Chương 68
Thẩm Thanh Yến vừa nói xong, phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ, Tiểu Mỹ cũng sửng sốt một hồi lâu. Nhưng sự chuyên nghiệp của nghề MC đã làm cho cô ấy lấy lại tinh thần, phối hợp tỏ vẻ kinh ngạc: “Wow! Vậy chúc mừng thầy Thẩm! Thật là làm cho người ta khó tin mà, không ngờ thầy Thẩm tự mình thừa nhận yêu đương trong chương trình của chúng tôi, tôi thật sự cảm thấy vinh hạnh. Nhưng tôi nghĩ fan của anh nghe thấy tin tức này thì sẽ muốn khóc trong nhà vệ sinh đấy.”
Thẩm Thanh Yến nhìn vào màn ảnh, lại không giống như nhìn vào màn ảnh, bởi vì đúng lúc Xu Mạn cũng ngồi ở bên cạnh người quay phim, anh nhìn thấy hết vẻ mặt vui sướng của cô, anh cưng chiều cười cười: “Tôi sắp ba mươi rồi, có thể tìm được một nửa kia của mình thì đó là một chuyện vui. Tôi nghĩ các fan thật lòng thích tôi sẽ chúc phúc cho tôi, cảm thấy vui vẻ cho tôi, đương nhiên nếu bọn họ vui vẻ đến khóc, tôi cũng không có ý kiến gì. Nhưng nhớ đừng khóc lâu quá, không tốt cho sức khỏe.”
“Thầy Thẩm thật là… Vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn, tôi nghĩ fan của anh cũng yêu hận đan xen, cuối cùng cũng sẽ cười chúc phúc.”
Tiểu Mỹ nhìn theo ánh mắt của Thẩm Thanh Yến thấy được Xu Mạn, đối phương ngoan ngoãn ngồi ở đó, trên mặt tràn đầy vui vẻ, đôi mắt trong veo nhìn Thẩm Thanh Yến, dường như tất cả trở thành hình nền, thế giới chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tiểu Mỹ cũng xem qua Weibo của phòng làm việc Lưu Sơn, thấy ảnh chụp của Xu Mạn. Nhưng lúc này cô ấy nhìn thấy người thật mới cảm thấy ảnh chụp không thể chụp được toàn bộ vẻ đẹp của Xu Mạn.
Thẩm Thanh Yến mỉm cười không nói.
Tiểu Mỹ thấy thời gian cũng không còn nhiều, phỏng vấn sắp kết thúc, cô ấy cười nói với Thẩm Thanh Yến: “Cảm ơn thầy Thẩm bận rộn vẫn có thể bớt thời gian đến tham gia phỏng vấn của chúng tôi, chương trình hôm nay cũng vô cùng vui vẻ. Tôi thấy hình như hôm nay Xu Mạn cũng đến đây đúng không?”
Xu Mạn vô cùng khó hiểu, mình ngồi ở đây, lại không sử dụng phép tàng hình, chẳng lẽ cô ấy không nhìn thấy?
Thật ra MC đang cho Thẩm Thanh Yến lựa chọn, Thẩm Thanh Yến cũng đoán được đối phương muốn cho Xu Mạn xuất hiện trước mặt mọi người. Trước kia anh không muốn Xu Mạn lộ diện trước mặt công chúng, sợ cuộc sống của cô bị quấy rầy, nhưng hiện tại có người có ý đồ xấu đưa Xu Mạn lộ ra ngoài, vậy thì không cần giấu giếm nữa.
Trên mạng luôn suy đoán tình cảm của anh và Xu Mạn, đây là thời điểm giới thiệu Xu Mạn với mọi người, tránh cho những đám ong bướm trêu chọc hoa lan nhỏ của anh.
Anh nhìn Xu Mạn ngồi ở góc, dịu dàng cười nói: “Ừm, ở phía sau.”
“Vậy tôi có thể mời cô ấy ra đây giới thiệu cho mọi người được không?” Tiểu Mỹ đề nghị nói.
Thẩm Thanh Yến hào phóng đồng ý: “Được!”
Sau đó nhân viên công tác dẫn Xu Mạn đi vào, Thẩm Thanh Yến đi về phía cô. Màn hình phát sóng trực tiếp luôn đi theo Thẩm Thanh Yến, nhìn thấy anh đi đến trước mặt một cô gái xinh đẹp, kéo tay cô, hai người ngồi xuống vị trí ban đầu.
Cô gái mặc váy liền áo màu lam nhạt, tóc dài thả xuống hai vai, khuôn mặt xinh đẹp, trên mặt mang theo nụ cười hồn nhiên. Nhưng trên mặt cô đẹp nhất là đôi mắt trong veo, bởi vì con ngươi đen bóng hơn người bình thường, có vẻ vô cùng hoạt bát.
Tiểu Mỹ ra vẻ kinh ngạc nói: “Wow! Ánh mắt của thầy Thẩm thật là tốt, Xu Mạn quá xinh đẹp rồi? Hai người đúng là trai tài gái sắc, sau này sinh em bé sẽ có giá trị nhan sắc rất cao.”
Thẩm Thanh Yến trả lời thay Xu Mạn: “Cảm ơn.”
Mưa đạn bình luận bay qua phòng phát sóng trực tiếp, toàn bộ server bị tê liệt:
“Không! Không ngờ nam thần lại yêu đương!”
“Xu Mạn thật là xinh đẹp!”
“Xu Mạn có khí chất gái làng chơi, Thẩm Thanh Yến chơi gái mà thôi.”
“Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”
…
Cao Khang Hạo nhìn bình luận của phòng phát sóng trực tiếp thì thở phào nhẹ nhõm. Một phần bình luận đến từ fan, một phần do anh ấy mua thuỷ quân, vậy thì có thể bảo đảm bình luận phát sóng trực tiếp bình thường, không đến mức bị người khác dẫn dắt dư luận. Cho dù mấy người bôi đen kia xuất hiện cũng sẽ bị chìm trong những lời chúc phúc.
Hiện trường phát sóng trực tiếp, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn nắm tay nhau chào người xem, Thẩm Thanh Yến chính thức công khai tình yêu.
Hình ảnh bị đứng, server đã bị tê liệt, rất khó vào xem. Trong văn phòng của công ty truyền thông Tân Việt, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang ngồi đó, biểu cảm trên mặt hai người không tốt lắm.
Có người mở cửa văn phòng, một người phụ nữ tóc ngắn ngoài ba mươi tuổi: “Không còn cách nào khác, hiện tại người của chúng ta không thể đăng nhập, đối phương thuê thuỷ quân quá nhiều, bình luận của chúng ta đã chìm trong mưa bình luận.”
“Lưu Sơn là đồ vô dụng, nói anh ta chụp tài liệu đen có giá trị, anh ta lại đưa cho chúng ta video không có ích gì.” Người đàn ông trẻ tức giận nói.
“Cô Từ, cô cung cấp tài liệu cho chúng tôi đều bằng miệng, không có chứng cứ, chúng tôi không thể hợp tác với cô.”
Người phụ nữ trẻ tuổi khinh thường cười nói: “Ai nói tôi không có chứng cứ? Các anh có thể đi cục cảnh sát bên Hồ Thiên Nga hỏi một chút, vụ án của tôi vẫn còn ở đó. Người phụ nữ họ Xu kia từng đánh tôi, còn đẩy tôi xuống nước, hại tôi bị ốm một tháng. Tất cả đều là tài liệu đen!”
Người phụ nữ tóc ngắn cười một cái: “Cô Từ, mục tiêu của chúng tôi không phải là Xu Mạn, tôi nghĩ cô tìm nhầm người hợp tác rồi.”
“Tôi biết các người muốn đối phó Thẩm Thanh Yến, anh ta cản đường của mấy người, lần trước còn phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng không ít.” Người phụ nữ trẻ tuổi cũng không vội, cô ta lấy điện thoại ra nói: “Trên tay tôi có không ít tài liệu đen của Thẩm Thanh Yến, phải xem thành ý của mấy người rồi.”
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Thẩm Thanh Yến đưa Xu Mạn chuẩn bị rời đi, Tiểu Mỹ và nhân viên của phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi chúc phúc cho Thẩm Thanh Yến.
“Thầy Thẩm, không ngờ anh lại yêu đương, tôi cũng là fan của anh, hôm nay cũng thất tình rồi.” Tiểu Mỹ đưa Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn rời đi, còn không quên trêu chọc: “Chúc anh và Xu Mạn hạnh phúc, khi nào phát kẹo mừng cho chúng tôi đây?”
Thẩm Thanh Yến cười nói: “Cảm ơn cô đã phối hợp, hôm nào tôi sẽ gửi tới cho mọi người.”
Trước khi phát sóng, Thẩm Thanh Yến và Tiểu Mỹ đã nói chuyện qua, anh nói cho đối phương biết hôm nay mình sẽ mượn chương trình này công khai tình cảm.
“Chúng tôi sẽ chờ kẹo mừng của Thầy Thẩm.” Tiểu Mỹ nói xong, lại nhìn về phía Xu Mạn: “Mạn Mạn dùng nước hoa gì vậy, vì sao lại đặc biệt như thế?”
Thẩm Thanh Yến sửng sốt, sợ Xu Mạn lại nói là nước hoa Cổ Long như lần trước, anh giành trả lời trước Xu Mạn: “Cô ấy không dùng nước hoa, nhà chúng tôi có trồng hoa lan, có lẽ là mùi hoa lan!”
Tiểu Mỹ nhớ tới tin đồn trên mạng, hơi giật mình nói: “Tôi còn tưởng rằng là nước hoa, rất dễ ngửi, còn định nhờ cô ấy giới thiệu cho tôi. Thầy Thẩm nói đến chậu hoa lan có giá trị không nhỏ kia sao? Tuần trước tôi đã nhìn thấy trong Minh Tinh Đại Tác Chiến, thật sự rất xinh đẹp.”
Cô ấy đã xem qua Minh Tinh Đại Tác Chiến, tối hôm qua video kia được đăng lên, có người phát hiện trên tay Xu Mạn cầm một đóa hoa. Nhưng cuối cùng Thẩm Thanh Yến đã lấy đi, lúc ấy có rất nhiều cư dân mạng phát huy trí tưởng tượng suy đoán vì sao bọn họ lại quan tâm đến một đóa hoa như thế.
Tiểu Mỹ xem xong còn cảm thấy sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú, bọn họ lại tưởng tượng thành một bộ phim kinh dị khoa học viễn tưởng
Trong lòng Xu Mạn có chút cảnh giác, xem ra Thẩm Thanh Yến nói đúng, rất nhiều người cảm thấy hứng thú với mình.
Thẩm Thanh Yến lạnh nhạt nói: “Nếu cô thích, cũng có thể đến chợ hoa mua một chậu đặt ở trong nhà.”
Tiểu Mỹ cười đồng ý, tiễn hai người vào thang máy.
Cùng lúc đó, phòng làm việc của anh cũng đăng liên tiếp hai bài lên Weibo: Một bài thừa nhận Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đang yêu nhau, một bài truy cứu trách nhiệm những người đã lan truyền tin đồn, bôi nhọ danh dự của Xu Mạn.
Không lâu sau chuyện tình cảm của Thẩm Thanh Yến đứng đầu bảng hot search, nửa giới giải trí chia sẻ lại gửi lời chúc phúc.
Phòng làm việc của Vân Tụ và tài khoản cá nhân của Vân Tụ cũng gửi lời chúc phúc, tỏ vẻ sẽ truy cứu tin đồn đến cùng, nhanh chóng xóa tin tin đồn tình tay ba.
Dưới video của phòng làm việc Lưu Sơn đã trở thành chiến trường nước miếng. Đoạn video kia vốn chỉ là bạn bè bình thường đến hỏi thăm nhau, lại có người xấu xa suy diễn lung tung, nhìn hình nói chuyện, bịa đặt tin đồn, còn có người ở phía sau thao túng bình luận.
Không biết những bình luận nói xấu Xu Mạn đã được xóa bỏ từ lúc nào, mà bài viết về tình tay ba của Xu Mạn, Thẩm Thanh Yến, Vân Tụ cũng không thấy.
Nhưng fan của Thẩm Thanh Yến không dễ chọc vào, bọn họ hóa thân thành thám tử lừng danh đào bới những tài khoản bôi xấu Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn. Đa số các tài khoản bịa đặt vừa mới đăng ký không bao lâu, đúng lúc còn có mấy một số người bị đào ra là fan của Khương Du.
Ngoại trừ chuyện này, có cư dân mạng giấu tên chỉ ra con nhà giàu Từ Lộ Dương đã mua những thuỷ quân đó, còn có lịch sử trò chuyện đối phương mua thuỷ quân. Trong đó một câu “Tôi không có được thứ gì, tôi bằng lòng phá hủy nó cũng sẽ không để cho người khác có được” cũng làm cho quần chúng ăn dưa sợ ngây người.
Nhưng tuy rằng Thẩm Thanh Yến làm sáng tỏ, nhưng thân phận của Xu Mạn vẫn là một ẩn số, rất nhiều người rất tò mò thân phận của Xu Mạn.
Trên mạng không điều tra được thông tin thật của Xu Mạn, chỉ có tin đồn không hề có căn cứ, ví dụ như Xu Mạn là yêu quái, xà tinh. Ngay cả đứa ba tuổi đứa bé cũng không bị lừa, cũng không biết ai lại đăng lên làm cho cư dân mạng nghi ngờ chỉ số thông minh của người đó.
Tìm kiếm khắp mạng xã hội chỉ có tin tức Xu Mạn đã bán đấu giá một dây chuyền ngọc trai để quyên góp là thật.
Fan của Thẩm Thanh Yến đã lớn tuổi, hơn nữa Thẩm Thanh Yến theo Phật hệ, đa số fan của anh khá yên tĩnh, cũng không có chuyện thoát fan. Bọn họ biết được Xu Mạn bị vu oan, còn có chuyện Xu Mạn quyên góp, mọi người đều cảm thấy Xu Mạn là một người xinh đẹp lương thiện, fan và người qua đường cũng đồng lòng chúc phúc.
Đương nhiên cũng có một số người cực đoan, không thể chấp nhận chuyện Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn yêu nhau. Vẫn giữ suy nghĩ Xu Mạn là người ham hư vinh, lẳng lơ, vừa yêu đương với Thẩm Thanh Yến vừa dây dưa không rõ với Vân Tụ.
Gần đây có nhiều chuyện xảy ra, hơn nữa rất nhiều chuyện không thể hiểu được, ăn một bữa cơm cũng có thể gặp chuyện bực mình. Thẩm Thanh Yến biết có người cố ý nhắm vào bọn họ, anh quyết định đưa Xu Mạn đi ra ngoài du lịch một chuyến, thứ nhất tránh dư luận, thứ hai có thể thả lỏng một chút.
Anh mở trang web du lịch ra, định xem đi nước nào. Xu Mạn ngồi ở bên cạnh, nhìn không chớp mắt vào màn hình máy tính, lông mày nhíu chặt lại.
Thẩm Thanh Yến thấy cô nhíu mày thì hỏi: “Mấy chỗ này, em muốn đi đâu?”
Xu Mạn có chút buồn rầu, sau khi Thẩm Thanh Yến công khai, cô cũng nhìn thấy tin tức tình cảm của bọn họ trên mạng, cảm thấy người nổi tiếng của thế giới này yêu đương không dễ dàng.
“Anh Thanh Yến, em không muốn đi mấy chỗ này, quá xa, hơn nữa bọn họ nói gì em cũng không hiểu. Em chỉ muốn mua một miếng đất trên núi, lúc phiền não thì hai chúng ta sẽ đến đó sống, trải qua cuộc sống hai người.”
Giống như đời trước, cô và Thanh Huyền Tiên quân sống với nhau vô cùng đơn giản, không nhiều phiền muộn như thế.
Cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Yến, người của thế giới này càng phức tạp hơn người của Lăng Tiêu Đạo, nhiều quy tắc khó hiểu hơn bọn họ, yêu đương với người mình thích lại có nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ.
Thẩm Thanh Yến nhìn sắc mặt của cô thì quay đầu lại, ngồi đối mặt với cô nói: “Ý tưởng này của em cũng hay, anh đưa em đi gặp dì hai, chúng ta ở nông trại chơi mấy ngày.”
Xu Mạn ừ một tiếng, dựa vào vai Thẩm Thanh Yến.
Tần Hiểu Phương và Tần Hiểu Đồng là chị em ruột, nhà chồng Tần Hiểu Phương ở vùng ngoại thành, mua một nông trại trồng không ít cây ăn quả, nuôi cá gà vịt, cũng mở một khu trang trại kinh doanh đãi tiệc.
Ngày hôm sau, Thẩm Thanh Yến đưa Xu Mạn đến nông trại của Tần Hiểu Phương.
Tần Hiểu Phương và Tần Hiểu Đồng có ngoại hình giống nhau mấy phần, Tần Hiểu Phương cao hơn Tần Hiểu Đồng một chút, bà thấy Thẩm Thanh Yến mang theo bạn gái đến thì còn lắp bắp khiếp sợ: “Trời ơi! Thanh Yến, hôm nay ngọn gió nào thổi cháu đến thế? Thổi cả người nổi tiếng đến đây!”
Thẩm Thanh Yến vội vàng trả lời: “Gần đây cháu không có việc gì nên đến thăm dì một chút. Dì hai, đây là bạn gái Xu Mạn của cháu. Mạn Mạn, đây là dì hai.”
Thẩm Thanh Yến giới thiệu xong, Xu Mạn chào hỏi Tần Hiểu Phương.
Tần Hiểu Phương quan sát Xu Mạn mấy lượt, cô gái này rất xinh đẹp, khó trách Tần Hiểu Đồng không còn tìm bà nói chuyện yêu đương của Thẩm Thanh Yến nữa.
Nhưng bà có nghe đồn về cô gái này, giống như hoàn cảnh gia đình không ra sao cả, cũng không có bằng cấp. Tần Hiểu Phương nhớ tới đối tượng đẹp giàu mà mình chuẩn bị giới thiệu cho Thẩm Thanh Yến thì trong lòng vô cùng nuối tiếc.
Mấy người trò chuyện một lúc, Tần Hiểu Phương đưa bọn họ đi hái trái cây. Ở đây có cây lê, cây táo, cây vải và cây quýt, vô cùng phong phú, còn có chuồng gà.
Xu Mạn ăn thử táo và lê, hương vị cũng không tệ lắm. Tần Hiểu Phương vừa nói chuyện nhà vừa cầm cây gậy trúc và sọt hái trái cây cho bọn họ.
Thẩm Thanh Yến nhớ tới một chuyện, anh hỏi Tần Hiểu Phương: “Dì hai, chỗ này còn có ai bán đất không?”
Tần Hiểu Phương nghe xong thì trêu ghẹo nói: “Sao vậy? Cháu muốn mua một miếng đất xây cung điện à?”
“Cháu thấy nông trại này không tệ, cũng muốn trồng hoa cỏ ở đây.” Thẩm Thanh Yến nói.
Tần Hiểu Phương nói: “Dì thấy cháu điên rồi? Cháu là người nổi tiếng, tùy tiện quay một bộ phim cũng có thể nhận được không ít tiền, nhưng đừng ngu ngốc đến đây làm việc.”
Thẩm Thanh Yến: “Cháu cảm thấy cuộc sống ở đây không tệ, lúc đóng phim mệt cũng có thể trở về đây ở một thời gian.”
Tần Hiểu Phương: “Vậy cháu đến chỗ dì là được mà.”
“Mỗi lần cháu đến lại quấy rầy dì, đúng lúc cháu và Xu Mạn cũng rất thích trồng hoa, mở một vườn hoa cũng không tệ.”
Tần Hiểu Phương thấy anh không giống như nói giỡn, suy nghĩ một lúc thì nói: “Mà đất rộng, chỗ này khá xa thành phố, nghiêng về vùng núi nhiều hơn, lại không thích hợp trồng nhiều loại rau quả, thật sự có không ít người muốn bán đi, nhưng vị trí không tốt lắm, hôm nào dì sẽ hỏi giúp cháu.”
Thẩm Thanh Yến cảm ơn Tần Hiểu Phương, lại bóc một quả quýt: “Mạn Mạn, em nếm thử xem. Anh cầm cho, em ăn đi, đừng làm dơ tay em.”
Tần Hiểu Phương đứng bên cạnh hỏi: “Bố mẹ Mạn Mạn làm gì vậy?”
Xu Mạn trả lời: “Cháu không có bố mẹ.”
Tần Hiểu Phương sửng sốt, có chút xấu hổ nói: “Cháu tốt nghiệp ở đâu? Đang làm việc gì?”
Xu Mạn suy nghĩ, Thẩm Thanh Yến thấy thế vội vàng chuyển đề tài: “Dì hai, năm nay dì nuôi cá gì trong hồ nước này vậy?”
Tần Hiểu Phương đành phải trả lời Thẩm Thanh Yến, không hỏi lại Xu Mạn. Nhưng ăn xong cơm trưa xong, Tần Hiểu Phương nhân lúc Xu Mạn không chú ý, bà kéo Thẩm Thanh Yến qua một bên.
“Thanh Yến, cháu làm sao vậy? Không phải trước đó không lâu cháu còn độc thân sao? Sao chớp mắt đã yêu đương rồi? Chuyện này phát triển cũng quá nhanh đó.”
Thẩm Thanh Yến nói: “Cảm thấy phù hợp nên ở bên nhau.”
“Hai đứa mới không quen biết được bao lâu, sao cháu biết có thích hợp hay không? Chuyện tình cảm phải từ từ, không thể kết luận quá sớm…” Tần Hiểu Phương bắt đầu khuyên bảo.
Thẩm Thanh Yến cắt ngang: “Lúc trước dì hai không nói như vậy, dì nói cảm thấy phù hợp thì phải nắm chắc cơ hội, nếu chậm chạp thì sẽ có người cướp đi. Cháu vẫn luôn nhớ kỹ lời dạy bảo của dì, cho nên cháu vừa gặp Xu Mạn đã quyết định, sợ chậm một bước sẽ bỏ lỡ cơ hội, vậy không phải sẽ hối hận cả đời sao?”
Tần Hiểu Phương nhất thời nghẹn lời: “Vậy cháu cũng phải suy nghĩ xem cô ấy là người thế nào, có thích hợp với cháu hay không, gia đình thế nào, có bằng cấp gì, làm việc gì… Hai người chênh lệch quá lớn, sau này không có tiếng nói chung, rất khó lâu dài. Lần trước dì giới thiệu cô gái kia cho cháu, người ta là…”
Thẩm Thanh Yến vội vàng cắt ngang: “Dì hai, dì còn như vậy, cháu và Xu Mạn đành phải rời đi.”
Tần Hiểu Phương mới sửa miệng: “Dì chỉ muốn tốt cho cháu, cháu đừng nghĩ nhiều. Cháu không thích nghe, dì hai không nói nữa là được.”
“Dì hai, cháu và Xu Mạn là nghiêm túc. Lần này cháu đến đây vì đã lâu không gặp dì, thứ hai là muốn giải sầu, ở hai ngày rồi đi. Xu Mạn là người tốt nhất trong lòng cháu, không liên quan đến bằng cấp, công việc, gia đình, chỉ cần cháu thích cô ấy là đủ rồi.”
Khi anh nói đến Xu Mạn thì trên môi mang theo ý cười, giọng điệu dịu dàng hơn rất nhiều. Tần Hiểu Phương chưa bao giờ thấy Thẩm Thanh Yến nói chuyện bằng giọng điệu này, nhất thời cũng trợn tròn mắt.
Một lúc sau Tần Hiểu Phương mới cười nói: “Cháu đó, từ nhỏ đã có lập trường, chuyện này rất tốt, không giống như anh họ không ra thể thống gì của cháu. Cháu có thể nghĩ vậy cũng tốt, dì hai chỉ hy vọng cháu hạnh phúc, không có ý gì khác, cháu đừng để trong lòng.”
Thẩm Thanh Yến nhàn nhạt ừ một tiếng: “Xu Mạn không quen thuộc chỗ này, chắc chắn rất nhàm chán, cháu đi qua xem cô ấy thế nào.”
Thẩm Thanh Yến nói xong thì xoay người rời đi.
Anh mới đi ra ngoài nhìn thấy một bóng người ở khúc cua. Anh đuổi theo, quả nhiên tìm thấy Xu Mạn ở dưới gốc cây vải.
Thẩm Thanh Yến đi đến trước mặt cô: “Em đã nghe thấy sao?”
Xu Mạn im lặng rồi mới nói: “Em chỉ nghe một phần thôi, em không phải cố ý nghe lén. Em không thấy anh nên đến đây tìm anh… Không cẩn thận nghe được.”
Cô cúi đầu, dáng vẻ có chút mất mát.
Trái tim Thẩm Thanh Yến siết chặt, anh đi tới nâng đầu cô lên, nhìn vào mắt cô nói: “Em nghe thấy cũng không sao. Em là hoa lan nhỏ mà anh thích nhất, trong lòng anh thì em luôn tốt nhất, em không cần để ý đến người khác.”
Xu Mạn ngẩng đầu nhìn anh, người trước mắt người đứng dưới gốc cây, anh tuấn tú, dịu dàng, giọng nói cũng nhẹ nhàng, cũng khó trách có nhiều người thích anh như thế.
Cô nghĩ lại bản thân không biết cầm kỳ thư họa, cũng không hiểu công nghệ cao ở đây, khó trách có người nghi ngờ là đồ ăn bám. Nếu không có mình, nói không chừng Thẩm Thanh Yến sẽ sống tốt hơn; nhưng nếu không có Thẩm Thanh Yến, mình cũng chỉ có thể là một gốc cây hoa lan trong núi sâu.
Cô không khỏi cảm thấy mất mát và thất bại: “Anh Thanh Yến, có phải em rất vô dụng đúng không?”
Thẩm Thanh Yến dịu dàng cười cười: “Không có, em rất lợi hại, người khác không biết em lợi hại. Xem ra chỗ này không thích hợp giải sầu, chúng ta nói một tiếng với dì hai rồi rời đi! Anh đưa em đến nơi khác chơi vui hơn.”
Anh vốn muốn đưa Xu Mạn đến đây giải sầu, nếu Xu Mạn không vui vẻ thì không cần ở đây nữa.
Xu Mạn nghe xong thì vui vẻ lên, nói với Thẩm Thanh Yến: “Ừ, em cũng làm được rất nhiều chuyện, nuôi lợn rừng chim trĩ, sẽ bắt cá sông… Em nuôi được mọi thứ ở đây, hơn nữa còn làm tốt hơn bọn họ, gà của dì hai anh đã bị bệnh…”
Thẩm Thanh Yến nghe cô nói những lời này thì không khỏi cong môi lên, anh không nghi ngờ năng lực của Xu Mạn, kiếp trước cô là tiên thú, càng hiểu rõ động vật hơn bất cứ ai. Nhưng anh không nỡ để hoa lan nhỏ của mình nuôi lợn rừng nuôi gà.
Hai người quay về sân trước nhưng không thấy Tần Hiểu Phương, chỉ nghe dì Trương nói Tần Hiểu Phương đến chuồng gà.
Thẩm Thanh Yến muốn đưa Xu Mạn rời đi thì phải gặp mặt Tần Hiểu Phương nói một tiếng, sau đó anh và Xu Mạn cùng đến chuồng gà. Hai người vừa đến bên ngoài đã nghe thấy giọng của Tần Hiểu Phương: “Ông Phó, mau lấy thuốc đến đây, gà bị bệnh rồi.”
Ông Phó đi tới nói: “Còn lấy thuốc làm gì! Mau bắt những con gà bệnh ra ngoài, đừng để lây nhiễm cho con khác. Gà của nhà ông Đinh đều chết sạch, đây là bệnh toi gà, đừng để nó lây nhiễm cho tất cả gà vịt.”
“Mẹ nó! Bệnh toi gà ở đâu ra? Không phải sáng nay vẫn còn tốt à…” Tần Hiểu Phương vô cùng đau đớn mắng chửi, chuồng gà này là gà rừng, bởi vì thời tiết quá nóng nên chuyển qua chuồng này. Giá gà rừng và gà nhà bình thường hoàn toàn không giống nhau, lần này không ngờ lại chịu tổn thất nặng nề.
Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đứng ở bên ngoài chuồng gà ngoại nhìn ông Phó và Tần Hiểu Phương bắt những con gà bệnh ra ngoài, chuẩn bị giết hết.
Xu Mạn nghe Tần Hiểu Phương mắng đến bực bội nên nói: “Đây không phải là bệnh toi gà.”
Thẩm Thanh Yến nhìn vào màn ảnh, lại không giống như nhìn vào màn ảnh, bởi vì đúng lúc Xu Mạn cũng ngồi ở bên cạnh người quay phim, anh nhìn thấy hết vẻ mặt vui sướng của cô, anh cưng chiều cười cười: “Tôi sắp ba mươi rồi, có thể tìm được một nửa kia của mình thì đó là một chuyện vui. Tôi nghĩ các fan thật lòng thích tôi sẽ chúc phúc cho tôi, cảm thấy vui vẻ cho tôi, đương nhiên nếu bọn họ vui vẻ đến khóc, tôi cũng không có ý kiến gì. Nhưng nhớ đừng khóc lâu quá, không tốt cho sức khỏe.”
“Thầy Thẩm thật là… Vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn, tôi nghĩ fan của anh cũng yêu hận đan xen, cuối cùng cũng sẽ cười chúc phúc.”
Tiểu Mỹ nhìn theo ánh mắt của Thẩm Thanh Yến thấy được Xu Mạn, đối phương ngoan ngoãn ngồi ở đó, trên mặt tràn đầy vui vẻ, đôi mắt trong veo nhìn Thẩm Thanh Yến, dường như tất cả trở thành hình nền, thế giới chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tiểu Mỹ cũng xem qua Weibo của phòng làm việc Lưu Sơn, thấy ảnh chụp của Xu Mạn. Nhưng lúc này cô ấy nhìn thấy người thật mới cảm thấy ảnh chụp không thể chụp được toàn bộ vẻ đẹp của Xu Mạn.
Thẩm Thanh Yến mỉm cười không nói.
Tiểu Mỹ thấy thời gian cũng không còn nhiều, phỏng vấn sắp kết thúc, cô ấy cười nói với Thẩm Thanh Yến: “Cảm ơn thầy Thẩm bận rộn vẫn có thể bớt thời gian đến tham gia phỏng vấn của chúng tôi, chương trình hôm nay cũng vô cùng vui vẻ. Tôi thấy hình như hôm nay Xu Mạn cũng đến đây đúng không?”
Xu Mạn vô cùng khó hiểu, mình ngồi ở đây, lại không sử dụng phép tàng hình, chẳng lẽ cô ấy không nhìn thấy?
Thật ra MC đang cho Thẩm Thanh Yến lựa chọn, Thẩm Thanh Yến cũng đoán được đối phương muốn cho Xu Mạn xuất hiện trước mặt mọi người. Trước kia anh không muốn Xu Mạn lộ diện trước mặt công chúng, sợ cuộc sống của cô bị quấy rầy, nhưng hiện tại có người có ý đồ xấu đưa Xu Mạn lộ ra ngoài, vậy thì không cần giấu giếm nữa.
Trên mạng luôn suy đoán tình cảm của anh và Xu Mạn, đây là thời điểm giới thiệu Xu Mạn với mọi người, tránh cho những đám ong bướm trêu chọc hoa lan nhỏ của anh.
Anh nhìn Xu Mạn ngồi ở góc, dịu dàng cười nói: “Ừm, ở phía sau.”
“Vậy tôi có thể mời cô ấy ra đây giới thiệu cho mọi người được không?” Tiểu Mỹ đề nghị nói.
Thẩm Thanh Yến hào phóng đồng ý: “Được!”
Sau đó nhân viên công tác dẫn Xu Mạn đi vào, Thẩm Thanh Yến đi về phía cô. Màn hình phát sóng trực tiếp luôn đi theo Thẩm Thanh Yến, nhìn thấy anh đi đến trước mặt một cô gái xinh đẹp, kéo tay cô, hai người ngồi xuống vị trí ban đầu.
Cô gái mặc váy liền áo màu lam nhạt, tóc dài thả xuống hai vai, khuôn mặt xinh đẹp, trên mặt mang theo nụ cười hồn nhiên. Nhưng trên mặt cô đẹp nhất là đôi mắt trong veo, bởi vì con ngươi đen bóng hơn người bình thường, có vẻ vô cùng hoạt bát.
Tiểu Mỹ ra vẻ kinh ngạc nói: “Wow! Ánh mắt của thầy Thẩm thật là tốt, Xu Mạn quá xinh đẹp rồi? Hai người đúng là trai tài gái sắc, sau này sinh em bé sẽ có giá trị nhan sắc rất cao.”
Thẩm Thanh Yến trả lời thay Xu Mạn: “Cảm ơn.”
Mưa đạn bình luận bay qua phòng phát sóng trực tiếp, toàn bộ server bị tê liệt:
“Không! Không ngờ nam thần lại yêu đương!”
“Xu Mạn thật là xinh đẹp!”
“Xu Mạn có khí chất gái làng chơi, Thẩm Thanh Yến chơi gái mà thôi.”
“Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”
…
Cao Khang Hạo nhìn bình luận của phòng phát sóng trực tiếp thì thở phào nhẹ nhõm. Một phần bình luận đến từ fan, một phần do anh ấy mua thuỷ quân, vậy thì có thể bảo đảm bình luận phát sóng trực tiếp bình thường, không đến mức bị người khác dẫn dắt dư luận. Cho dù mấy người bôi đen kia xuất hiện cũng sẽ bị chìm trong những lời chúc phúc.
Hiện trường phát sóng trực tiếp, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn nắm tay nhau chào người xem, Thẩm Thanh Yến chính thức công khai tình yêu.
Hình ảnh bị đứng, server đã bị tê liệt, rất khó vào xem. Trong văn phòng của công ty truyền thông Tân Việt, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang ngồi đó, biểu cảm trên mặt hai người không tốt lắm.
Có người mở cửa văn phòng, một người phụ nữ tóc ngắn ngoài ba mươi tuổi: “Không còn cách nào khác, hiện tại người của chúng ta không thể đăng nhập, đối phương thuê thuỷ quân quá nhiều, bình luận của chúng ta đã chìm trong mưa bình luận.”
“Lưu Sơn là đồ vô dụng, nói anh ta chụp tài liệu đen có giá trị, anh ta lại đưa cho chúng ta video không có ích gì.” Người đàn ông trẻ tức giận nói.
“Cô Từ, cô cung cấp tài liệu cho chúng tôi đều bằng miệng, không có chứng cứ, chúng tôi không thể hợp tác với cô.”
Người phụ nữ trẻ tuổi khinh thường cười nói: “Ai nói tôi không có chứng cứ? Các anh có thể đi cục cảnh sát bên Hồ Thiên Nga hỏi một chút, vụ án của tôi vẫn còn ở đó. Người phụ nữ họ Xu kia từng đánh tôi, còn đẩy tôi xuống nước, hại tôi bị ốm một tháng. Tất cả đều là tài liệu đen!”
Người phụ nữ tóc ngắn cười một cái: “Cô Từ, mục tiêu của chúng tôi không phải là Xu Mạn, tôi nghĩ cô tìm nhầm người hợp tác rồi.”
“Tôi biết các người muốn đối phó Thẩm Thanh Yến, anh ta cản đường của mấy người, lần trước còn phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng không ít.” Người phụ nữ trẻ tuổi cũng không vội, cô ta lấy điện thoại ra nói: “Trên tay tôi có không ít tài liệu đen của Thẩm Thanh Yến, phải xem thành ý của mấy người rồi.”
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Thẩm Thanh Yến đưa Xu Mạn chuẩn bị rời đi, Tiểu Mỹ và nhân viên của phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi chúc phúc cho Thẩm Thanh Yến.
“Thầy Thẩm, không ngờ anh lại yêu đương, tôi cũng là fan của anh, hôm nay cũng thất tình rồi.” Tiểu Mỹ đưa Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn rời đi, còn không quên trêu chọc: “Chúc anh và Xu Mạn hạnh phúc, khi nào phát kẹo mừng cho chúng tôi đây?”
Thẩm Thanh Yến cười nói: “Cảm ơn cô đã phối hợp, hôm nào tôi sẽ gửi tới cho mọi người.”
Trước khi phát sóng, Thẩm Thanh Yến và Tiểu Mỹ đã nói chuyện qua, anh nói cho đối phương biết hôm nay mình sẽ mượn chương trình này công khai tình cảm.
“Chúng tôi sẽ chờ kẹo mừng của Thầy Thẩm.” Tiểu Mỹ nói xong, lại nhìn về phía Xu Mạn: “Mạn Mạn dùng nước hoa gì vậy, vì sao lại đặc biệt như thế?”
Thẩm Thanh Yến sửng sốt, sợ Xu Mạn lại nói là nước hoa Cổ Long như lần trước, anh giành trả lời trước Xu Mạn: “Cô ấy không dùng nước hoa, nhà chúng tôi có trồng hoa lan, có lẽ là mùi hoa lan!”
Tiểu Mỹ nhớ tới tin đồn trên mạng, hơi giật mình nói: “Tôi còn tưởng rằng là nước hoa, rất dễ ngửi, còn định nhờ cô ấy giới thiệu cho tôi. Thầy Thẩm nói đến chậu hoa lan có giá trị không nhỏ kia sao? Tuần trước tôi đã nhìn thấy trong Minh Tinh Đại Tác Chiến, thật sự rất xinh đẹp.”
Cô ấy đã xem qua Minh Tinh Đại Tác Chiến, tối hôm qua video kia được đăng lên, có người phát hiện trên tay Xu Mạn cầm một đóa hoa. Nhưng cuối cùng Thẩm Thanh Yến đã lấy đi, lúc ấy có rất nhiều cư dân mạng phát huy trí tưởng tượng suy đoán vì sao bọn họ lại quan tâm đến một đóa hoa như thế.
Tiểu Mỹ xem xong còn cảm thấy sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú, bọn họ lại tưởng tượng thành một bộ phim kinh dị khoa học viễn tưởng
Trong lòng Xu Mạn có chút cảnh giác, xem ra Thẩm Thanh Yến nói đúng, rất nhiều người cảm thấy hứng thú với mình.
Thẩm Thanh Yến lạnh nhạt nói: “Nếu cô thích, cũng có thể đến chợ hoa mua một chậu đặt ở trong nhà.”
Tiểu Mỹ cười đồng ý, tiễn hai người vào thang máy.
Cùng lúc đó, phòng làm việc của anh cũng đăng liên tiếp hai bài lên Weibo: Một bài thừa nhận Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đang yêu nhau, một bài truy cứu trách nhiệm những người đã lan truyền tin đồn, bôi nhọ danh dự của Xu Mạn.
Không lâu sau chuyện tình cảm của Thẩm Thanh Yến đứng đầu bảng hot search, nửa giới giải trí chia sẻ lại gửi lời chúc phúc.
Phòng làm việc của Vân Tụ và tài khoản cá nhân của Vân Tụ cũng gửi lời chúc phúc, tỏ vẻ sẽ truy cứu tin đồn đến cùng, nhanh chóng xóa tin tin đồn tình tay ba.
Dưới video của phòng làm việc Lưu Sơn đã trở thành chiến trường nước miếng. Đoạn video kia vốn chỉ là bạn bè bình thường đến hỏi thăm nhau, lại có người xấu xa suy diễn lung tung, nhìn hình nói chuyện, bịa đặt tin đồn, còn có người ở phía sau thao túng bình luận.
Không biết những bình luận nói xấu Xu Mạn đã được xóa bỏ từ lúc nào, mà bài viết về tình tay ba của Xu Mạn, Thẩm Thanh Yến, Vân Tụ cũng không thấy.
Nhưng fan của Thẩm Thanh Yến không dễ chọc vào, bọn họ hóa thân thành thám tử lừng danh đào bới những tài khoản bôi xấu Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn. Đa số các tài khoản bịa đặt vừa mới đăng ký không bao lâu, đúng lúc còn có mấy một số người bị đào ra là fan của Khương Du.
Ngoại trừ chuyện này, có cư dân mạng giấu tên chỉ ra con nhà giàu Từ Lộ Dương đã mua những thuỷ quân đó, còn có lịch sử trò chuyện đối phương mua thuỷ quân. Trong đó một câu “Tôi không có được thứ gì, tôi bằng lòng phá hủy nó cũng sẽ không để cho người khác có được” cũng làm cho quần chúng ăn dưa sợ ngây người.
Nhưng tuy rằng Thẩm Thanh Yến làm sáng tỏ, nhưng thân phận của Xu Mạn vẫn là một ẩn số, rất nhiều người rất tò mò thân phận của Xu Mạn.
Trên mạng không điều tra được thông tin thật của Xu Mạn, chỉ có tin đồn không hề có căn cứ, ví dụ như Xu Mạn là yêu quái, xà tinh. Ngay cả đứa ba tuổi đứa bé cũng không bị lừa, cũng không biết ai lại đăng lên làm cho cư dân mạng nghi ngờ chỉ số thông minh của người đó.
Tìm kiếm khắp mạng xã hội chỉ có tin tức Xu Mạn đã bán đấu giá một dây chuyền ngọc trai để quyên góp là thật.
Fan của Thẩm Thanh Yến đã lớn tuổi, hơn nữa Thẩm Thanh Yến theo Phật hệ, đa số fan của anh khá yên tĩnh, cũng không có chuyện thoát fan. Bọn họ biết được Xu Mạn bị vu oan, còn có chuyện Xu Mạn quyên góp, mọi người đều cảm thấy Xu Mạn là một người xinh đẹp lương thiện, fan và người qua đường cũng đồng lòng chúc phúc.
Đương nhiên cũng có một số người cực đoan, không thể chấp nhận chuyện Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn yêu nhau. Vẫn giữ suy nghĩ Xu Mạn là người ham hư vinh, lẳng lơ, vừa yêu đương với Thẩm Thanh Yến vừa dây dưa không rõ với Vân Tụ.
Gần đây có nhiều chuyện xảy ra, hơn nữa rất nhiều chuyện không thể hiểu được, ăn một bữa cơm cũng có thể gặp chuyện bực mình. Thẩm Thanh Yến biết có người cố ý nhắm vào bọn họ, anh quyết định đưa Xu Mạn đi ra ngoài du lịch một chuyến, thứ nhất tránh dư luận, thứ hai có thể thả lỏng một chút.
Anh mở trang web du lịch ra, định xem đi nước nào. Xu Mạn ngồi ở bên cạnh, nhìn không chớp mắt vào màn hình máy tính, lông mày nhíu chặt lại.
Thẩm Thanh Yến thấy cô nhíu mày thì hỏi: “Mấy chỗ này, em muốn đi đâu?”
Xu Mạn có chút buồn rầu, sau khi Thẩm Thanh Yến công khai, cô cũng nhìn thấy tin tức tình cảm của bọn họ trên mạng, cảm thấy người nổi tiếng của thế giới này yêu đương không dễ dàng.
“Anh Thanh Yến, em không muốn đi mấy chỗ này, quá xa, hơn nữa bọn họ nói gì em cũng không hiểu. Em chỉ muốn mua một miếng đất trên núi, lúc phiền não thì hai chúng ta sẽ đến đó sống, trải qua cuộc sống hai người.”
Giống như đời trước, cô và Thanh Huyền Tiên quân sống với nhau vô cùng đơn giản, không nhiều phiền muộn như thế.
Cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Yến, người của thế giới này càng phức tạp hơn người của Lăng Tiêu Đạo, nhiều quy tắc khó hiểu hơn bọn họ, yêu đương với người mình thích lại có nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ.
Thẩm Thanh Yến nhìn sắc mặt của cô thì quay đầu lại, ngồi đối mặt với cô nói: “Ý tưởng này của em cũng hay, anh đưa em đi gặp dì hai, chúng ta ở nông trại chơi mấy ngày.”
Xu Mạn ừ một tiếng, dựa vào vai Thẩm Thanh Yến.
Tần Hiểu Phương và Tần Hiểu Đồng là chị em ruột, nhà chồng Tần Hiểu Phương ở vùng ngoại thành, mua một nông trại trồng không ít cây ăn quả, nuôi cá gà vịt, cũng mở một khu trang trại kinh doanh đãi tiệc.
Ngày hôm sau, Thẩm Thanh Yến đưa Xu Mạn đến nông trại của Tần Hiểu Phương.
Tần Hiểu Phương và Tần Hiểu Đồng có ngoại hình giống nhau mấy phần, Tần Hiểu Phương cao hơn Tần Hiểu Đồng một chút, bà thấy Thẩm Thanh Yến mang theo bạn gái đến thì còn lắp bắp khiếp sợ: “Trời ơi! Thanh Yến, hôm nay ngọn gió nào thổi cháu đến thế? Thổi cả người nổi tiếng đến đây!”
Thẩm Thanh Yến vội vàng trả lời: “Gần đây cháu không có việc gì nên đến thăm dì một chút. Dì hai, đây là bạn gái Xu Mạn của cháu. Mạn Mạn, đây là dì hai.”
Thẩm Thanh Yến giới thiệu xong, Xu Mạn chào hỏi Tần Hiểu Phương.
Tần Hiểu Phương quan sát Xu Mạn mấy lượt, cô gái này rất xinh đẹp, khó trách Tần Hiểu Đồng không còn tìm bà nói chuyện yêu đương của Thẩm Thanh Yến nữa.
Nhưng bà có nghe đồn về cô gái này, giống như hoàn cảnh gia đình không ra sao cả, cũng không có bằng cấp. Tần Hiểu Phương nhớ tới đối tượng đẹp giàu mà mình chuẩn bị giới thiệu cho Thẩm Thanh Yến thì trong lòng vô cùng nuối tiếc.
Mấy người trò chuyện một lúc, Tần Hiểu Phương đưa bọn họ đi hái trái cây. Ở đây có cây lê, cây táo, cây vải và cây quýt, vô cùng phong phú, còn có chuồng gà.
Xu Mạn ăn thử táo và lê, hương vị cũng không tệ lắm. Tần Hiểu Phương vừa nói chuyện nhà vừa cầm cây gậy trúc và sọt hái trái cây cho bọn họ.
Thẩm Thanh Yến nhớ tới một chuyện, anh hỏi Tần Hiểu Phương: “Dì hai, chỗ này còn có ai bán đất không?”
Tần Hiểu Phương nghe xong thì trêu ghẹo nói: “Sao vậy? Cháu muốn mua một miếng đất xây cung điện à?”
“Cháu thấy nông trại này không tệ, cũng muốn trồng hoa cỏ ở đây.” Thẩm Thanh Yến nói.
Tần Hiểu Phương nói: “Dì thấy cháu điên rồi? Cháu là người nổi tiếng, tùy tiện quay một bộ phim cũng có thể nhận được không ít tiền, nhưng đừng ngu ngốc đến đây làm việc.”
Thẩm Thanh Yến: “Cháu cảm thấy cuộc sống ở đây không tệ, lúc đóng phim mệt cũng có thể trở về đây ở một thời gian.”
Tần Hiểu Phương: “Vậy cháu đến chỗ dì là được mà.”
“Mỗi lần cháu đến lại quấy rầy dì, đúng lúc cháu và Xu Mạn cũng rất thích trồng hoa, mở một vườn hoa cũng không tệ.”
Tần Hiểu Phương thấy anh không giống như nói giỡn, suy nghĩ một lúc thì nói: “Mà đất rộng, chỗ này khá xa thành phố, nghiêng về vùng núi nhiều hơn, lại không thích hợp trồng nhiều loại rau quả, thật sự có không ít người muốn bán đi, nhưng vị trí không tốt lắm, hôm nào dì sẽ hỏi giúp cháu.”
Thẩm Thanh Yến cảm ơn Tần Hiểu Phương, lại bóc một quả quýt: “Mạn Mạn, em nếm thử xem. Anh cầm cho, em ăn đi, đừng làm dơ tay em.”
Tần Hiểu Phương đứng bên cạnh hỏi: “Bố mẹ Mạn Mạn làm gì vậy?”
Xu Mạn trả lời: “Cháu không có bố mẹ.”
Tần Hiểu Phương sửng sốt, có chút xấu hổ nói: “Cháu tốt nghiệp ở đâu? Đang làm việc gì?”
Xu Mạn suy nghĩ, Thẩm Thanh Yến thấy thế vội vàng chuyển đề tài: “Dì hai, năm nay dì nuôi cá gì trong hồ nước này vậy?”
Tần Hiểu Phương đành phải trả lời Thẩm Thanh Yến, không hỏi lại Xu Mạn. Nhưng ăn xong cơm trưa xong, Tần Hiểu Phương nhân lúc Xu Mạn không chú ý, bà kéo Thẩm Thanh Yến qua một bên.
“Thanh Yến, cháu làm sao vậy? Không phải trước đó không lâu cháu còn độc thân sao? Sao chớp mắt đã yêu đương rồi? Chuyện này phát triển cũng quá nhanh đó.”
Thẩm Thanh Yến nói: “Cảm thấy phù hợp nên ở bên nhau.”
“Hai đứa mới không quen biết được bao lâu, sao cháu biết có thích hợp hay không? Chuyện tình cảm phải từ từ, không thể kết luận quá sớm…” Tần Hiểu Phương bắt đầu khuyên bảo.
Thẩm Thanh Yến cắt ngang: “Lúc trước dì hai không nói như vậy, dì nói cảm thấy phù hợp thì phải nắm chắc cơ hội, nếu chậm chạp thì sẽ có người cướp đi. Cháu vẫn luôn nhớ kỹ lời dạy bảo của dì, cho nên cháu vừa gặp Xu Mạn đã quyết định, sợ chậm một bước sẽ bỏ lỡ cơ hội, vậy không phải sẽ hối hận cả đời sao?”
Tần Hiểu Phương nhất thời nghẹn lời: “Vậy cháu cũng phải suy nghĩ xem cô ấy là người thế nào, có thích hợp với cháu hay không, gia đình thế nào, có bằng cấp gì, làm việc gì… Hai người chênh lệch quá lớn, sau này không có tiếng nói chung, rất khó lâu dài. Lần trước dì giới thiệu cô gái kia cho cháu, người ta là…”
Thẩm Thanh Yến vội vàng cắt ngang: “Dì hai, dì còn như vậy, cháu và Xu Mạn đành phải rời đi.”
Tần Hiểu Phương mới sửa miệng: “Dì chỉ muốn tốt cho cháu, cháu đừng nghĩ nhiều. Cháu không thích nghe, dì hai không nói nữa là được.”
“Dì hai, cháu và Xu Mạn là nghiêm túc. Lần này cháu đến đây vì đã lâu không gặp dì, thứ hai là muốn giải sầu, ở hai ngày rồi đi. Xu Mạn là người tốt nhất trong lòng cháu, không liên quan đến bằng cấp, công việc, gia đình, chỉ cần cháu thích cô ấy là đủ rồi.”
Khi anh nói đến Xu Mạn thì trên môi mang theo ý cười, giọng điệu dịu dàng hơn rất nhiều. Tần Hiểu Phương chưa bao giờ thấy Thẩm Thanh Yến nói chuyện bằng giọng điệu này, nhất thời cũng trợn tròn mắt.
Một lúc sau Tần Hiểu Phương mới cười nói: “Cháu đó, từ nhỏ đã có lập trường, chuyện này rất tốt, không giống như anh họ không ra thể thống gì của cháu. Cháu có thể nghĩ vậy cũng tốt, dì hai chỉ hy vọng cháu hạnh phúc, không có ý gì khác, cháu đừng để trong lòng.”
Thẩm Thanh Yến nhàn nhạt ừ một tiếng: “Xu Mạn không quen thuộc chỗ này, chắc chắn rất nhàm chán, cháu đi qua xem cô ấy thế nào.”
Thẩm Thanh Yến nói xong thì xoay người rời đi.
Anh mới đi ra ngoài nhìn thấy một bóng người ở khúc cua. Anh đuổi theo, quả nhiên tìm thấy Xu Mạn ở dưới gốc cây vải.
Thẩm Thanh Yến đi đến trước mặt cô: “Em đã nghe thấy sao?”
Xu Mạn im lặng rồi mới nói: “Em chỉ nghe một phần thôi, em không phải cố ý nghe lén. Em không thấy anh nên đến đây tìm anh… Không cẩn thận nghe được.”
Cô cúi đầu, dáng vẻ có chút mất mát.
Trái tim Thẩm Thanh Yến siết chặt, anh đi tới nâng đầu cô lên, nhìn vào mắt cô nói: “Em nghe thấy cũng không sao. Em là hoa lan nhỏ mà anh thích nhất, trong lòng anh thì em luôn tốt nhất, em không cần để ý đến người khác.”
Xu Mạn ngẩng đầu nhìn anh, người trước mắt người đứng dưới gốc cây, anh tuấn tú, dịu dàng, giọng nói cũng nhẹ nhàng, cũng khó trách có nhiều người thích anh như thế.
Cô nghĩ lại bản thân không biết cầm kỳ thư họa, cũng không hiểu công nghệ cao ở đây, khó trách có người nghi ngờ là đồ ăn bám. Nếu không có mình, nói không chừng Thẩm Thanh Yến sẽ sống tốt hơn; nhưng nếu không có Thẩm Thanh Yến, mình cũng chỉ có thể là một gốc cây hoa lan trong núi sâu.
Cô không khỏi cảm thấy mất mát và thất bại: “Anh Thanh Yến, có phải em rất vô dụng đúng không?”
Thẩm Thanh Yến dịu dàng cười cười: “Không có, em rất lợi hại, người khác không biết em lợi hại. Xem ra chỗ này không thích hợp giải sầu, chúng ta nói một tiếng với dì hai rồi rời đi! Anh đưa em đến nơi khác chơi vui hơn.”
Anh vốn muốn đưa Xu Mạn đến đây giải sầu, nếu Xu Mạn không vui vẻ thì không cần ở đây nữa.
Xu Mạn nghe xong thì vui vẻ lên, nói với Thẩm Thanh Yến: “Ừ, em cũng làm được rất nhiều chuyện, nuôi lợn rừng chim trĩ, sẽ bắt cá sông… Em nuôi được mọi thứ ở đây, hơn nữa còn làm tốt hơn bọn họ, gà của dì hai anh đã bị bệnh…”
Thẩm Thanh Yến nghe cô nói những lời này thì không khỏi cong môi lên, anh không nghi ngờ năng lực của Xu Mạn, kiếp trước cô là tiên thú, càng hiểu rõ động vật hơn bất cứ ai. Nhưng anh không nỡ để hoa lan nhỏ của mình nuôi lợn rừng nuôi gà.
Hai người quay về sân trước nhưng không thấy Tần Hiểu Phương, chỉ nghe dì Trương nói Tần Hiểu Phương đến chuồng gà.
Thẩm Thanh Yến muốn đưa Xu Mạn rời đi thì phải gặp mặt Tần Hiểu Phương nói một tiếng, sau đó anh và Xu Mạn cùng đến chuồng gà. Hai người vừa đến bên ngoài đã nghe thấy giọng của Tần Hiểu Phương: “Ông Phó, mau lấy thuốc đến đây, gà bị bệnh rồi.”
Ông Phó đi tới nói: “Còn lấy thuốc làm gì! Mau bắt những con gà bệnh ra ngoài, đừng để lây nhiễm cho con khác. Gà của nhà ông Đinh đều chết sạch, đây là bệnh toi gà, đừng để nó lây nhiễm cho tất cả gà vịt.”
“Mẹ nó! Bệnh toi gà ở đâu ra? Không phải sáng nay vẫn còn tốt à…” Tần Hiểu Phương vô cùng đau đớn mắng chửi, chuồng gà này là gà rừng, bởi vì thời tiết quá nóng nên chuyển qua chuồng này. Giá gà rừng và gà nhà bình thường hoàn toàn không giống nhau, lần này không ngờ lại chịu tổn thất nặng nề.
Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đứng ở bên ngoài chuồng gà ngoại nhìn ông Phó và Tần Hiểu Phương bắt những con gà bệnh ra ngoài, chuẩn bị giết hết.
Xu Mạn nghe Tần Hiểu Phương mắng đến bực bội nên nói: “Đây không phải là bệnh toi gà.”