô để làm gì vậy?
Chính bạn bí thư của lớp cũng đang ngơ ngác nhìn Thùy Dương, và cô cũng đang không hiểu chuyện gì, ngơ ngác đi lên phòng chờ giáo viên với rất nhiều sự không hiểu chuyện gì mà tự nhiên bị gọi.
Ngô Thùy Dương đứng ở cửa nhìn cô rồi hỏi: “Thưa cô, cô gọi em ạ?”
“Vào đây ngồi đi!”
Cho đến khi ngồi xuống ghế cô vẫn đang không hiểu, không phải là lại gọi cô đi hát hò, nhảy múa gì đấy chứ?
“Cô làm gì mày đâu mà căng thẳng thế?”
“Không phải ạ, em đang học múa ballet, em lười đi múa gì đó cho hội nghị lắm rồi ạ.”
“Đi thi Nữ sinh duyên dáng nhé, lần này do Thành phố tổ chức cho các trường Trung học phổ thông, rất hoành tráng; giải Nhất cũng có phần thưởng lớn lắm.”
Ngô Thùy Dương nghe đến việc Thành phố tổ chức, tức là các bạn của các trường công lập khác cũng sẽ tham dự nữa, cô làm sao có cửa để vượt qua được các bạn khác.
Ngắm thấy không có khả năng, Ngô Thùy Dương liền muốn từ chối, thế nhưng cô chưa kịp nói gì thì cô phụ trách đã nói tiếp:
“Tóm lại là không có sự lựa chọn đâu, cô hỏi cô Hiền rồi, gọi hỏi mẹ rồi, ai cũng đồng ý cả. Với lại, giờ lớp 10 để cho các em đi thi thì đúng là còn nhỏ quá, lớp 11 cũng thế, mà lớp 12 thì giờ các bạn đang chạy đua để chuẩn bị thi đại học nữa, không có nhiều thời gian để chỉn chu được. Cô cân nhắc kỹ lắm rồi, tóm lại là giờ không có sự lựa chọn nào đâu, em đại diện trường mình tham gia lần này.”
Thấy Thùy Dương chuẩn bị nói lại gì đấy thì cô phụ trách lại tiếp tục:
“Không từ chối, cô gọi lên đây là để cho em điền phiếu đăng ký thôi chứ không phải là hỏi ý kiến. Đây nhé, thử nghĩ mà xem, đại diện cho cả trường đi thi, lại còn là cuộc thi lớn, có sự tham gia của rất nhiều bạn nữ sinh xinh đẹp và tài giỏi đến từ các trường khác nhau. Hơn nữa, kinh phí cuộc thi do nhà trường lo hết, đi thi về còn được thưởng nhiều lắm.”
Cô vừa nói vừa đặt xuống trước mặt Ngô Thùy Dương phiếu đăng ký dự thi.
Cô thực sự không có quyền lựa chọn, không phải là quá sợ, chỉ là chưa sẵn sàng cho lắm.
Ngô Thùy Dương cầm phiếu đăng ký lên xem một lượt, thực sự không khác mấy cái mẫu đơn đăng ký dự thi các cuộc thi sắc đẹp lớn.
Nhìn tới phần năng khiếu, có vài mục để thí sinh đánh dấu vào ô năng khiếu của mình, gồm thuyết trình, hội họa, múa, hát, chơi nhạc cụ,... nếu cô đánh dấu hết thì có phải là khoe khoang quá hay không?
“Em mang về lớp điền được không ạ?”
“Được, điền xong mai gửi lại cho cô.”
Thùy Dương vâng vâng dạ dạ rồi cầm phiếu đăng ký đi về lớp, khuôn mặt không còn ngơ ngác mà chuyển sang sự bất lực.
Và chỉ trong một buổi sáng, thông tin Ngô Thùy Dương đại diện cho trường tham dự cuộc thi Nữ sinh duyên dáng do Thành phố tổ chức đã được hầu hết học sinh trong trường biết đến.
Có rất nhiều lời bàn tán quay quanh thông tin này, có người cho rằng cô rất xứng đáng, nhưng cũng có những người cho rằng tại sao lại là Ngô Thùy Dương mà không phải những cái tên nổi tiếng xinh đẹp khác trong trường.
Bên dưới bài viết thông báo thông tin này trên trang thông tin của trường thì có rất nhiều bình luận trái chiều, tranh cãi rất căng thẳng.
Tự nhiên bị chửi ngoài cái việc học giỏi, cái mặt nhìn cũng được ra thì có gì đâu để đi thi, Ngô Thùy Dương thấy tức.
“Kệ chúng nó đi! Chỉ giỏi cào phím, gặp trước mặt nói tao xem có còn cái răng nào không?”
Giọng Uyên cục súc qua loa, Thùy Dương nghe thôi cũng cảm nhận được Uyên thực sự còn tức giận hơn cô.
Có người còn bảo, nếu cô không phải bạn thân của Uyên thì sẽ bị các bị chị đánh cho từ lâu vì tội vừa vào trường đã cướp chân trong đội múa của trường của một vài người.
Đã thế lại còn được các anh và các bạn nam chú ý nên Thùy Dương vốn không được các bạn gái xinh đẹp trong trường thích cho lắm nhưng vì cô là bạn thân của Uyên. Uyên là người trong trường không ai dám đụng vào nếu thực sự không muốn thiệt thân, vì Uyên là con gái thầy hiệu trưởng, lại thêm đai đen Taekwondo thì chẳng ai dại gì trêu vào.
Ngay sau khi đăng bài viết thông báo đó được 1 giờ đồng hồ ra rất nhiều tranh cãi thì Fanpage của trường trên Facebook lại tiếp tục đăng một bài viết khác, chính là liệt kê tất cả các thành tích nổi bật và năng khiếu kèm bằng chứng là học viên xuất sắc của trung tâm nghệ thuật Fancy mà không phải ai cũng có thể là học viên.
Lần này thì bên dưới phần bình luận, không còn một bình luận tiêu cực nào cả.
Thế nhưng cô vẫn cảm thấy ấm ức mãi…
Bỏ qua hết tất cả những bình luận tiêu cực thì cuối cùng Ngô Thùy Dương đã đại diện cho trường tham dự cuộc thi Nữ sinh duyên dáng.
Cuộc thi sẽ diễn ra trong 2 vòng, vòng đầu tiên là vòng thi sơ khảo, bao gồm phỏng vấn trực tiếp thí sinh và phần thi áo dài rồi lựa ra 30 thí sinh xuất sắc nhất vào vòng 2 là phần thi tài năng, vòng thi cuối cùng là chung kết sẽ còn lại top 10, thí sinh tiếp tục trình diễn tài năng và kết hợp phần thi ứng xử để chọn ra Nữ sinh duyên dáng.
Ngô Thùy Dương cũng thấy đau đầu, cô thực sự không biết nên chọn trình diễn tài năng gì vì cái nào cô cũng biết một ít chứ không chuyên về bất cứ cái nào cả.
Cô phụ trách nói rằng phiếu đăng ký dự thi của cô được đánh giá rất cao, ngoài thành tích học tập ra thì tất cả các tài năng Thùy Dương đều đánh dấu, đã thế lại còn có tiếng là học viên của trung tâm nghệ thuật Fancy.
Mặc dù đi múa, hát hay nhảy ở nhiều sự kiện trong và ngoài trường, thế nhưng đứng trước một cuộc thi có quy mô khá lớn và mang tính chất thi đấu như thế này thì Ngô Thùy Dương cũng có chút căng thẳng.
Phần thi áo dài cần phải mang giày cao gót, bình thường đi học đầu tuần mang áo dài thì đều đi giày thể thao, cô không quen đi giày cao gót, lại thêm cả việc căng thẳng, Thùy Dương thực sự không dám chắc chắn là mình có thể làm tốt được hay không.
Trước ngày thi cô đã phải tập quen với việc bước đi trên giày cao gót, bao gồm cả việc bước đi lên xuống cầu thang.
Cuộc thi tổ chức vào cuối tuần và tổ chức ở nhà thi đấu lớn của Thành phố nên không giới hạn người đến xem.
Cả lớp không thiếu một ai, tất cả đều có mặt đầy đủ để cổ vũ tinh thần cho lớp trưởng, các thầy cô trong trường cũng hào hứng không kém.
Và bố mẹ thì chắc chắn không thể vắng mặt, càng nhiều người cô lại càng cảm thấy căng thẳng hơn.