Chương 28
Kỳ thi cũng không quá áp lực đối với Đinh Tiếu cho lắm, kết quả cũng không quá tệ, cũng may Lục Nhiên Thành đã bắt tô luyện ngày luyện đêm, điểm này đúng là không tệ thậm chí còn cáo hơn lúc cô ngồi với Lê Tư Tư.
Lục Nhiên Thành nhìn Đinh Tiếu cầm bản điểm cứ cười cười, liền đi lại đút hộp sữa dâu lên bàn cô, một tay đút túi quần, chân vắt chéo tay còn lại chống lên bàn nghiên đầu nhìn cô.
Cô giật mình nhìn sang cậu đang nhìn mình liền lên tiếng “ Hôm nay cậu chập mạch sao? ”.
“ Ông đây giúp cậu vượt qua kỳ thi như thế, có phải cậu nên làm gì đó để cảm ơn ông đây không? ” Lục Nhiên Thành mang chút lạnh lùng, nhưng đối với Đinh Tiếu thì lại vô cùng không đứng đắn trêu chọc.
Cô nhìn cậu, không biết phải làm thế nào, đầu năm cô còn đầu đội trời chân đạp đất, nhìn còn chẳng ra được là con gái, bây giờ ở trước mặt cậu, sau khi bị cậu nói thẳng là thích mình thì hình như cô không nhịn được mà mím môi.
“ Cậu muốn cái gì? ” Đôi mắt của Đinh Tiếu trong veo.
Lục Nhiên Thành không ngại ở trong lớp, lại còn mặt dày khom người ghé sát vào tai cô “ Làm bạn gái tôi ”
“ Cậu đừng thừa nước đục thả câu ” Đinh Tiếu khổ sở đẩy đầu Lục Nhiên Thành ra, cái gì mà bạn gái chứ, cô đây chỉ mới 16 tuổi sao có thể nói chuyện yêu đương chứ.
Tiêu Tuấn Nam ôm quả bóng chuyền, mồ hôi ướt áo thông thả ngồi xuống ghế, Tống Thụy cũng vào theo sau đó, chỉ có Từ Cảnh là mặt mài cao có bước vào.
Không phải nói Từ Cảnh vừa nhìn thấy Lư Mỹ đi cùng đàn anh phía trên chẳng hiểu sao lại muốn bốc khói.
Lê Tư Tư đưa khăn giấy cho Tiêu Tuấn Nam, cậu ta nhìn Lục Nhiên Thành với Đinh Tiếu dạo gần đây tần xuất hai người này dính nhau ngày một nhiều hơn.
Đột nhiên nhớ ra gì đó cậu ta liền nhìn cậu lên tiếng “ Lão Lục! Ngày mai là tới kỳ nghĩ hè, chúng ta đi cắm trại đi, núi phía nam có bãi đất trống rất rộng ” cậu ta vô cùng phất khích, vì bọn họ chưa bao giờ đi cắm trại.
Nhưng Lục Nhiên Thành không quan tâm cầm sách lật lật chỉ lạnh nhạt “ Không đi! phiền phức ” đó giờ mỗi kỳ nghĩ cậu đều ở nhà đọc sách cũng không có sở thích đi leo núi cấm trại.
Hơn nữa bây giờ thay vì đi cắm trại, cậu ở nhà cùng Đinh Tiếu ôn tập có phải tốt hơn không.
“ Lão Lục! đi đi tôi cũng muốn đi thử một lần ” Tống Thụy bên kia cũng lên tiếng tham gia.
Dù sao lâu lắm rồi cũng không đi cùng nhau, Tiêu Tuấn Nam khẽ gật đầu Từ Cảnh cũng vô cùng mong chờ.
Lê Tư Tư đột nhiên dừng bút nhìn Tuấn Nam bên cạnh lên tiếng “ Mình đi với có được không? tạm thời mình chưa đăng ký học thêm ”.
“ Được! Được! Tiểu Tiếu Tiếu cậu có đi không? ” Đột nhiên Tiêu Tuấn Nam chuyển hướng sang Đinh Tiếu, khiến cô giật mình.
Lục Nhiên Thành cũng khẽ đưa mắt liếc nhìn cô, không biết cô trả lời thế nào cậu cũng có chút khẩn trương, nếu cô đồng ý đi, vậy chẳng phải cậu tốn công ở nhà vô ích rồi sao.
“ Ừm, Tư Tư đi mình cũng không thể ở nhà ” Cô gật đầu, không quan tâm đến ánh mắt của cậu bên cạnh đang nhìn mình chăm chăm.
“ Khụ khụ... Tớ miễn cưỡng một chút cùng các cậu tham gia ” Cậu khẽ ho mấy cái giọng khàn khàn nói với Tiêu Tuấn Nam.
Chỉ thấy đám người bọn họ lộ ra vẻ khinh bỉ nhìn mình, hơn nữa cô cũng đưa mặt nhìn cậu khó hiểu.
Hè này mẹ Đinh Tiếu không về, bà ấy cũng chưa từng về, mỗi tháng đúng ngày bà ấy sẽ chuyển tiền vào tài khoản cho cô, ngay cả họp phụ huynh đầu năm cũng chẳng có ai đi họp.
Cho nên mùa hè đi cắm trại cũng phải chuyện gì quá tệ, hôm đó cô làm một ít bánh ngọt mang the là được. Cô muốn đăng ký học khối A cho nên trước khi vùi đầu ôn tập học thêm thì phải đi chơi cho khuây khỏa trước đã.
Tâm tư của Lục Nhiên Thành đột nhiên dành cho Đinh Tiếu, cậu để ý hình như mỗi khi đến kỳ nghĩ, hay kỳ nghĩ lễ nói chung là những kỳ nghĩ thì có vẻ Đinh Tiếu cảm thấy không vui.
Cho dù bình thường Đinh Tiếu cũng không thích học tập nhưng mà chẳng lẽ cũng không thích nghĩ hè sao?
“ Ngày mai chúng ta đi mua đồ cắm trại, tớ sang đón cậu nhé ” Lục Nhiên Thành nhìn cô chăm chú, cũng có chút mong đợi, cậu phải nói rất rất thích Đinh Tiếu.
Không phải là nhầm lẫn tình bạn và tình yêu, cậu biết rất rõ tâm tư của cậu đề ở trên người cô, cô vui cậu cũng vui, cô không vui cậu cũng khó chịu. Ngay khi nhận ra Đinh Tiếu dần dần đi vào cuộc sống của cậu thì cậu đã xác định cô phải là bạn gái cậu.
Hứa Vĩ được thì cậu cũng được, cái gì cậu cũng ưu tú hơn anh ta, cậu cũng tốt hơn anh ta.
“ Ừm, vậy 8 giờ sáng mai nhé ” Đinh Tiếu gật đầu đồng ý cô mà từ chối có khi Lục Nhiên Thành sẽ đốt nhà cô mất.
Không biết phải do cậu đến tuổi phản nghịch hay không? nhưng từ khi nói thích cô Lục Nhiên Thành rất lạ, cái gì cũng khó chịu, cô chỉ nói chuyện với bạn nam lớp bên thì Lục Nhiên Thành đã mạt mài bí xị một cách xấu xí.
Cậu quản cô cũng rất nhiều, ăn uống, học tập.
Cái gì cũng quản, quản đến mức cô thấy phiền.
Lục Nhiên Thành nhìn Đinh Tiếu cầm bản điểm cứ cười cười, liền đi lại đút hộp sữa dâu lên bàn cô, một tay đút túi quần, chân vắt chéo tay còn lại chống lên bàn nghiên đầu nhìn cô.
Cô giật mình nhìn sang cậu đang nhìn mình liền lên tiếng “ Hôm nay cậu chập mạch sao? ”.
“ Ông đây giúp cậu vượt qua kỳ thi như thế, có phải cậu nên làm gì đó để cảm ơn ông đây không? ” Lục Nhiên Thành mang chút lạnh lùng, nhưng đối với Đinh Tiếu thì lại vô cùng không đứng đắn trêu chọc.
Cô nhìn cậu, không biết phải làm thế nào, đầu năm cô còn đầu đội trời chân đạp đất, nhìn còn chẳng ra được là con gái, bây giờ ở trước mặt cậu, sau khi bị cậu nói thẳng là thích mình thì hình như cô không nhịn được mà mím môi.
“ Cậu muốn cái gì? ” Đôi mắt của Đinh Tiếu trong veo.
Lục Nhiên Thành không ngại ở trong lớp, lại còn mặt dày khom người ghé sát vào tai cô “ Làm bạn gái tôi ”
“ Cậu đừng thừa nước đục thả câu ” Đinh Tiếu khổ sở đẩy đầu Lục Nhiên Thành ra, cái gì mà bạn gái chứ, cô đây chỉ mới 16 tuổi sao có thể nói chuyện yêu đương chứ.
Tiêu Tuấn Nam ôm quả bóng chuyền, mồ hôi ướt áo thông thả ngồi xuống ghế, Tống Thụy cũng vào theo sau đó, chỉ có Từ Cảnh là mặt mài cao có bước vào.
Không phải nói Từ Cảnh vừa nhìn thấy Lư Mỹ đi cùng đàn anh phía trên chẳng hiểu sao lại muốn bốc khói.
Lê Tư Tư đưa khăn giấy cho Tiêu Tuấn Nam, cậu ta nhìn Lục Nhiên Thành với Đinh Tiếu dạo gần đây tần xuất hai người này dính nhau ngày một nhiều hơn.
Đột nhiên nhớ ra gì đó cậu ta liền nhìn cậu lên tiếng “ Lão Lục! Ngày mai là tới kỳ nghĩ hè, chúng ta đi cắm trại đi, núi phía nam có bãi đất trống rất rộng ” cậu ta vô cùng phất khích, vì bọn họ chưa bao giờ đi cắm trại.
Nhưng Lục Nhiên Thành không quan tâm cầm sách lật lật chỉ lạnh nhạt “ Không đi! phiền phức ” đó giờ mỗi kỳ nghĩ cậu đều ở nhà đọc sách cũng không có sở thích đi leo núi cấm trại.
Hơn nữa bây giờ thay vì đi cắm trại, cậu ở nhà cùng Đinh Tiếu ôn tập có phải tốt hơn không.
“ Lão Lục! đi đi tôi cũng muốn đi thử một lần ” Tống Thụy bên kia cũng lên tiếng tham gia.
Dù sao lâu lắm rồi cũng không đi cùng nhau, Tiêu Tuấn Nam khẽ gật đầu Từ Cảnh cũng vô cùng mong chờ.
Lê Tư Tư đột nhiên dừng bút nhìn Tuấn Nam bên cạnh lên tiếng “ Mình đi với có được không? tạm thời mình chưa đăng ký học thêm ”.
“ Được! Được! Tiểu Tiếu Tiếu cậu có đi không? ” Đột nhiên Tiêu Tuấn Nam chuyển hướng sang Đinh Tiếu, khiến cô giật mình.
Lục Nhiên Thành cũng khẽ đưa mắt liếc nhìn cô, không biết cô trả lời thế nào cậu cũng có chút khẩn trương, nếu cô đồng ý đi, vậy chẳng phải cậu tốn công ở nhà vô ích rồi sao.
“ Ừm, Tư Tư đi mình cũng không thể ở nhà ” Cô gật đầu, không quan tâm đến ánh mắt của cậu bên cạnh đang nhìn mình chăm chăm.
“ Khụ khụ... Tớ miễn cưỡng một chút cùng các cậu tham gia ” Cậu khẽ ho mấy cái giọng khàn khàn nói với Tiêu Tuấn Nam.
Chỉ thấy đám người bọn họ lộ ra vẻ khinh bỉ nhìn mình, hơn nữa cô cũng đưa mặt nhìn cậu khó hiểu.
Hè này mẹ Đinh Tiếu không về, bà ấy cũng chưa từng về, mỗi tháng đúng ngày bà ấy sẽ chuyển tiền vào tài khoản cho cô, ngay cả họp phụ huynh đầu năm cũng chẳng có ai đi họp.
Cho nên mùa hè đi cắm trại cũng phải chuyện gì quá tệ, hôm đó cô làm một ít bánh ngọt mang the là được. Cô muốn đăng ký học khối A cho nên trước khi vùi đầu ôn tập học thêm thì phải đi chơi cho khuây khỏa trước đã.
Tâm tư của Lục Nhiên Thành đột nhiên dành cho Đinh Tiếu, cậu để ý hình như mỗi khi đến kỳ nghĩ, hay kỳ nghĩ lễ nói chung là những kỳ nghĩ thì có vẻ Đinh Tiếu cảm thấy không vui.
Cho dù bình thường Đinh Tiếu cũng không thích học tập nhưng mà chẳng lẽ cũng không thích nghĩ hè sao?
“ Ngày mai chúng ta đi mua đồ cắm trại, tớ sang đón cậu nhé ” Lục Nhiên Thành nhìn cô chăm chú, cũng có chút mong đợi, cậu phải nói rất rất thích Đinh Tiếu.
Không phải là nhầm lẫn tình bạn và tình yêu, cậu biết rất rõ tâm tư của cậu đề ở trên người cô, cô vui cậu cũng vui, cô không vui cậu cũng khó chịu. Ngay khi nhận ra Đinh Tiếu dần dần đi vào cuộc sống của cậu thì cậu đã xác định cô phải là bạn gái cậu.
Hứa Vĩ được thì cậu cũng được, cái gì cậu cũng ưu tú hơn anh ta, cậu cũng tốt hơn anh ta.
“ Ừm, vậy 8 giờ sáng mai nhé ” Đinh Tiếu gật đầu đồng ý cô mà từ chối có khi Lục Nhiên Thành sẽ đốt nhà cô mất.
Không biết phải do cậu đến tuổi phản nghịch hay không? nhưng từ khi nói thích cô Lục Nhiên Thành rất lạ, cái gì cũng khó chịu, cô chỉ nói chuyện với bạn nam lớp bên thì Lục Nhiên Thành đã mạt mài bí xị một cách xấu xí.
Cậu quản cô cũng rất nhiều, ăn uống, học tập.
Cái gì cũng quản, quản đến mức cô thấy phiền.