Chương : 36
Không biết tổ chương trình đến cùng là có dụng ý gì, Triệu Tiềm chỉ cảm thấy sau đó sẽ phát sinh một vở kịch đầy cẩu huyết. Hắn nhớ thời điểm Ngô Hiểu gọi điện vào sinh nhật hắn, không hiểu sao có chút buồn bực. Nhưng hắn lại nghĩ, Trâu Duệ Văn và cô ta sắp kết hôn, thậm chí còn có lời đồn… hai người họ tháng sáu năm nay sẽ tổ chức hôn lễ. Người sắp kết hôn sẽ không muốn dây dưa với hắn, vì vậy liền thả lỏng tâm tình, không suy nghĩ chuyện hư hỏng nữa.
Không phải chỉ là quay một chương trình thôi sao? Vậy thì cứ nghiêm túc tham gia là tốt rồi!
Chỉ có điều hiển nhiên sẽ có người không rộng rãi như ông chủ Triệu.
Triệu Tiềm đàng hoàng trở lại tìm tiểu trợ lý, quyết tâm nghiêm túc suy nghĩ kế sách ứng đối. Tiểu trợ lý nói qua cho hắn về nội dung chương trình, đầu tiên là hai đoàn “Đường Đao” và “Tuyết Phong” sẽ có thời gian phỏng vấn riêng, sau đó cùng chạm mặt… Bởi vì dù sao cũng là chương trình giải trí, cho nên chắc cũng sẽ có vài trò chơi nho nhỏ, nhưng cụ thể ra sao thì không được tiết lộ.
Triệu Tiềm nhíu mày, không nhịn được hỏi: “Ai lên trước?”
“Là ‘Tuyết Phong’!” Tiểu trợ lý đáp, còn bổ sung: “Cảnh tiên sinh và Ngô tiểu thư đi theo đoàn bên đó!”
Lông mày hắn nhíu lại, hỏi ngược: “Cậu biết Ngô Hiểu đến?”
Biết mà sao không báo cho hắn một tiếng!
Tiểu trợ lý rất vô tội lắc đầu, vô cùng đáng thương nói: “Ông chủ… tôi cũng vừa mới biết thôi… Vừa nãy tôi nhìn thấy Ngô tiểu thư ở hành lang.”
Triệu Tiềm thở dài một hơi, ngồi trở lại ghế. Hắn không thể trách trợ lý nhà mình, ngược lại đầu tiên song phương được phỏng vấn riêng, cuối cùng là thời gian dành cho trò chơi. Chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì to tát đâu! Cả một đống khán giả ngồi xem, Trâu Duệ Văn với Ngô Hiểu sẽ không thể làm ra trò gì quá kinh khủng!
Rất nhanh đã đến giờ quay chương trình.
Phòng trang phục rất gần với sân khấu, đại khái có thể nghe thấy tiếng MC cùng khán giả đang reo hò. Triệu Tiềm chờ một lúc là được đi theo đoàn phim “Đường Đao”, trước đó hắn đã đụng mặt Đàm Lâm Kha với Kỳ Nghệ Lan. Lý Nhất Minh ở bên cạnh nói chuyện với cậu, vô cùng nghiêm túc giáo dục cậu phải nghiêm chỉnh giữ hình tượng “thần tượng” của mình, hãy quên hết mọi chuyện tên khốn Trâu Duệ Văn đã làm và nhịn một chút! Còn bổ sung thêm người dẫn chương trình rất độc mồm, phải suy nghĩ kỹ rồi hãng trả lời, nếu không nghĩ được lời đáp thì ngậm miệng. Nói xong liền nhìn bóng lưng của Triệu Tiềm, dặn dò: “Không trả lời được thì để Triệu Tiềm làm thay!”
Triệu Tiềm đứng sau y, làm mặt quỷ với cậu khiến cậu không nhịn được phì cười. Lý Nhất Minh quay lại trừng hắn, cây ngay không sợ chết đứng dậy bảo hắn một trận khiến ngôn ngữ và động tác của hắn phải cẩn thận hơn.
Có mấy lời nói hơi mịt mờ, đại khái là vướng Kỳ Nghệ Lan cùng nhân viên không biết chuyện, nhưng Triệu Tiềm vẫn rất rõ ràng ý tứ của y là nhắc nhở hắn trên sân khấu đừng quá thân cận với cậu, tránh bị truyền thông nắm thóp. Trong lòng hắn cũng hiểu, ở trên máy bay đã suy nghĩ nhiều như vậy, tự nhiên biết được bây giờ không phải thời điểm tốt để công khai. Hắn bảo Lý Nhất Minh cứ yên tâm, nhưng nội tâm lại cảm thấy rất mất mát. Hai người trầm mặc trong chốc lát, Lý Nhất Minh lại xoay người tỉ mỉ dặn dò Đàm Lâm Kha vài câu.
Gần xa tiếng hò hét kích động của người dẫn chương trình.
“Đạo diễn Trâu lại muốn cầu hôn lần nữa sao?”
Trâu Duệ Văn cươi to: “Hiểu Hiểu! Em có nguyện ý gả cho anh không?”
Sau đó là Ngô Hiểu hạnh phúc đáp: “Em nguyện ý!”
Còn chưa kết câu đã bị tiếng reo hò chúc mừng của khán giả nhấn chìm, làm cho xung quanh cực huyên náo ầm ĩ, cũng khiến Triệu Tiềm buồn phiền, sụp đổ. Hắn cũng muốn được nhận lời chúc phúc của mọi người, nhưng mà chỉ có thể che dấu tình cảm nồng cháy, đem nó khóa chặt trong cánh cửa nặng nề. Hắn quay đầu nhìn Đàm Lâm Kha, người kia căn bản không chú ý tới huyên náo ngoài sân khấu, đồng thời hết sức tôn sùng đem những lời lẽ kia thành kim chỉ nam. Đại khái là nhận ra hắn đang nhìn, cậu liền ngẩng đầu lên hì hì cười, Triệu Tiềm khó giải thích được nơi vừa được lấp đầy trong lòng khẽ run lên, tâm tình không vui như trước bay biến sạch… Lời chúc phúc của người khác là gì chứ? Hắn nghĩ thầm, chỉ cần mỗi ngày Tiểu Đàm cười như vậy với hắn, chúc phúc ư? Phắc! Hắn ứ cần!
…
Lúc đoàn làm phim “Đường Đao” lên sân khấu, Triệu Tiềm vốn muốn cùng nhau lên nhưng nhân viên công tác cản hắn lại, bảo khách quý thì một chút nữa hãng xuất hiện, xây dựng cảm giác thần bí mà! Triệu Tiềm ở hậu trường đợi, nghe thấy người dẫn chương trình hô tên Kỳ Nghệ Lan và Đàm Lâm Kha. Sau khi “Đường Đao” được chiếu, độ hot của cậu tăng mạnh, dựa theo lời giải thích của Lý đại diện, cậu nghiễm nhiên trở thành sát thủ sát tâm của các thiếu nữ. Triệu Tiềm có ở đằng sau cũng rõ rõ ràng ràng nghe được tiếng khán giả rít gào khi tên cậu được gọi… Hắn có chút tự hào, đây là Đàm Lâm Kha nhà hắn nha! Nhưng vẫn có chút chua chua, nhiều người thích người yêu hắn quá!
MC tương tác với khán giả, để bọn họ đoán xem khách mời thần bí là ai. Sau một hồi suy đoán, MC đã khiến nhiệt tình của những người ngồi dưới sôi sục mới cao hứng công bố đáp án: “Xin mời ba vị khách quý của chúng ta ra đây nào!”
Công nhân viên ra hiệu Triệu Tiềm vào trận.
Hắn tới trước sân khấu, hai cửa màn hình chính mở ra, hắn bước lên bậc, vừa vặn MC gọi tên hắn…
Trong nháy mắt khán giả có chút kinh ngạc, dù sao hôm nay có tiết mục mời khách quý hơi kỳ quái, loáng một cái có hai ông chủ xuất hiện. Nhưng rất nhanh tất cả đều tỉnh lại, phải biết fans của ông chủ Triệu cùng Đàm Lâm Kha đều là một nhóm người, khán giả quần chúng rất nhanh hô to: “Ông chủ Triệu!”. Triệu Tiềm liền hướng bọn họ giơ tay ra hiệu, một lát sau đám người yên tĩnh lại, MC tiến lên, hỏi như kể chuyện cười: “Triệu tổng, tôi nghe mọi người gọi anh là ‘Ông chủ Triệu”,lý do vì sao vậy?”
Hắn thuận miệng cười đáp: “Đại khái là quen mồm đi!”
Một trận cười vang.
Dẫn chương trình trêu ghẹo vào câu liền dẫn vào đề tài chính của “Đường Đao, màn hình lớn chiếu lại mấy cảnh đáng nhớ, rồi phát đoạn phim do Thích Chính quay lại, sau đó tiếp tục đổi đề tài, bàn luận những chuyện linh tinh trong quá trình quay phim, mọi người vui vẻ nói chuyện lí thú sau máy quay. Không thể không nói về sự cố trên không của Đàm Lâm Kha, chuyện này lúc trước tạo huyên náo lớn, đến cuối cùng lại trở thành vấn đề được bàn luận nhiều nhất cả cậu. Vết sẹo trên tay cậu vẫn còn, lúc vén áo lên vô cùng chói mắt, người dẫn chương trình chẳng hiểu sao lại hỏi Triệu Tiềm một câu: “Lúc đó là Triệu tổng đưa Lâm Kha đi bệnh viện đúng không?”
Hắn cười, đáp: “Hôm đó tôi vừa vặn đến thăm phim trường.”
Ông chủ công ty tự mình chạy đến phim trường không phải là chuyện thường xảy ra khiến MC không khỏi hỏi thêm vài câu. Triệu Tiềm đã sớm nghĩ tới đáp án cho mấy câu này, trước đó cũng đã ngầm trao đổi với cậu, vừa vặn phát huy tác dụng.
“Tôi và Lâm Kha đã quen nhau được một thời gian.” Hắn nói: “Khi đó Lâm Kha mới trở lại, tất cả các nhà báo đều đang nóng lòng chờ biểu hiện của cậu ấy nên tôi tiện đường tới xem một chút.”
MC: “Nghe nói Triệu tổng và Lâm Kha là bạn tốt?”
“Đúng thế! Tôi thân dân mà!” Triệu Tiềm trêu ghẹo: “Lục Thăng không phải cũng là bạn tốt của tôi sao?”
MC hỏi tiếp: “Triệu tổng quen biết Lâm Kha từ lúc nào vậy?”
Hắn suy nghĩ một chút, bảo: “Tôi và mọi người đều cùng biết cậu ấy mà, lúc lên weibo tìm ‘Diễn viên quần chúng’ đó!”
Người dẫn chương trình nở nụ cười, Đàm Lâm Kha đại khái không nhớ rõ, cũng không nhịn được cười theo, nhưng không ngờ người kia lại quay đầu hỏi sang cậu: “Lâm Kha, cậu rời Minh Kỷ cũng là vì có duyên với Triệu tổng sao?”
Vấn đề này hỏi có đến mấy phần lúng túng, nói chuyện Đàm Lâm Kha giải ước với Minh Kỷ tựa hồ không tốt lắm. Triệu Tiềm nâng cậu lên là không sai, nhưng nói ra cũng không hay ho gì. Có rất nhiều chuyện không thể nói trước mặt công chúg, Đàm Lâm Kha không biết trả lời thế nào, chỉ nhìn nhìn Triệu Tiềm. Hắn ngược lại mỉm cười, nửa nghiêm túc, nửa giỡn bảo: “Cậu ấy là tự sức mình!”
Cậu có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn Triệu Tiềm.
Triệu Tiềm thấy mình nói không sai, từ đầu tới đuôi cậu đều tự dựa vào chính bản thân mình. Hắn cùng lắm chỉ đẩy lên một cái, không thể không nói là giống đưa bếp sưởi trong ngày tuyết rơi. Nếu nhất định phải nói, thì Triệu Tiềm cảm thấy mình chỉ như thêm gấm, gắn hoa.
Dẫn chương trình cũng biết mình có chút vô duyên, vội vàng chuyển đề tài, cùng Triệu Tiềm leo xuống khỏi thang.
Kỳ Nghệ Lan là một đại nữ thần, kế tiếp MC liền chuyển hướng vào cô. Cuộc phỏng vấn riêng với đoàn làm phim rốt cuộc kết thúc, một đám gia hỏa tẻ nhạt thích xem trò vui cuối cùng cũng đợi được đến giai đoạn thứ ba. Trước khi xuống nghỉ ngơi, đoàn kịch hai phim lại được mời lên sân khấu lần nữa, Ngô Hiểu ngọt ngào kéo tay Trâu Duệ Văn, Lý Thu Hải khôi phục bộ dáng nho nhã, lễ độ đứng sau Cảnh Dương, kể cả Lương Tuấn cũng được trang điểm đến tinh thần sáng loáng, nhân số đè bẹp được đoàn “Đường Đao”. Người dẫn chương trình đứng giữa hai bên, như là con cờ đứng giữa bàn cờ, tạm thời ngăn trở không khí giương cung bạt kiếm.
Tổ hợp này được an bài dọa cho không ít người thấy sợ, diễn viên cũ đối diễn viên mới, kẻ thù chọi kẻ thù, thấy thế nào cũng không được thích hợp.
Không phải chỉ là quay một chương trình thôi sao? Vậy thì cứ nghiêm túc tham gia là tốt rồi!
Chỉ có điều hiển nhiên sẽ có người không rộng rãi như ông chủ Triệu.
Triệu Tiềm đàng hoàng trở lại tìm tiểu trợ lý, quyết tâm nghiêm túc suy nghĩ kế sách ứng đối. Tiểu trợ lý nói qua cho hắn về nội dung chương trình, đầu tiên là hai đoàn “Đường Đao” và “Tuyết Phong” sẽ có thời gian phỏng vấn riêng, sau đó cùng chạm mặt… Bởi vì dù sao cũng là chương trình giải trí, cho nên chắc cũng sẽ có vài trò chơi nho nhỏ, nhưng cụ thể ra sao thì không được tiết lộ.
Triệu Tiềm nhíu mày, không nhịn được hỏi: “Ai lên trước?”
“Là ‘Tuyết Phong’!” Tiểu trợ lý đáp, còn bổ sung: “Cảnh tiên sinh và Ngô tiểu thư đi theo đoàn bên đó!”
Lông mày hắn nhíu lại, hỏi ngược: “Cậu biết Ngô Hiểu đến?”
Biết mà sao không báo cho hắn một tiếng!
Tiểu trợ lý rất vô tội lắc đầu, vô cùng đáng thương nói: “Ông chủ… tôi cũng vừa mới biết thôi… Vừa nãy tôi nhìn thấy Ngô tiểu thư ở hành lang.”
Triệu Tiềm thở dài một hơi, ngồi trở lại ghế. Hắn không thể trách trợ lý nhà mình, ngược lại đầu tiên song phương được phỏng vấn riêng, cuối cùng là thời gian dành cho trò chơi. Chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì to tát đâu! Cả một đống khán giả ngồi xem, Trâu Duệ Văn với Ngô Hiểu sẽ không thể làm ra trò gì quá kinh khủng!
Rất nhanh đã đến giờ quay chương trình.
Phòng trang phục rất gần với sân khấu, đại khái có thể nghe thấy tiếng MC cùng khán giả đang reo hò. Triệu Tiềm chờ một lúc là được đi theo đoàn phim “Đường Đao”, trước đó hắn đã đụng mặt Đàm Lâm Kha với Kỳ Nghệ Lan. Lý Nhất Minh ở bên cạnh nói chuyện với cậu, vô cùng nghiêm túc giáo dục cậu phải nghiêm chỉnh giữ hình tượng “thần tượng” của mình, hãy quên hết mọi chuyện tên khốn Trâu Duệ Văn đã làm và nhịn một chút! Còn bổ sung thêm người dẫn chương trình rất độc mồm, phải suy nghĩ kỹ rồi hãng trả lời, nếu không nghĩ được lời đáp thì ngậm miệng. Nói xong liền nhìn bóng lưng của Triệu Tiềm, dặn dò: “Không trả lời được thì để Triệu Tiềm làm thay!”
Triệu Tiềm đứng sau y, làm mặt quỷ với cậu khiến cậu không nhịn được phì cười. Lý Nhất Minh quay lại trừng hắn, cây ngay không sợ chết đứng dậy bảo hắn một trận khiến ngôn ngữ và động tác của hắn phải cẩn thận hơn.
Có mấy lời nói hơi mịt mờ, đại khái là vướng Kỳ Nghệ Lan cùng nhân viên không biết chuyện, nhưng Triệu Tiềm vẫn rất rõ ràng ý tứ của y là nhắc nhở hắn trên sân khấu đừng quá thân cận với cậu, tránh bị truyền thông nắm thóp. Trong lòng hắn cũng hiểu, ở trên máy bay đã suy nghĩ nhiều như vậy, tự nhiên biết được bây giờ không phải thời điểm tốt để công khai. Hắn bảo Lý Nhất Minh cứ yên tâm, nhưng nội tâm lại cảm thấy rất mất mát. Hai người trầm mặc trong chốc lát, Lý Nhất Minh lại xoay người tỉ mỉ dặn dò Đàm Lâm Kha vài câu.
Gần xa tiếng hò hét kích động của người dẫn chương trình.
“Đạo diễn Trâu lại muốn cầu hôn lần nữa sao?”
Trâu Duệ Văn cươi to: “Hiểu Hiểu! Em có nguyện ý gả cho anh không?”
Sau đó là Ngô Hiểu hạnh phúc đáp: “Em nguyện ý!”
Còn chưa kết câu đã bị tiếng reo hò chúc mừng của khán giả nhấn chìm, làm cho xung quanh cực huyên náo ầm ĩ, cũng khiến Triệu Tiềm buồn phiền, sụp đổ. Hắn cũng muốn được nhận lời chúc phúc của mọi người, nhưng mà chỉ có thể che dấu tình cảm nồng cháy, đem nó khóa chặt trong cánh cửa nặng nề. Hắn quay đầu nhìn Đàm Lâm Kha, người kia căn bản không chú ý tới huyên náo ngoài sân khấu, đồng thời hết sức tôn sùng đem những lời lẽ kia thành kim chỉ nam. Đại khái là nhận ra hắn đang nhìn, cậu liền ngẩng đầu lên hì hì cười, Triệu Tiềm khó giải thích được nơi vừa được lấp đầy trong lòng khẽ run lên, tâm tình không vui như trước bay biến sạch… Lời chúc phúc của người khác là gì chứ? Hắn nghĩ thầm, chỉ cần mỗi ngày Tiểu Đàm cười như vậy với hắn, chúc phúc ư? Phắc! Hắn ứ cần!
…
Lúc đoàn làm phim “Đường Đao” lên sân khấu, Triệu Tiềm vốn muốn cùng nhau lên nhưng nhân viên công tác cản hắn lại, bảo khách quý thì một chút nữa hãng xuất hiện, xây dựng cảm giác thần bí mà! Triệu Tiềm ở hậu trường đợi, nghe thấy người dẫn chương trình hô tên Kỳ Nghệ Lan và Đàm Lâm Kha. Sau khi “Đường Đao” được chiếu, độ hot của cậu tăng mạnh, dựa theo lời giải thích của Lý đại diện, cậu nghiễm nhiên trở thành sát thủ sát tâm của các thiếu nữ. Triệu Tiềm có ở đằng sau cũng rõ rõ ràng ràng nghe được tiếng khán giả rít gào khi tên cậu được gọi… Hắn có chút tự hào, đây là Đàm Lâm Kha nhà hắn nha! Nhưng vẫn có chút chua chua, nhiều người thích người yêu hắn quá!
MC tương tác với khán giả, để bọn họ đoán xem khách mời thần bí là ai. Sau một hồi suy đoán, MC đã khiến nhiệt tình của những người ngồi dưới sôi sục mới cao hứng công bố đáp án: “Xin mời ba vị khách quý của chúng ta ra đây nào!”
Công nhân viên ra hiệu Triệu Tiềm vào trận.
Hắn tới trước sân khấu, hai cửa màn hình chính mở ra, hắn bước lên bậc, vừa vặn MC gọi tên hắn…
Trong nháy mắt khán giả có chút kinh ngạc, dù sao hôm nay có tiết mục mời khách quý hơi kỳ quái, loáng một cái có hai ông chủ xuất hiện. Nhưng rất nhanh tất cả đều tỉnh lại, phải biết fans của ông chủ Triệu cùng Đàm Lâm Kha đều là một nhóm người, khán giả quần chúng rất nhanh hô to: “Ông chủ Triệu!”. Triệu Tiềm liền hướng bọn họ giơ tay ra hiệu, một lát sau đám người yên tĩnh lại, MC tiến lên, hỏi như kể chuyện cười: “Triệu tổng, tôi nghe mọi người gọi anh là ‘Ông chủ Triệu”,lý do vì sao vậy?”
Hắn thuận miệng cười đáp: “Đại khái là quen mồm đi!”
Một trận cười vang.
Dẫn chương trình trêu ghẹo vào câu liền dẫn vào đề tài chính của “Đường Đao, màn hình lớn chiếu lại mấy cảnh đáng nhớ, rồi phát đoạn phim do Thích Chính quay lại, sau đó tiếp tục đổi đề tài, bàn luận những chuyện linh tinh trong quá trình quay phim, mọi người vui vẻ nói chuyện lí thú sau máy quay. Không thể không nói về sự cố trên không của Đàm Lâm Kha, chuyện này lúc trước tạo huyên náo lớn, đến cuối cùng lại trở thành vấn đề được bàn luận nhiều nhất cả cậu. Vết sẹo trên tay cậu vẫn còn, lúc vén áo lên vô cùng chói mắt, người dẫn chương trình chẳng hiểu sao lại hỏi Triệu Tiềm một câu: “Lúc đó là Triệu tổng đưa Lâm Kha đi bệnh viện đúng không?”
Hắn cười, đáp: “Hôm đó tôi vừa vặn đến thăm phim trường.”
Ông chủ công ty tự mình chạy đến phim trường không phải là chuyện thường xảy ra khiến MC không khỏi hỏi thêm vài câu. Triệu Tiềm đã sớm nghĩ tới đáp án cho mấy câu này, trước đó cũng đã ngầm trao đổi với cậu, vừa vặn phát huy tác dụng.
“Tôi và Lâm Kha đã quen nhau được một thời gian.” Hắn nói: “Khi đó Lâm Kha mới trở lại, tất cả các nhà báo đều đang nóng lòng chờ biểu hiện của cậu ấy nên tôi tiện đường tới xem một chút.”
MC: “Nghe nói Triệu tổng và Lâm Kha là bạn tốt?”
“Đúng thế! Tôi thân dân mà!” Triệu Tiềm trêu ghẹo: “Lục Thăng không phải cũng là bạn tốt của tôi sao?”
MC hỏi tiếp: “Triệu tổng quen biết Lâm Kha từ lúc nào vậy?”
Hắn suy nghĩ một chút, bảo: “Tôi và mọi người đều cùng biết cậu ấy mà, lúc lên weibo tìm ‘Diễn viên quần chúng’ đó!”
Người dẫn chương trình nở nụ cười, Đàm Lâm Kha đại khái không nhớ rõ, cũng không nhịn được cười theo, nhưng không ngờ người kia lại quay đầu hỏi sang cậu: “Lâm Kha, cậu rời Minh Kỷ cũng là vì có duyên với Triệu tổng sao?”
Vấn đề này hỏi có đến mấy phần lúng túng, nói chuyện Đàm Lâm Kha giải ước với Minh Kỷ tựa hồ không tốt lắm. Triệu Tiềm nâng cậu lên là không sai, nhưng nói ra cũng không hay ho gì. Có rất nhiều chuyện không thể nói trước mặt công chúg, Đàm Lâm Kha không biết trả lời thế nào, chỉ nhìn nhìn Triệu Tiềm. Hắn ngược lại mỉm cười, nửa nghiêm túc, nửa giỡn bảo: “Cậu ấy là tự sức mình!”
Cậu có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn Triệu Tiềm.
Triệu Tiềm thấy mình nói không sai, từ đầu tới đuôi cậu đều tự dựa vào chính bản thân mình. Hắn cùng lắm chỉ đẩy lên một cái, không thể không nói là giống đưa bếp sưởi trong ngày tuyết rơi. Nếu nhất định phải nói, thì Triệu Tiềm cảm thấy mình chỉ như thêm gấm, gắn hoa.
Dẫn chương trình cũng biết mình có chút vô duyên, vội vàng chuyển đề tài, cùng Triệu Tiềm leo xuống khỏi thang.
Kỳ Nghệ Lan là một đại nữ thần, kế tiếp MC liền chuyển hướng vào cô. Cuộc phỏng vấn riêng với đoàn làm phim rốt cuộc kết thúc, một đám gia hỏa tẻ nhạt thích xem trò vui cuối cùng cũng đợi được đến giai đoạn thứ ba. Trước khi xuống nghỉ ngơi, đoàn kịch hai phim lại được mời lên sân khấu lần nữa, Ngô Hiểu ngọt ngào kéo tay Trâu Duệ Văn, Lý Thu Hải khôi phục bộ dáng nho nhã, lễ độ đứng sau Cảnh Dương, kể cả Lương Tuấn cũng được trang điểm đến tinh thần sáng loáng, nhân số đè bẹp được đoàn “Đường Đao”. Người dẫn chương trình đứng giữa hai bên, như là con cờ đứng giữa bàn cờ, tạm thời ngăn trở không khí giương cung bạt kiếm.
Tổ hợp này được an bài dọa cho không ít người thấy sợ, diễn viên cũ đối diễn viên mới, kẻ thù chọi kẻ thù, thấy thế nào cũng không được thích hợp.