Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bạch Bào Tổng Quản

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bạch Bào Tổng Quản
  3. Chương : 645

Chương : 645

Kiều Tam ngẩn người, lắc đầu một cái rồi nói:

- Sơn chủ nói ngươi làm nhiều việc ác, thân là đệ tử Phục Ngưu sơn, thật là đáng chết, nhưng nể tình thân phận của thiếu chủ không tầm thường, vì lẽ đó mới tha cho thiếu chủ một mạng, nhưng lại đuổi người ra khỏi Phục Ngưu sơn, tự sinh tự diệt.

Sở Ly hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Nếu như ta giao ra bí kíp, hắn còn muốn trục xuất ta ra ngoài nữa sao?

- Cái này...

Kiều Tam suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Sơn chủ không nói tới chuyện bí kíp, chỉ nói muốn trục xuất thiếu chủ ra khỏi Phục Ngưu sơn mà thôi.

- Được, trục xuất thì cứ trục xuất đi.

Sở Ly rất không để ý nói:

- Vừa vặn bớt việc, ta đang muốn xuống núi, đi cảm nhận sự phồn hoa của thịnh thế!

- Thiếu chủ!

Kiều Tam vội nói:

- Lẽ nào thiếu chủ muốn bỏ mảnh cơ nghiệp của phu nhân hay sao?

- Một Phục Ngưu sơn mà thôi, cũng không phải là bốn Đại tông phái.

Sở Ly vung vung tay lên, nói:

- Đừng có nghĩ nó quan trọng với ta!

- Thiếu chủ!

Kiều Tam trầm mặt xuống, bất mãn nói:

- Phục Ngưu sơn có hơn một nghìn năm truyền thừa, chỉ cần thiếu chủ tiếp nhận Sơn chủ, hăng hái tiến lên, bằng vào võ công hơn người của thiếu chủ, nhất định có thể phát dương quang đại Phục Ngưu sơn, chấn hưng sơn môn, trở thành tồn tại ngang hàng với bốn Đại tông phái như Đại Lôi Âm tự!

Sở Ly cười lên ha hả, nói:

- Kiều Tam, dã tâm của ngươi thật là lớn!

- Đây là dã tâm của phu nhân.

Kiều Tam kích động nói:

- Phu nhân mày liễu không thua đấng mày râu, đáng tiếc trời đố kỵ hồng nhan, không thể để cho phu nhân sống sót, bằng không, hiện giờ nhất định Phục Ngưu sơn sẽ không phải dáng vẻ như bây giờ nữa, nhất định có thể sánh vai cùng bốn Đại tông phái!

- Ngươi đừng nằm mơ nữa.

Sở Ly nói:

- Dù mẫu thân ta có năng lực tới mấy cũng không thể đạt đến cấp độ của bốn Đại tông phái, đó là nội tình mấy ngàn năm... Nếu nơi này không giữ ta, ta sẽ đi, ngươi ở lại đây đi.

- Thiếu chủ, ta sẽ đi theo hầu hạ thiếu chủ!

Kiều Tam vội nói.

- Ta không yếu ớt như vậy, không có ai hầu hạ cũng không chết đói.

Sở Ly vung vung tay, nói:

- Đi thu thập một chút giúp ta, ta sẽ lập tức đi, đỡ phải chờ tới lát nữa có người tới đuổi, khi đó trên mặt cũng không dễ nhìn!

- Ta sẽ đi xin Sơn chủ, nể mặt phu nhân, người cũng không thể trục xuất thiếu chủ như thế được!

Kiều Tam vội nói.

Sở Ly cười xì một tiếng, nói:

- Ngươi thật là ngây thơ, nếu như hắn nhớ đoạn tình cảm kia thì sẽ làm ra chuyện như thế sao, ta đi rồi ngươi cũng phải cẩn thận một chút đây, chí của hắn là ở bí kíp của ta!

- Thiếu chủ ta và người cùng đi đi!

Kiều Tam vội nói.

Sở Ly xua tay:

- Miễn, ngươi ở lại hỏi thăm tin tức, nửa tháng ta sẽ tới một lần.

Kiều Tam vui mừng khôn xiết, nói:

- Thiếu chủ vẫn nhớ nhung Phục Ngưu sơn!

Sở Ly nói:

- Hắn nói trục xuất ta xuống núi, ta sẽ ngoan ngoãn ra đi hay sao? Ta chỉ mượn cơ hội đi ra ngoài một chuyến, khi lão bất tử kia chết ta lại trở về, đoạt lại cơ nghiệp của ta!

Kiều Tam vội nói:

- Sơn chủ đang nổi nóng, qua mấy ngày nữa sẽ hối hận, ta sẽ mượn cơ hội khuyên nhủ một phen.

- Ngươi đừng đi khuyên, tự có đám người Mộ Dung Thuần khuyên rồi.

Sở Ly khoát tay một cái nói:

- Ngươi cứ đàng hoàng ở lại, đừng phạm vào sai lầm gì để người ta bắt được, mượn cơ hội ép hỏi chuyện bí kíp!

- Vâng.

Kiều Tam nghiêm mặt.

- Thu dọn đồ đạc đi!

Sở Ly xua tay.

Kiều Tam vội vã đi thu thập.

Gia Cát Phong và Mộ Dung Thuần, Hạ Lập Ngôn cùng với sáu vị trưởng lão đi tới tiểu viện của Sở Ly, đẩy cửa đi vào thì đã nhìn thấy Kiều Tam đang thu thập tiểu viện.

- Sơn chủ!

Kiều Tam vội vã tới đây cung kính hành lễ, hắn cẩn thận từng li từng tí một, không khiến cho người ta nắm được nhược điểm.

Gia Cát Phong lạnh lùng nói:

- Cái nghiệp chướng kia đâu?

- Thiếu chủ đã xuống núi.

Kiều Tam cung kính trả lời.

- Xuống núi?

Gia Cát Phong hừ lạnh nói.

- Thiếu chủ nghe nói bị trục xuất ra khỏi Phục Ngưu sơn cho nên đã đi trước rồi, nói không cần làm phiền Sơn chủ đưa tiễn.

Kiều Tam cẩn thận từng li từng tí một nói.

- Ầm!

Gia Cát Phong vỗ một chưởng lên trên bàn đá.

Một dấu tay rất rõ hiện lên trên bàn, sâu một tấc, ở xung quanh rất chỉnh tề.

Mọi người thầm than, hai phụ tử này đúng là cứng đối cứng, mâu thuẫn không ngừng trở nên gay gắt, chỉ trong thời gian nửa ngày đã phát triển đến trình độ như vậy.

Kiều Tam giật mình, vội vã cúi đầu.

- Nghiệp chướng này còn có lời gì nữa?

Gia Cát Phong lạnh lùng nói.

Kiều Tam cẩn thận từng li từng tí một nói:

- Thiếu chủ nói, chuyện bí kíp Sơn chủ nên chết tâm tư đi, đây là một môn tà công, khiến cho thần trí của người ta lạc lối, làm ra việc ác, thiếu chủ đã triệt để phá huỷ nó, chắc chắn sẽ không truyền cho người thứ hai biết!

Sắc mặt của Gia Cát Phong hơi thay đổi.

Sắc mặt của đám người Mộ Dung Thuần cũng khẽ biến, cúi đầu không để cho người khác thấy rõ vẻ mặt của mình biến hóa, che lại gợn sóng trong nội tâm.

Câu nói này của Sở Ly như cho bọn hắn một cái bạt tai vậy, tất cả mọi người đều cảm giác mặt mình đau rát, thiếu chủ quả nhiên thông minh, lập tức nhìn thấu lòng người.

Kiều Tam nói:

- Thiếu chủ còn nói, vị trí Sơn chủ Phục Ngưu sơn hắn không thèm khát, cho dù xin hắn làm hắn cũng sẽ không đồng ý.

- Được, nghiệp chướng này cũng có mấy phần tự mình biết mình.

Gia Cát Phong cười lạnh nói.

Kiều Tam lặng lẽ không nói.

- Đi thôi, trở về!

Gia Cát Phong xoay người trở về.

Mộ Dung Thuần nhìn về phía Kiều Tam.

Kiều Tam có vẻ bất đắc dĩ, ra hiệu hắn cũng không thể khuyên nhủ được thiếu chủ.

Mặt trời chiều ngả về phía tây, Tuyết Nguyệt hiên chẳng khác nào một khối gấm vóc to lớn màu đỏ, hồ nước khẽ lăn tăn, chẳng khác nào gấm vóc run run.

Bên trong một toà tiểu đình trên hồ, Thẩm Ánh Hồ người mang thanh sam, da thịt như tuyết, khuôn mặt như bức tranh.

Bàn tay trái trắng loáng của nàng chống đỡ cằm, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm vào hồ nước, đã mất đi tiêu cự, hồn ở trên mây, lông mi tràn ngập vẻ âu sầu.

Nàng bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bên trái, Sở Ly mặc một bộ áo bào trắng lẳng lặng đứng ở nơi đó.

Thẩm Ánh Hồ thoáng nhìn về phía hắn, lại một lần nữa chống cằm rồi nhìn mặt hồ.

Sở Ly đi tới trước mặt nàng rồi ngồi xuống, ngửi mùi thơm thấm lòng người, hắn trầm giọng nói:

- Trầm tiền bối, nếu như Tam tiểu thư tu luyện tới viên mãn, trở thành Thiên Thần thì sẽ như thế nào?

- Bước lên Thiên Ngoại Thiên.

Thẩm Ánh Hồ lạnh nhạt nói:

- Ngươi không biết?

- Nàng sẽ rời khỏi thế giới này!

Sở Ly hừ lạnh nói.

Thẩm Ánh Hồ khẽ gật đầu:

- Đương nhiên.

Sở Ly nói:

- Trước đây ta không biết!

- Hiện tại ngươi đã biết rồi đó.

Thẩm Ánh Hồ thả cánh tay trái xuống, ngồi thẳng lên, có chút hứng thú dạt dào nhìn về phía hắn:

- Làm sao, ngươi đổi ý sao?

- Đúng thế, ta đã đổi ý!

Sở Ly trầm giọng nói.

- Không nỡ sao?

Thẩm Ánh Hồ nói.

Sở Ly nói:

- Ta vốn cho là cho dù nàng có trở thành Thiên Thần, không có tình cảm gì đối với ta thì ta cũng tiếp nhận được, chỉ cần nàng sống tốt, bình thường nhìn thấy nàng ta đã cảm thấy mãn nguyện rồi!

- Hiện tại thì sao?

Thẩm Ánh Hồ cười khẽ.

Sở Ly nói:

- Không nghĩ tới nàng lại muốn rời đi... như vậy cái Thiên Thần này không muốn cũng được!

- Không thể kìm được ngươi.

Thẩm Ánh Hồ lắc đầu nói:

- Hiện giờ nó đang tu luyện vào lúc quan trọng, trước đó lại chặt đứt tơ tình một lần cho nên lần này càng triệt để, triệt để không còn cảm giác đối với ngươi nữa, ngươi nói cái gì cũng không có tác dụng!

Sở Ly cau mày.

Thẩm Ánh Hồ thở dài một hơi, nói:

- Thời cơ tốt nhất mà không thể nắm bắt, từ đó đã mất đi ý nghĩa, hiện tại tiểu Kỳ đã không thuộc về ngươi nữa!

Sở Ly nói:

- Ta muốn dẫn nàng rời đi!

Thẩm Ánh Hồ khẽ cười một tiếng, nói:

- Tốt, chỉ cần nàng đồng ý, ta sẽ không ngăn cản!

Sở Ly nhìn chằm chằm vào nàng.

Thẩm Ánh Hồ nói:

- Hiện tại phủ Quốc Công càng ngày càng cường thịnh, đã không cần nàng hi sinh mình nữa, hai tỷ muội các nàng có một cái hi sinh đã đủ rồi, không nên hi sinh một người khác nữa!

- Đa tạ Trầm tiền bối!

Sở Ly ôm quyền.

Thẩm Ánh Hồ lúc lắc bàn tay ngọc, lạnh nhạt nói:

- Ngươi đừng cao hứng quá sớm.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6151 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5580 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5264 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5148 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4899 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4854 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter