Chương 26: Bí mật năm đó
Bầu trời đêm hôm nay muôn vàn những vì sao, cùng với trăng tạo nên một bầu trời tuyệt đẹp.
Nó sẽ tuyệt vời hơn khi Yến không ở trong tình cảnh này, sân bóng tối nay có mấy đứa nhóc học sinh đứng đây cũng đã lâu lắm rồi.
Tầm này đường vắng, Yến vẫn cố nhìn xung quanh xem có ai đi qua không nhưng mãi chẳng thấy một bóng người nào cả
Yến vẫn thế, nó chẳng muốn bọn kia biết mình đang sợ hãi nên vẫn thái độ đấy với bọn kia để che mắt bọn nó
Chỉ vì câu nói vừa nãy, Ngọc đã nhìn Yến với con mắt thật sự tức giận. Nó chỉ định lấy tiền của Yến cho giống thật thôi rồi tí sẽ đưa lại chả Vy và chỉ lấy tiền công nhưng nghe Yến nói, nó nóng hết cả máu lênBố mẹ còng lưng ra đi làm, con thì đi cướp của người khác…chắc đẹp mặt lắm
Yến càng nói Ngọc càng thấy tức trong người, nó quay ra nhìn Phúc, thấy thằng bạn của mình đang đơ mặt ra. Nó không kiềm chế được giơ tay lên tát bốp vào bên má của Yến
Yến đơ người…hình như đây là lần đầu tiên nó bị đánh. Từ lúc sinh ra chỉ một cái đánh nhẹ cũng chả ai dám đánh nó nữa.
Ngọc vẫn đang trong cơn điên, nó giơ tay lên định tát Yến thêm mấy phát nữa nhưng bị Phúc cản lại
Ngọc…bỏ đi
Ngọc gào lên
Mày xem nó nói gì đi kìa!
Kệ nó, tao không sao đâu…mày bình tĩnh lại đi!
Tao không…không chịu được
Lúc này Yến sợ hãi ra mặt, nó nhìn Ngọc mà tay chân run cầm cập…giờ nó phải làm sao đây?
Ngọc vùng ra khỏi vòng tay của Phúc, nó đưa tay với lực rất mạnh lại mặt của Yến. Yến chẳng biết làm gì, nó nhắm chặt mắt lại chịu trận vì mình nó chẳng làm được gì
Thấy Yến đi lâu rồi mà chưa về nhà, Trung sốt ruột nên đi tìm em gái…thấy Yến bị một đám bao vậy, Trung vội chạy lại thật nhanh rồi nắm chặt lấy cổ tay Ngọc khiến nó không dứt ra được
Bọn mày làm gì đấy?
Bỏ ra!
Yến thấy anh trai, nó thở phào vì không sao rồi… Ngọc vẫn không kiềm được cảm xúc, nó lao lên đánh luôn cả Trung nên 4 đứa kia cũng lên
Tuy lớn hơn nhưng 1 sao đánh lại 5? Trung vẫn phải về nhà với một đống thương tích
Đau!
Yến đang băng bó vết thương cho anh trai, mặt nó xị ra
Em xin lỗi…
Xin lỗi cái gì, cảm ơn anh mày đi
Em cảm ơn, cảm ơn rất nhiều
Tốt…nhẹ thôi đau!
Yến thở dài, nó cứ nhìn vào mấy vết thương trên người anh trai mình lại cảm giác khó chịu trong lòng.
Đợi ngày bố mình có ở nhà, Yến ngồi cạnh nói chuyện với bốBố…con muốn đi học võ!
•
Chuyện đến tai nhà trường, 5 học sinh đã gây gỗ đánh nhau phải chịu hình phạt đình chỉ học 3 tuần. Chỉ là sau 3 tuần vẫn chẳng ai thấy Băng chim xéo đâu cả, về sau mới nghe tin họ đã xin nghỉ học tại trường, tất cả học sinh trường trung học cơ sở B đều vui mừng khi nghe thấy tin đấy vì giờ chẳng còn phải đi học trong lo sợ nữa rồi
Thật ra Băng chim xéo chưa từng động đến ai, chỉ là nghe danh rồi tin đồn lan ra càng ngày càng sai sự thật nên thành ra mới có sự hiểu lầm.
Yến kể xong mọi chuyện cho Việt, nó mỉm cười
Ngọc nó xin lỗi tao, tối hôm đấy tao cũng suy nghĩ rồi…dù gì cũng lâu rồi nên tao tha lỗi cho nó chứ để trong lòng mãi cũng chẳng được gì, chỉ là tao thắc mắc sao hôm ý Ngọc lại như thế thôi
Nó rồ lên đánh mày á?
Yến gật đầu, lúc Ngọc như thế nó còn giật mình…tim cứ đập thình thịch vì sợ thôi
Việt nhớ ra cái gì đấy, nhớ hôm trước bọn kia bảo chúng nó cần tiền nên cũng hiểu ra một phần câu chuyện
Thằng Phúc ý…bố mẹ nó mất từ lúc nó 6 tuổi do tai nạn, từ lúc ý nó chuyển về sống với chú ruột của nó, nhưng năm đấy chú nó làm ăn khó khăn nên nó không dám xin tiền đóng học… vì thế bọn kia mới nghĩ cách giúp thằng Phúc
Yến nghe xong, nó sững người lại. Chả trách sao lúc Yến nói đến bố mẹ, Ngọc lại có thái độ như thế…trong lòng nó chợt cảm thấy có lỗi
Thế…chúng nó chuyển sang trường mày à?
Ừ, nên là tao quen được bọn nó, chơi cũng thân nên tao cũng biết chuyện chúng nó
…
Mày không phải cảm thấy có lỗi đâu, mày không sai mà
Việt định nói thêm chuyện của Vy cho Yến nữa, nó vừa mới mở mồm ra thì Tú cả Khang đã gọi từ xa
Chúng mày ngồi đây làm gì đấy?
Ra kia chơi đi nhanh lên!
Yến nghe thế thì đứng dậy bảo Việt ra kia chơi, cứ thế Việt bỏ lỡ cơ hội nói cho Yến biết sự thật… đành để lần sau vậy
Chuyện vừa nãy, Yến nghĩ rằng bọn kia cần tiền nên trấn lột nó để giúp thằng Phúc chứ nó chưa từng nghĩ và chắc sẽ chẳng bao giờ nghĩ được đến việc Vy đã thuê bọn kia hại mình cả.
Chúng nó cùng nhau đi xung quanh công viên và chơi những trò chơi cùng nhau, tuổi trẻ mà, có gì tuyệt vời hơn khi được cùng nhau tạo nên kỉ niệm chứ?
Mở đầu là trò đu quay siêu nhẹ nhàng do Tú đề nghị lên chơi
Khang bĩu môi
Trẻ con à mà chơi đu quay?
Không chơi thì bọn tao chơi!
Nói thế thôi chứ ba đứa nó chơi mà Khang không chơi thì kì lắm nên nó cũng lên góp vui, Tú thấy mặt Khang thì hỏi
Sao bảo không chơi?
Đổi ý rồi
Tiếp đến Khang, nó là người lớn nên kéo cả đám ra nhà ma
Yến cười trừ, nó thắc mắc quay sang hỏi Khang
Người lớn thì liên quan gì đến nhà ma?
Không liên quan, nhưng mà tao thích!
Xàm chó
Khang nghĩ rằng chúng nó sẽ sợ run cầm cập nên hí hửng lắm, ai ngờ mới vào trong nó đã thấy lạnh lạnh. Đi sâu vào một lúc, nó một con ma mô hình ập ra làm nó giật mình hét loạn lên trong khi ba đứa kia thì vẫn bình tĩnh lắm
Chúng mày không sợ à?
Không
Mấy cái trò trẻ con, lần đầu đi thì mới sợ chứ chúng nó đi nhiều rồi…quen ra mặt nên chẳng sợ gì lắm, hóa ra là lần đầu thằng Khang đi vào nhà ma.
Sau khi ra khỏi nhà ma, Khang để tay lên tim của mình rồi thỏa phào
Cuối cùng cũng xong…may quá
Việt khoác tay qua vai Khang, nó cười cười
Thế mà cũng sợ, chú em kém quá rồi đấy
Tao có sợ đâu?
Có chắc là không sợ không?
Chắc chắn!
Việt cười rồi lấy điện thoại ra, nó cho Khang xem những bức ảnh có 1 0 2 mà mình đã chụp được. Khang lướt thì toàn thấy ảnh mặt mình đang hoảng hốt vì sợ, thằng Việt chơi ác còn quay cả video cơ
Cảm thấy không ổn, Việt cầm cái điện tử rồi chạy thật nhanh. Khang nhăn mặt, nó vừa đuổi theo Việt vừa chửi
Thằng chó! Mày đứng lại
Không, còn lâu nhé
Xóa đi
Cái này thì càng không luôn
Yến với Tú đứng nhìn hai thằng kia chơi trò mèo đuổi chuột mà không ngậm được mồm, cười đến nỗi mà đau cả bụng
Niềm vui đôi khi đơn giản chỉ là thế thôi, chỉ một khoảnh khắc nhỏ cũng tạo nên kỉ niệm cho thời thanh xuân tuyệt đẹp của tuổi học sinh
Với Nguyễn Phúc Việt, nó cảm thấy hạnh phúc vì có Tú là đứa bạn thân từ bé, giờ thêm thành một nhóm bạn tuyệt vời ông Mặt Trời đối với nó.
Với Giang Hạ Yến, đến giờ nó đã quen với việc mình có một nhóm bạn siêu tốt rồi…chuyện mà nó chưa bao giờ nghĩ đến.
Với Đặng Cẩm Tú, nó chơi thân từ bé với Việt nên quý Việt như anh em trong nhà, nó đã từng ước là mình sẽ có một nhóm bạn tuyệt vời và giờ nó thành sự thật rồi.
Với Đỗ Minh Khang, chuyện nó quyết định ở lại cũng đủ để thấy tình cảm của nó dành cho bạn bè, nó rất vui vì điều đấy.
Nó sẽ tuyệt vời hơn khi Yến không ở trong tình cảnh này, sân bóng tối nay có mấy đứa nhóc học sinh đứng đây cũng đã lâu lắm rồi.
Tầm này đường vắng, Yến vẫn cố nhìn xung quanh xem có ai đi qua không nhưng mãi chẳng thấy một bóng người nào cả
Yến vẫn thế, nó chẳng muốn bọn kia biết mình đang sợ hãi nên vẫn thái độ đấy với bọn kia để che mắt bọn nó
Chỉ vì câu nói vừa nãy, Ngọc đã nhìn Yến với con mắt thật sự tức giận. Nó chỉ định lấy tiền của Yến cho giống thật thôi rồi tí sẽ đưa lại chả Vy và chỉ lấy tiền công nhưng nghe Yến nói, nó nóng hết cả máu lênBố mẹ còng lưng ra đi làm, con thì đi cướp của người khác…chắc đẹp mặt lắm
Yến càng nói Ngọc càng thấy tức trong người, nó quay ra nhìn Phúc, thấy thằng bạn của mình đang đơ mặt ra. Nó không kiềm chế được giơ tay lên tát bốp vào bên má của Yến
Yến đơ người…hình như đây là lần đầu tiên nó bị đánh. Từ lúc sinh ra chỉ một cái đánh nhẹ cũng chả ai dám đánh nó nữa.
Ngọc vẫn đang trong cơn điên, nó giơ tay lên định tát Yến thêm mấy phát nữa nhưng bị Phúc cản lại
Ngọc…bỏ đi
Ngọc gào lên
Mày xem nó nói gì đi kìa!
Kệ nó, tao không sao đâu…mày bình tĩnh lại đi!
Tao không…không chịu được
Lúc này Yến sợ hãi ra mặt, nó nhìn Ngọc mà tay chân run cầm cập…giờ nó phải làm sao đây?
Ngọc vùng ra khỏi vòng tay của Phúc, nó đưa tay với lực rất mạnh lại mặt của Yến. Yến chẳng biết làm gì, nó nhắm chặt mắt lại chịu trận vì mình nó chẳng làm được gì
Thấy Yến đi lâu rồi mà chưa về nhà, Trung sốt ruột nên đi tìm em gái…thấy Yến bị một đám bao vậy, Trung vội chạy lại thật nhanh rồi nắm chặt lấy cổ tay Ngọc khiến nó không dứt ra được
Bọn mày làm gì đấy?
Bỏ ra!
Yến thấy anh trai, nó thở phào vì không sao rồi… Ngọc vẫn không kiềm được cảm xúc, nó lao lên đánh luôn cả Trung nên 4 đứa kia cũng lên
Tuy lớn hơn nhưng 1 sao đánh lại 5? Trung vẫn phải về nhà với một đống thương tích
Đau!
Yến đang băng bó vết thương cho anh trai, mặt nó xị ra
Em xin lỗi…
Xin lỗi cái gì, cảm ơn anh mày đi
Em cảm ơn, cảm ơn rất nhiều
Tốt…nhẹ thôi đau!
Yến thở dài, nó cứ nhìn vào mấy vết thương trên người anh trai mình lại cảm giác khó chịu trong lòng.
Đợi ngày bố mình có ở nhà, Yến ngồi cạnh nói chuyện với bốBố…con muốn đi học võ!
•
Chuyện đến tai nhà trường, 5 học sinh đã gây gỗ đánh nhau phải chịu hình phạt đình chỉ học 3 tuần. Chỉ là sau 3 tuần vẫn chẳng ai thấy Băng chim xéo đâu cả, về sau mới nghe tin họ đã xin nghỉ học tại trường, tất cả học sinh trường trung học cơ sở B đều vui mừng khi nghe thấy tin đấy vì giờ chẳng còn phải đi học trong lo sợ nữa rồi
Thật ra Băng chim xéo chưa từng động đến ai, chỉ là nghe danh rồi tin đồn lan ra càng ngày càng sai sự thật nên thành ra mới có sự hiểu lầm.
Yến kể xong mọi chuyện cho Việt, nó mỉm cười
Ngọc nó xin lỗi tao, tối hôm đấy tao cũng suy nghĩ rồi…dù gì cũng lâu rồi nên tao tha lỗi cho nó chứ để trong lòng mãi cũng chẳng được gì, chỉ là tao thắc mắc sao hôm ý Ngọc lại như thế thôi
Nó rồ lên đánh mày á?
Yến gật đầu, lúc Ngọc như thế nó còn giật mình…tim cứ đập thình thịch vì sợ thôi
Việt nhớ ra cái gì đấy, nhớ hôm trước bọn kia bảo chúng nó cần tiền nên cũng hiểu ra một phần câu chuyện
Thằng Phúc ý…bố mẹ nó mất từ lúc nó 6 tuổi do tai nạn, từ lúc ý nó chuyển về sống với chú ruột của nó, nhưng năm đấy chú nó làm ăn khó khăn nên nó không dám xin tiền đóng học… vì thế bọn kia mới nghĩ cách giúp thằng Phúc
Yến nghe xong, nó sững người lại. Chả trách sao lúc Yến nói đến bố mẹ, Ngọc lại có thái độ như thế…trong lòng nó chợt cảm thấy có lỗi
Thế…chúng nó chuyển sang trường mày à?
Ừ, nên là tao quen được bọn nó, chơi cũng thân nên tao cũng biết chuyện chúng nó
…
Mày không phải cảm thấy có lỗi đâu, mày không sai mà
Việt định nói thêm chuyện của Vy cho Yến nữa, nó vừa mới mở mồm ra thì Tú cả Khang đã gọi từ xa
Chúng mày ngồi đây làm gì đấy?
Ra kia chơi đi nhanh lên!
Yến nghe thế thì đứng dậy bảo Việt ra kia chơi, cứ thế Việt bỏ lỡ cơ hội nói cho Yến biết sự thật… đành để lần sau vậy
Chuyện vừa nãy, Yến nghĩ rằng bọn kia cần tiền nên trấn lột nó để giúp thằng Phúc chứ nó chưa từng nghĩ và chắc sẽ chẳng bao giờ nghĩ được đến việc Vy đã thuê bọn kia hại mình cả.
Chúng nó cùng nhau đi xung quanh công viên và chơi những trò chơi cùng nhau, tuổi trẻ mà, có gì tuyệt vời hơn khi được cùng nhau tạo nên kỉ niệm chứ?
Mở đầu là trò đu quay siêu nhẹ nhàng do Tú đề nghị lên chơi
Khang bĩu môi
Trẻ con à mà chơi đu quay?
Không chơi thì bọn tao chơi!
Nói thế thôi chứ ba đứa nó chơi mà Khang không chơi thì kì lắm nên nó cũng lên góp vui, Tú thấy mặt Khang thì hỏi
Sao bảo không chơi?
Đổi ý rồi
Tiếp đến Khang, nó là người lớn nên kéo cả đám ra nhà ma
Yến cười trừ, nó thắc mắc quay sang hỏi Khang
Người lớn thì liên quan gì đến nhà ma?
Không liên quan, nhưng mà tao thích!
Xàm chó
Khang nghĩ rằng chúng nó sẽ sợ run cầm cập nên hí hửng lắm, ai ngờ mới vào trong nó đã thấy lạnh lạnh. Đi sâu vào một lúc, nó một con ma mô hình ập ra làm nó giật mình hét loạn lên trong khi ba đứa kia thì vẫn bình tĩnh lắm
Chúng mày không sợ à?
Không
Mấy cái trò trẻ con, lần đầu đi thì mới sợ chứ chúng nó đi nhiều rồi…quen ra mặt nên chẳng sợ gì lắm, hóa ra là lần đầu thằng Khang đi vào nhà ma.
Sau khi ra khỏi nhà ma, Khang để tay lên tim của mình rồi thỏa phào
Cuối cùng cũng xong…may quá
Việt khoác tay qua vai Khang, nó cười cười
Thế mà cũng sợ, chú em kém quá rồi đấy
Tao có sợ đâu?
Có chắc là không sợ không?
Chắc chắn!
Việt cười rồi lấy điện thoại ra, nó cho Khang xem những bức ảnh có 1 0 2 mà mình đã chụp được. Khang lướt thì toàn thấy ảnh mặt mình đang hoảng hốt vì sợ, thằng Việt chơi ác còn quay cả video cơ
Cảm thấy không ổn, Việt cầm cái điện tử rồi chạy thật nhanh. Khang nhăn mặt, nó vừa đuổi theo Việt vừa chửi
Thằng chó! Mày đứng lại
Không, còn lâu nhé
Xóa đi
Cái này thì càng không luôn
Yến với Tú đứng nhìn hai thằng kia chơi trò mèo đuổi chuột mà không ngậm được mồm, cười đến nỗi mà đau cả bụng
Niềm vui đôi khi đơn giản chỉ là thế thôi, chỉ một khoảnh khắc nhỏ cũng tạo nên kỉ niệm cho thời thanh xuân tuyệt đẹp của tuổi học sinh
Với Nguyễn Phúc Việt, nó cảm thấy hạnh phúc vì có Tú là đứa bạn thân từ bé, giờ thêm thành một nhóm bạn tuyệt vời ông Mặt Trời đối với nó.
Với Giang Hạ Yến, đến giờ nó đã quen với việc mình có một nhóm bạn siêu tốt rồi…chuyện mà nó chưa bao giờ nghĩ đến.
Với Đặng Cẩm Tú, nó chơi thân từ bé với Việt nên quý Việt như anh em trong nhà, nó đã từng ước là mình sẽ có một nhóm bạn tuyệt vời và giờ nó thành sự thật rồi.
Với Đỗ Minh Khang, chuyện nó quyết định ở lại cũng đủ để thấy tình cảm của nó dành cho bạn bè, nó rất vui vì điều đấy.