Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bạch Bào Tổng Quản

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bạch Bào Tổng Quản
  3. Chương : 712

Chương : 712

Bầu không khí buổi sáng đặc biệt trong lành, trong rừng cây có sương mù nhàn nhạt lượn lờ, tiếng chim nhỏ kêu to lanh lảnh mà rất dễ nghe.

Thế nhưng tâm tình của Triệu Thiên Hành lại không rốt được như vậy, hắn cúi đầu ủ rũ ngồi ở bên cạnh cái bàn đá trong tiểu đình, lại than thở với Tiêu Nguyệt Linh: 

- Sư thúc, không thu hoạch được gì cả, xem ra không có hi vọng gì hết.

Triệu Thiên Hành mặc một bộ thanh sam, vóc người cao to, khuôn mặt anh tuấn, quả thật là ngọc thụ lâm phong.

Tiêu Nguyệt Linh thì đeo tấm lụa trắng che khuất khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt phượng trong trẻo, giữa hai hàng lông mi để lộ ra vẻ uy nghiêm, lạnh nhạt liếc mắt nhìn Triệu Thiên Hành một chút, nói: 

- Không có thì thôi.

- Nhưng nhiệm vụ hạ sơn của ta là bắt một tên A Tu La về đó.

Triệu Thiên Hành nói: 

- Sư thúc, nếu như ta không bắt được A Tu La về thì làm sao có mặt trở về núi bàn giao nhiệm vụ với sư phụ chứ?

- Việc bắt A Tu La không chỉ có thực lực mà còn phải xem vận may nữa.

Tiêu Nguyệt Linh lắc đầu nói: 

- Sư phụ ngươi cũng hiểu rõ, cho nên sẽ không trách ngươi.

- Sư phụ thường nói, vận may cũng là một loại thực lực, nếu như không có vận may thì đó là thực lực vô dụng.

Triệu Thiên Hành bĩu môi, bất đắc dĩ nói: 

- Sư phụ nói vận may của ta không tốt chút nào, bởi vì có một Pháp Viên mà lại còn có một Sở Ly nữa, làm ta ảm đạm phai nhạt.

Tiêu Nguyệt Linh hừ lạnh một tiếng nói:

- Suy nghĩ của sư phụ ngươi cổ quái kỳ lạ, đừng nghe lời hắn! 

Triệu Thiên Hành cười nói:

- Ta cảm thấy sư phụ nói cũng có đạo lý nhất định, vận may quả thực rất quan trọng, ta không bằng Sở Ly.

- Vận may... 

Tiêu Nguyệt Linh lắc đầu nói:

- Vận may cũng giống như là sóng biển, có cơn sóng nhỏ có cao trào, nếu như hi vọng vào vận may thì cái gì cũng khôngv được, nếu như không có một trái tim quyết tâm thì có thể làm được chuyện gì cơ chứ?

Triệu Thiên Hành gật gù. 

Tiêu Nguyệt Linh nói:

- Sư phụ ngươi chính là người có tính cách mềm yếu, cho nên mới không có tiền đồ như vậy, bằng không, bằng vào tư chất của hắn, thành tựu sẽ cao hơn so với hiện tại!

- Hiện giờ sư phụ đã vô cùng ghê gớm rồi. 

Triệu Thiên Hành nói.

- Ghê gớm sao?

Tiêu Nguyệt Linh tức giận: 

- Ngẫm lại Sở Ly mà xem, hắn từ một tên tạp dịch bò lên, từng bước từng bước đi lên đến tổng quản nhất phẩm hiện tại, hắn đã bước lên bao nhiêu cái bậc thang chứ? Sư phụ ngươi thì sao?

- Sư phụ cảm thấy dù có giãy giụa nữa cũng là vô dụng, vì lẽ đó người mới thấy đủ như thế.

Triệu Thiên Hành cười nói: 

- Vì vậy người mới nghiên cứu lên một chút kỳ môn chi học, sư phụ nói, tại sao Đại Lôi Âm tự lại tha thiết trấn áp A Tu La cơ chứ? Không phải là bởi vì bọn họ có thiện tâm, mà là muốn thông qua A Tu La, sáng chế ra võ học càng lợi hại hơn nữa mà, sư phụ cũng muốn làm như thế.

- Nếu như A Tu La thật sự dễ nghiên cứu như vậy thì Đại Lôi Âm tự đã sớm thành công rồi.

Tiêu Nguyệt Linh lắc đầu nói: 

- A Tu La có căn nguyên rất sâu, cũng là thứ đến từ Thiên Ngoại Thiên, không phải cùng một đường với võ học chúng ta.

- Thế nhưng các trưởng bối tông môn đều ủng hộ sư phụ mà.

Triệu Thiên Hành thở dài nói: 

- Vì lẽ đó lần này ta hạ sơn nhất định phải bắt được A Tu La, sư phụ còn đang chờ đó, sư phụ còn nói, nếu như ta không bắt được A Tu La về thì về núi, đừng có ra ngoài nữa.

- Hồ đồ!

Tiêu Nguyệt Linh hừ lạnh nói. 

Triệu Thiên Hành vội vàng gật đầu.

Tiêu Nguyệt Linh hừ lạnh nói:

- Chỉ là nếu bọn hắn đã hạ lệnh thì ta cũng hết cách rồi, vì vậy nên chậm rãi tìm đi. 

Khuôn mặt của Triệu Thiên Hành như là ăn phải trái mướp đắng vậy, đắt ngắt.

- Không biết Sở huynh có biện pháp nào hay không.

Triệu Thiên Hành nói. 

Tiêu Nguyệt Linh nói:

- Ngươi muốn bảo hắn đòi một người từ bên Đại Lôi Âm tự sao?

Triệu Thiên Hành ngại ngùng cười cười. 

Tiêu Nguyệt Linh cau mày nhìn hắn.

Triệu Thiên Hành nói:

- Sư thúc, ta biết chuyện này rất không có chí khí, nhưng mà ta hết cách rồi, bằng vào bản thân ta tìm sẽ như mò kim đáy biển, sao có thể tìm được cơ chứ? Mà đám người sư phụ cũng mặc kệ ta dùng biện pháp gì, chỉ cần bắt được A Tu La là được. 

Tiêu Nguyệt Linh lắc đầu nói:

- Ngươi... đàng hoàng tự mình tìm đi!

Trong khi hai người đang nói chuyện thì Sở Ly nhẹ nhàng xuất hiện, trên tay nhấc theo một A Tu La, rơi vào bên trong tiểu đình, quăng A Tu La lên trên đất, ôm quyền cười nói: 

- Cô cô, Triệu huynh.

- Sở huynh!

Triệu Thiên Hành lập tức vui mừng khôn xiết, nhìn A Tu La nằm trên đất, hỏi: 

- Đây là cho chúng ta hay sao?

Sở Ly gật gù:

- Ta thấy dường như các ngươi cũng muốn thật, mà ta lại trùng hợp gặp một tên, vì vậy mới bắt cho các ngươi, tránh cho lại tranh giành với Đại Lôi Âm tự. 

- Sao ngươi lại gặp phải hắn vậy?

Tiêu Nguyệt Linh nhíu mày:

- Không phải là lấy từ bên Đại Lôi Âm tự đó chứ? 

Sở Ly xua tay:

- Ta nào có mặt mũi kia chứ, chỉ là vừa vặn gặp hắn, cũng là nhờ vận may của cô cô và Triệu huynh.

- Ha ha, thực sự là may mắn! 

Triệu Thiên Hành mặt mày hớn hở nói:

- Sở huynh, ngươi đã giúp ta rất nhiều, đại ân không có lời nào cám ơn hết được, sau này khi cần dùng đến ta, chỉ cần đánh tiếng một chút là được!

Sở Ly cười gật đầu. 

Triệu Thiên Hành này nói chuyện rất vô căn cứ, hắn cũng không có dự định hỗ trợ thật, chỉ là ngoài miệng nói một chút mà thôi, bởi vì ở tận trong xương vẫn có địch ý đối với mình.

Tiêu Nguyệt Linh nói:

- Ngươi lại gặp A Tu La sao? 

Sở Ly nói:

- Hiện giờ A Tu La rất càn rỡ, chuyện này cũng không có cách nào giải quyết được.

- Ngươi phải cẩn thận, có A Tu La rất là lợi hại, ngươi cũng không đánh lại được đâu. 

Tiêu Nguyệt Linh nhíu mày nói:

- Thấy tình thế không ổn thì phải chạy, tuyệt đối đừng miễn cưỡng!

Sở Ly xuất thân từ dòng chính của phủ Quốc Công, là là do phủ Quốc Công tự mình bồi dưỡng được, không giống như các cao thủ Thiên Ngoại Thiên khác của phủ Quốc Công, là người mình chân chính, huống hồ lại có quan hệ như vậy với Tiêu Kỳ. 

- Vâng.

Sở Ly gật đầu, ôm quyền nói:

- Vậy ta đi trước một bước. 

- Đi đi.

Tiêu Nguyệt Linh gật đầu.

Sở Ly lập tức rời đi. 

Triệu Thiên Hành thở dài nói:

- Sư thúc, vị Sở huynh này đúng là người tốt!

Tiêu Nguyệt Linh liếc nhìn hắn một chút rồi lạnh nhạt nói: 

- Ngươi cảm thấy hắn là người tốt sao?

- Đương nhiên.

Triệu Thiên Hành thoải mái cười nói: 

- Biết chúng ta cần A Tu La, hắn bắt một tên tới cho chúng ta.

Tiêu Nguyệt Linh đã hết hy vọng đối với hắn, nói:

- Hiện giờ lập tức trở về đi, đừng tiếp tục gây rắc rối nữa, ta cũng đang muốn về tông môn một chuyến. 

Triệu Thiên Hành vui mừng khôn xiết, nói:

- Đa tạ sư thúc!

Hắn hiểu rõ Tiêu Nguyệt Linh muốn che chở cho hắn đồng thời trở về núi, tránh cho gặp phải kẻ địch mạnh mẽ. 

Phần quan tâm này khiến cho hắn cực kỳ cảm kích.

...

Sở Ly đưa cho bọn hắn một tên A Tu La, cuối cùng cũng coi như không thẹn trong lòng. 

Hắn lại thử vận hành Thông Văn kinh, không có phát hiện gì cả.

Phạm vi của Thông Văn kinh là có hạn, tu vi của hắn vẫn còn quá yếu, vì lẽ đó không thể ngửi thấy được A Tu La ở quá xa, có lẽ trong mười mấy dặm có thể ngửi thấy được, xa quá sẽ không ngửi thấy, còn cần tiếp tục khổ tu hơn nữa.

Nếu nguy hiểm như vậy, Tiêu Thi không thích hợp đi theo nữa, hắn mang theo mặt nạ Vân Vụ thú, hóa thành Sở Lăng Phong, xuất hiện ở một tửu lâu trong Tể Thủy thành. 

Tể Thủy thành vẫn rất phồn hoa.

Lúc này đang là buổi sáng, chính là bữa sáng, tửu lâu này rất là náo nhiệt.

Sở Ly lên lầu ba, tìm một chỗ ngồi rồi ngồi xuống, đám người chung quanh an nhàn tự tại, vừa ăn cơm, vừa nói chuyện. 

- Ngươi đã nghe gì chưa?

Có người nuốt vào miệng một cái cánh, lại cất giọng nói:

- Lại có một thôn bị diệt rồi! 

- Ài...

Mọi người lắc đầu.

- Lão Tương, quên đi, ăn cơm đi, đừng nói những chuyện phát ngán này nữa! 

- Lần này dường như Quốc Công gia muốn tự thân xuất mã!

- Nếu như Quốc Công gia không xuất mã nữa, sợ là sẽ không có ai có thể trị được những người này!

- Nhị công tử rất đáng tiếc, nghe nói một cánh tay của hắn đã không giữ nổi được nữa! 

- Có thể nhặt về được cái mạng nhỏ đã không tệ rồi!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6132 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5564 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5254 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5103 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4882 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4839 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter