Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ánh Trăng Sáng Như Nàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ánh Trăng Sáng Như Nàng
  3. Chương 2

Chương 2

Kiều Minh Nguyệt liền nhìn Niệm Niệm đầu tóc nổ tung, nhìn gương mặt quen thuộc lại xa lạ kia, đôi mắt cô hơi trợn to, lộ ra vài phần kinh ngạc.

Trong lúc nhất thời mọi người đều im lặng.

Người nam nhân kia có vóc dáng rất cao, tóc ngắn sạch sẽ lưu loát, cần cổ lộ ra có thể so sánh với hoa Tulip nàng vừa thấy, một màu trắng lạnh băng, thế nhưng hắn cũng mặc áo khoác màu đen, vai rộng chân dài, khí chất lỗi lạc.

Kỳ thật nếu không tính khí chất, hắn mang theo một chút cảm giác yếu ớt, đặc biệt là cặp mắt kia, đen tuyền, sâu hút hồn cùng với hai mí rõ ràng, có vẻ trời sinh tự mang theo vẻ thâm tình. Nhưng mà với chiều cao này của hắn, thật sự là cùng yếu ớt hai chữ không có quan hệ. Sự đối lập này lại vô cớ hòa hợp sinh ra cảm giác người này rất đẹp.

Bị xoa nắn đầu tóc, Niệm Niệm tò mò đầu nhỏ lắc lư qua lại, đánh giá trước mặt nam nhân. So với những người cô bé biết, người này quá mức đẹp.

Kiều Minh Nguyệt vội vàng tiến lên, lấy lại chiếc mũ len, cứu thể diện của bé Niệm Niệm đang mất trước mặt người bố trên phương diện sinh học.

Đội lên mũ, Niệm Niệm lại là một cô bé xinh xinh đẹp đẹp ngoan ngoãn.

“Sầm tổng.” Kiều Thư cũng không muốn cùng người này dây dưa, huống chi hắn vừa mới động tay liền làm rơi mũ của Niệm Niệm, việc này làm hắn rất khó chịu, không mặn không nhạt chào hỏi, cũng không nghĩ đến việc giải thích cái gì, đem Niệm Niệm ôm trong lòng ngực.

Cũng không có gì để hàn huyên, bạn và tôi không giống nhau.

Kiều Minh Nguyệt bị Sầm Nghiên Thanh dùng ánh mắt phán xét, cảm giác không được tự nhiên. Cũng may hắn không nói thêm cái gì.

Khi đám người kia đi xa, Kiều Thư nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Minh Nguyệt, ánh mắt dò hỏi.

Ánh mắt như vậy Kiều Minh Nguyệt rất quen thuộc. Ờm, nói như thế nào đây, cô thuộc về kiểu người trời sinh vận đào hoa tương đối tốt, từ nhỏ đến lớn không thiếu nhất chính là bạn trai, dù có hai người anh trai canh phòng nghiêm ngặt, người theo đuổi xung quanh cô chưa từng ít đi bao giờ, khi một người đàn ông cùng cô có bầu không khí không quá thích hợp, hai người anh trai nhạy bén sẽ nhận thấy được.

“Bạn trai cũ?” Kiều Thư vớt lại thể diện của cô, chỉ dùng khẩu hình hỏi một câu.

Kiều Minh Nguyệt gật đầu.

Nghe đến đáp án khẳng định, Kiều Thư ngược lại nhẹ nhàng thở ra, “Bảo sao anh vẫn luôn cảm thấy hắn không vừa mắt.”

Kiều Minh Nguyệt: “???”

“Trong công việc hai người có hợp tác?”

“Gần như vậy.”

“Ngàn vạn lần không cần bởi vì em mà có cái gì không thoải mái, anh trai.” Kiều Minh Nguyệt nói thành khẩn, rốt cuộc trời đất bao la, việc làm ăn của gia đình vẫn là lớn nhất.

“Yên tâm, mặt mũi của em còn chưa có giá đến mức đấy.” Kiều Thư tức giận mà nói.

“Vậy là tốt rồi.” Kiều Minh Nguyệt khoa trương mà vỗ vỗ ngực.

Kiều Thư nghĩ lại, vẫn cảm thấy không thích hợp, “Anh như thế nào cảm giác hắn chưa quên người yêu cũ?”

Nhận thấy được từ ngữ xa lạ, Niệm Niệm quay đầu hỏi bọn họ: “Cái gì là ‘chưa quên người yêu cũ’ vậy”?

Kiều Thư che lại lỗ tai bé, “Cô gái nhỏ không cần học!”

Một mình Kiều Minh Nguyệt liền đã đủ khiến hắn mệt mỏi, nếu Niệm Niệm cũng giống Kiều Minh Nguyệt khi còn nhỏ, hắn lo liệu cũng không hết việc.

Có Niệm Niệm ở đây, hai người không tiện tiếp tục đề tài này.

Sắc trời không còn sớm, đã đến giờ tân gia.

Biệt thự có ba tầng, buổi tối ánh sáng nhìn không rõ lắm, chỉ nhìn ra được tới sân rất lớn, còn có một phòng mới vừa thiết kế ánh mặt trời hắt vào, nội thất trong nhà trống trơn, đang chờ Kiều Minh Nguyệt đem các loại thực vật ở Đại Lý dọn lại đây, cô đánh giá khoảng sân này, hơn hai trăm mét vuông, cũng đủ cho cô nghịch vườn.

Phòng ở Đại Lý cũng có diện tích lớn tầm như này.

hành lý của các cô đã tới trước rồi, cô giúp việc đã hỗ trợ thu dọn tốt, Kiều Thư đưa các nàng lên lầu hai.

“Đây là phòng ngủ chính, bên cạnh là phòng Niệm Niệm, phòng đồ chơi ở lầu một, đồ vật còn chưa có đưa lại đây, chờ tới hết rồi lại thu dọn.” Kiều Thư buông Niệm Niệm xuống cho bé đi xem phòng mình, cánh tay cuối cùng cũng được giải thoát.

Đừng thấy em bé nhỏ, ôm thời gian dài cánh tay thật đúng là không chịu nổi, còn một lí do nữa có lẽ hắn gần đây công tác bận quá không có thời gian rèn luyện.

“Lầu 3 có sân phơi, như thế nào em tự thiết kế đi, làm một cái vườn hoa hoặc là cái gì đều được.” Kiều Thư cũng chỉ phụ trách trang hoàng một số bộ phận, những thứ tinh tế gì đó vẫn nên là Kiều Minh Nguyệt tự mình làm, dù sao cũng là phòng ở của cô, tất cả đều an bài dựa theo sự yêu thích của cô.

“ok ok” Kiều Minh Nguyệt xem một vòng đều thật vừa lòng.

Xung quanh phương tiện cũng không tồi, nàng quan sát một chút, xung quanh tất cả đều là quán cơm, tính ra nếu không nấu cơm cũng không đói chết, đương nhiên trong nhà có cô giúp việc, chắc hẳn cũng không đói chết.

Hôm nay đi như vậy cũng đã muộn, cũng đến giờ Kiều Thư trở về nghỉ ngơi, Kiều Minh Nguyệt đưa tiễn đến dưới lầu, Niệm Niệm đã chơi điên ở trong phòng của mình rồi, nhân tiện lôi kéo cô giúp việc chơi cùng nhau.

Bên ngoài gió nhẹ, Kiều Thư đốt điếu thuốc, nhìn cô em gái đang súc cổ quấn chặt áo lông vũ.

“Em như thế nào lại trêu chọc phải Sầm Nghiên Thanh?” Kiều Thư hỏi, “Anh nhớ rõ hai người bọn em cũng không phải một kiểu người, không có liên quan, theo lý thuyết đúng ra không gặp được nhau. ”

“Ngoài ý muốn ngoài ý muốn, đều là ngoài ý muốn.” Nói về vấn đề này Kiều Minh Nguyệt có chút đau đầu, “Em cũng không nghĩ tới hắn dính người như vậy.”

“Dính người?” Kiều thư như là nghe được chuyện cười, “Em nói là Sầm Nghiên Thanh dính người?”

“Đúng vậy.” Kiều Minh Nguyệt thở dài, “Lúc trước ta vì cùng hắn chia tay…… Aiz, nói nhiều đều là nước mắt.”

Kiều Thư dùng một ánh mắt cổ quái đánh giá em gái ruột của mình.

Sầm Nghiên Thanh người này, có tiếng không thân thiết với người khác, so với hắn còn tàn nhẫn độc ác hơn nhiều, sau khi thành niên trong vòng hai năm liền tiếp nhận sản nghiệp của dòng họ, từ trên xuống dưới đều chỉnh đốn lại như huấn luyện chó, nếu bỏ qua việc hắn và Sầm Nghiên Thanh nói chuyện không thoải mái ra, Kiều Thư vẫn rất là bội phục người này, ít nhất những người chú cùng bác của hắn bị huấn luyện nghe lời hơn cả các chú, bác của Kiều Thư, cũng không dám quấy rối hắn, mà bản thân mình 6 năm còn đau khổ giãy giụa ở trên đường.

Hắn biết Kiều Minh Nguyệt có nhiều người thích, nhưng cũng không đến mức Sầm Nghiên Thanh đều…… Nghĩ lại Kiều Minh Nguyệt nhiều đời bạn trai, có vẻ lại rất hợp lý.

Quá tuyệt, thật không hổ là hắn muội muội.

Kiều Minh Nguyệt dựa vào cửa ngáp một cái, “Trời quá lạnh anh hai, thôi em không tiễn anh nữa.”

“Được, nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tiễn anh trai đi, Kiều Minh Nguyệt xoay người vào nhà, áo lông vũ treo ở cửa, hướng lầu hai đi.

Vẫn là trong nhà có không khí ấm áp tốt nhất.

Phòng trong đèn đuốc sáng trưng, Kiều Minh Nguyệt đến phòng mới của Niệm Niệm đi lại gần cửa, xem cô bé chơi đồ chơi mới vừa mở ra, cả một nửa phòng đồ chơi còn chưa bóc tem chỉnh tề đặt ở cùng nhau, phỏng chừng là kiệt tác của cậu nhỏ, này đồ cũng đủ cô bé chơi nửa năm.

Niệm Niệm làm việc thật chú tâm, đặc biệt là lúc chơi thời điểm, hoàn toàn đắm chìm ở giữa thế giới của chính mình.

“Mụ mụ đi tắm, tắm xong thì đi ngủ.” Kiều Minh Nguyệt nói.

Niệm Niệm bò trên mặt thảm, có lẽ là nghe thấy được, nhưng không đi vào trong phòng, Kiều Minh Nguyệt cũng thật sự mệt mỏi, xoay người về phòng tắm rửa.

Trước đây ở Đại Lý, Niệm Niệm đều là ngủ cùng mẹ, hôm nay thấy chính mình phòng mới liền rất hưng phấn, cũng không biết có vứt bỏ mụ mụ hay không, nghĩ vậy Kiều Minh Nguyệt có chút không được tự nhiên, Thôi, Niệm Niệm cũng trưởng thành, nên ngủ một mình, về sau không có khả năng mỗi ngày ngủ cùng.

Nhiệt độ của nước trong bồn tắm rất vừa vặn, làm người ta mơ màng sắp ngủ.

Sợi tóc đen Ướt nhẹp đáp trên vai, ướt át đen cùng trắng nõn tạo nên hình ảnh tương phản, thủy quang liễm diễm*, làn da bởi vì hơi nước bốc hơi dần dần chuyển sang màu hồng.

*Thủy quang liễm diễm tình phương hảo 水光瀲灩晴方好 (Ẩm hồ thượng sơ tình hậu vũ 飲湖上初晴後雨) Mặt nước sáng lóng lánh, mưa vừa tạnh, trông càng đẹp.

Không tới một lúc sau, một bé con lông xù hoả tốc xốc chăn lên chui vào trong lòng ngực cô, thanh âm hưng phấn, hỏi cô: “Mụ mụ mụ mụ người ngủ rồi sao? con còn được cùng ngủ với mụ mụ không? Mụ mụ mụ mụ không ngại đi???”

Kiều Minh Nguyệt như cũ nhắm hai mắt, đem nàng vớt vào trong lòng ngực, “Mụ mụ ngủ, con cũng ngủ nhanh lên.”

“Vâng mụ mụ, con rất nhanh sẽ ngủ!”

“ừ ừ.” Kiều Minh Nguyệt nói có lệ.

“Mụ mụ mụ mụ, người đang ngủ không thể nói chuyện!”

Kiều Minh Nguyệt: “……”

“Đúng! Như vậy mới là ngủ!”

“…………”

***

Chiếc xe màu đen ít gây chú ý đi trong đường nhỏ, Sầm Nghiên Thanh ngồi ở ghế điều khiển, nghiêng đầu nhìn kính chiếu hậu, ý thức được chính mình đã đi qua, vì thế lại đi về phía trước tìm đường quay xe, đi tới đi lui ở trong viện này nửa giờ, rốt cuộc tìm được nhà quen thuộc.

Người đàn ông trung niên ở cửa chào đón với vẻ mặt từ ái, cười nói: “Buổi tối không có đèn, nên để tài xế đi đón ngài, không cần tự mình lái xe lại đây.”

Ý bên trong lời nói là, ngài mù đường như vậy, chịu thành thật ngồi xe người khác lái đi, nhàn rỗi quá trứng đau muốn tự mình lái xe sao?

Lý quản gia nhìn hắn lớn lên, toàn bộ Sầm gia trừ lão gia cũng chỉ có quản gia dám nói như vậy với hắn

Sầm Nghiên Thanh mặt vô biểu tình, “...”

“Có muốn ăn cái gì hay không?” Lý quản gia đi theo phía sau hắn, mắt nhìn phòng bếp, “à, ta đã quên, người giúp việc đã tan tầm, ngài không có cái gì ăn.”

Sầm Nghiên Thanh: “…… Yên tâm, một lúc không ăn không đói chết.”

Bên trong thư phòng, Sầm Hán đang luyện chữ.

Lão gia tuổi đã lớn, dần dần có thói quen yêu thích những gì phù hợp tuổi như trồng hoa, trồng rau nuôi cá chép, luyện tranh chữ, đánh Thái Cực, đáng tiếc thường xuyên hoạt động, cũng không thể gầy xuống dưới, đến nay cân nặng giữ nguyên một trăm tám, ổn định bất động, hơn nữa không hề có xu thế giảm xuống.

Sầm Nghiên Thanh cuốn lên tay áo giúp ông nghiền mực.

Hai ông cháu không lên tiếng, liền như vậy chờ.

“Nghe nói gần nhất ngươi cùng con thứ hai nhà họ Kiều có chút mâu thuẫn?” Sầm Hán luyện chữ xong, gác bút xuống, cũng không thấy hắn trả lời.

“ồ, vì cái này?” Sầm Nghiên Thanh hoạt động bàn tay, một gương mặt cùng ba hắn giống nhau, biểu tình trên mặt mười phần thiếu đánh.

Sầm Nghiên Thanh.

Trong đầu bỗng nhiên hiện ra cái tên này.

Kiều Minh Nguyệt nhớ lại ba năm trước đây, ờm, bốn năm?

Người đàn ông này không già đi sao? Bốn năm tựa hồ cũng không có gì thay đổi đâu.

Khi đó tuổi cô còn nhỏ lá gan to, thế nhưng khi đó không nhận ra tới hắn là con trai độc nhất của Sầm gia, mơ màng hồ đồ liền ngủ với người ta…… Thật là tội lỗi.

Chắc hẳn là hắn không nhận ra Niệm Niệm.Nhưng tóm lại đây cũng là tai hoạ ngầm.

Ngón tay bám vào bên cạnh bồn tắm, thong thả ung dung, cuối cùng đột nhiên đứng dậy.

Đêm nay khuê phòng vườn không nhà trống, cô đơn phiền muộn bò lên trên giường, trời ơi sao chăn lại lạnh như vậy,

Kiều Minh Nguyệt nằm nghiêng nhẫn nại, ép chính mình nhắm mắt lại, chìm vào trong khoảng không bóng tối không giới hạn.

Sầm Hán liền không muốn phản ứng, mỗi ngày đều trưng ra một bộ muốn chết giống quỷ bộ dáng, giống cha ruột của hắn một cái dạng, cho bọn họ tiếp quản công ty không khác gì muốn lấy mạng bọn họ dường như.

“Ta nhắc nhở ngươi hai câu, không cần đem tình cảm cá nhân vào giữa công việc? Ngươi hiểu sao? Điểm này còn muốn ta dạy ngươi?” Sầm Hán khẽ cắn môi, tức giận đến phát run. Giọng nói với ngữ khí hận sắt không thành thép, “Lập gia đình, lập sự nghiệp, Lập gia đình, lập sự nghiệp, trước đó ngươi đem chuyện thứ nhất hoàn thành, ta cũng lười đến chọn ngươi, ngươi bao lớn rồi? 30! 30! Ta khi bằng tuổi này, con trai đều học tiểu học!”

Thanh âm lão gia tử hồn hậu, nổ tung bên tai, Sầm Nghiên Thanh giương mắt, một tai vào một tai ra, hoàn toàn không để bụng ông hắn đang nói cái gì.

Mỗi tuần một lần niệm kinh thôi, hắn đều quen rồi.

Dù sao ai tầm tuổi hắn, mà không bị thúc giục lập gia đình?

“Ta khuyên ngươi đừng nhớ thương, con của người ta đều lớn như vậy! Trở về thì thế nào? Ngươi còn muốn ngắn cái mặt đuổi theo sao?”

Sầm Nghiên Thanh đang chuẩn bị nói, bỗng nhiên di động vang lên, thấy trên màn hình Kiều Nhị hai chữ, thu lại cảm xúc.

“Có việc?”

Người gọi tới nói thẳng, hoàn toàn không mang theo khách sáo.

“Miếng đất ở thành nam kia, ngươi nói cái giá đi.”

“Ha ha, nằm mơ.” Ngữ khí mười phần thiếu đánh.

“…… Sầm Nghiên Thanh, không cần bởi vì em gái ta trước đây vô tri đá ngươi, ngươi liền làm những chuyện nhàm chán, ngươi đã 30, làm người được không?”

“Ta cũng không vì cảm xúc cá nhân mà ảnh hưởng việc làm ăn.”

“…… Ngươi có liêm sỉ một chút đi.”

“Ngươi có liêm sỉ một chút đi!

Hai người trong điện thoại nói ra cùng câu nói, Sầm Nghiên Thanh nhếch khóe miệng, cắt đứt điện thoại.

Sầm Hán thân hình lớn nôn nóng ở thư phòng chật chội đi tới đi lui, trong miệng còn nhắc mãi “Ta lớn tuổi rồi dạy không được ngươi” “Ngươi đôi mắt bị mù sao” “Ta liền không rõ nữ nhân 30 tuổi mang theo con nhỏ có cái gì tốt”...

Sầm Nghiên Thanh dựa vào tủ sách, da mặt thật dày mà thưởng thức phòng sách của ông, nghe thấy cuối cùng một câu mới có sở đáp trả lại: “Ngươi như thế nào biết đó không phải con của ta?”

Sầm Hán đánh giá hắn từ trên dưới một lúc lâu, sau đó không nể tình chút nào cười hai tiếng, âm thanh như chuông lớn: “Ngươi trâu bò như thế mà còn có lúc ngố như vậy???”

Đôi lời của Editor: chương 2 tác giả viết ít hơn chương 1 tầm 1000 từ, quá tuyệt vời:))))

Có anh em nào đang đọc thì nói với Q nhé, đơn phương độc mã buồn lắm người ơi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6019 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5466 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5179 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4839 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4782 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4731 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter