Chương : 17
Edit: Thuy An
Beta: Vân
“không nghĩ tới anh nhớ nhiều chuyện trước kia như vậy, trước đây không hiểu chuyện, anh đừng cùng em so đo.”.
Tô Thiển biết trước đây mình nghịch ngợm đến chính cô cũng khó có thể tin, càng lớn thay đổi càng nhiều, cô đột nhiên tưởng tượng hiện tại Vạn Dạ quỳ rạp trên mặt đất bị mình cưỡi ở trên lưng sau đó kêu nữ vương không khỏi cười nhạo ra tiếng.
“Tô Thiển, em thật vui vẻ a?”. Trầm thấp mang theo từ tính thanh âm đàn ông vang lên ở bên tai, dọa Tô Thiển run run.
không cần quay đầu lại cô cũng biết là ai.
“Tiểu Thiển, vị này là?”. Bản năng, Vạn Dạ tràn ngập địch ý.
“Là chồng của cô ấy.” An Thần một phen túm lấy Tô Thiển, tay đặt lên vòng eo của cô, Tô Thiển nháy mắt hóa thạch.
Hai người nam nhâm trông mắt đều rực lửa chiến.
Vạn Dạ đứng dậy, mắt nhìn bàn tay đang đặt ở eo Tô Thiển, thật chói mắt: “Anh là An Thần?”.
Quả nhiên khí chất rất mạnh, tuy rằng Vạn Dạ là cực phẩm mĩ nam nhưng đứng trước mặt hắn không thừa nhận cũng không được, anh ta có mị lực lóng lánh như kim cương.
Tô Thiển không được tự nhiên, muốn tránh khỏi bàn tay của An Thần nhưng An Thần giữ thật chặt làm cô sinh đau.
“không thấy sao, anh làm đau cô ấy.”. Vạn Dạ tức giận, người này tính tình quá bá đạo không thích hợp với tính cách bình thản của Tô Thiển.
An Thần hừ nhẹ: “Lập tức sẽ càng đau.”.
Trực tiếp lấy tay kéo cô vào, cố định vào ngực, môi liền áp chế mang theo tức giận.
Tô Thiển trừng lớn đôi mắt, cơ hồ từ khi môi tiếp xúc với môi liền cảm thấy trời đất xoay chuyển.
Chung quanh tất cả các thực khách đều ngẩn nhìn tiết mục cẩu huyết hai nam tranh giành một nữ.
An Thần trong lòng ăn giấm chua, mang theo trừng phạt cắn cánh môi của Tô Thiển, máu nháy mắt lưu chuyển giữa hai đôi môi.
Vạn Dạ hóa đá trong nháy mắt, hắn còn chưa có làm gì đâu, người này lại có thể ghen như vậy.
Tô Thiển ăn đau, tưởng đẩy anh ra nhưng không thể nào động đậy, An Thần một tay đem Tô Thiển ấn lên cửa thủy tinh một bên tiếp tục hôn sâu hơn. Cạy mở hàm răng của cô, nhấm nháp hương vị máu tươi ẩm ướt, mút vào hương vị ngọt ngào.
Beta: Vân
“không nghĩ tới anh nhớ nhiều chuyện trước kia như vậy, trước đây không hiểu chuyện, anh đừng cùng em so đo.”.
Tô Thiển biết trước đây mình nghịch ngợm đến chính cô cũng khó có thể tin, càng lớn thay đổi càng nhiều, cô đột nhiên tưởng tượng hiện tại Vạn Dạ quỳ rạp trên mặt đất bị mình cưỡi ở trên lưng sau đó kêu nữ vương không khỏi cười nhạo ra tiếng.
“Tô Thiển, em thật vui vẻ a?”. Trầm thấp mang theo từ tính thanh âm đàn ông vang lên ở bên tai, dọa Tô Thiển run run.
không cần quay đầu lại cô cũng biết là ai.
“Tiểu Thiển, vị này là?”. Bản năng, Vạn Dạ tràn ngập địch ý.
“Là chồng của cô ấy.” An Thần một phen túm lấy Tô Thiển, tay đặt lên vòng eo của cô, Tô Thiển nháy mắt hóa thạch.
Hai người nam nhâm trông mắt đều rực lửa chiến.
Vạn Dạ đứng dậy, mắt nhìn bàn tay đang đặt ở eo Tô Thiển, thật chói mắt: “Anh là An Thần?”.
Quả nhiên khí chất rất mạnh, tuy rằng Vạn Dạ là cực phẩm mĩ nam nhưng đứng trước mặt hắn không thừa nhận cũng không được, anh ta có mị lực lóng lánh như kim cương.
Tô Thiển không được tự nhiên, muốn tránh khỏi bàn tay của An Thần nhưng An Thần giữ thật chặt làm cô sinh đau.
“không thấy sao, anh làm đau cô ấy.”. Vạn Dạ tức giận, người này tính tình quá bá đạo không thích hợp với tính cách bình thản của Tô Thiển.
An Thần hừ nhẹ: “Lập tức sẽ càng đau.”.
Trực tiếp lấy tay kéo cô vào, cố định vào ngực, môi liền áp chế mang theo tức giận.
Tô Thiển trừng lớn đôi mắt, cơ hồ từ khi môi tiếp xúc với môi liền cảm thấy trời đất xoay chuyển.
Chung quanh tất cả các thực khách đều ngẩn nhìn tiết mục cẩu huyết hai nam tranh giành một nữ.
An Thần trong lòng ăn giấm chua, mang theo trừng phạt cắn cánh môi của Tô Thiển, máu nháy mắt lưu chuyển giữa hai đôi môi.
Vạn Dạ hóa đá trong nháy mắt, hắn còn chưa có làm gì đâu, người này lại có thể ghen như vậy.
Tô Thiển ăn đau, tưởng đẩy anh ra nhưng không thể nào động đậy, An Thần một tay đem Tô Thiển ấn lên cửa thủy tinh một bên tiếp tục hôn sâu hơn. Cạy mở hàm răng của cô, nhấm nháp hương vị máu tươi ẩm ướt, mút vào hương vị ngọt ngào.