Chương 50
Trần Hân Nghiên cảm thấy việc mình ghen tuông với Lâm Tư Duệ thật là ngớ ngẩn, ai lại đi ghen với cháu của người yêu cơ chứ.
Lãnh Minh Quân thấy cô không nói gì liền lên tiếng: “Sao lại im lặng rồi?”
“Con bé về nhà chính luôn rồi ạ?”
“Anh không biết, chắc là vậy.”
“Không phải con bé đang ở Mỹ sao, sao lại trở về?”
“Cuối năm rồi, em phải để con bé về đón tết cùng mọi người chứ.”
“Ờ ha.”
Lãnh Minh Quân lắc đầu: “Em có muốn gặp con bé không? Anh đưa em về nhà chính chơi nhé?”
“Được ạ. Lâu lắm rồi em cũng chưa gặp Tư Duệ.”
Lãnh Minh Quân nhìn bộ dáng hớn hở của cô liền nhíu mày, không vừa ý: “Lúc em gặp anh không thấy em hớn hở như vậy nhỉ?”
“Đi thôi, em muốn gặp con bé.” Trần Hân Nghiên rời khỏi đùi anh, vừa nói vừa đưa tay kéo anh đi.
Lãnh Minh Quân: “…”
Lãnh Minh Quân lái xe đưa Trần Hân Nghiên trở về nhà chính.
Lâm Tư Duệ nhìn thấy Trần Hân Nghiên liền hớn hở gọi: “Aaa, chị Hân Nghiên.”
Lâm Tư Duệ vội vàng chạy đến ôm chầm lấy Trần Hân Nghiên, Lãnh Minh Quân nhìn thấy liền khó chịu: “Ai cho con ôm cô ấy?”
“Con cứ ôm đấy, cậu dám bỏ con ngoài sân bay một mình con còn chưa nói đâu, con mới ôm mợ có một xíu thì có làm sao.”
“Con làm mợ con ghen thì con tự bắt xe về là đúng rồi. Cậu con khó khăn lắm mới có người yêu, không thể đứa cháu như con phá hoại hạnh phúc gia đình được.”
Trần Hân Nghiên nghe anh nói liền nhảy dựng lên, cô đưa tay bịt miệng anh lại không cho anh nói nữa: “Anh ăn nói linh tinh cái gì thế hả?”
“Cậu mợ vào nhà đi, bà ở trong nhà ấy ạ.”
Trần Hân Nghiên đánh vào tay Lâm Tư Duệ: “Em nữa, gọi linh tinh cái gì đấy?”
“Linh tinh gì chứ, con gọi đúng mà, có phải không cậu út?”
Lãnh Minh Quân gật đầu: “Ừm.”
“Mợ tính không chịu trách nhiệm với cậu con à?”
“Chịu trách nhiệm gì chứ. Chị không đòi cậu em chịu trách nhiệm thì thôi.”
“Ừ. Vậy anh chịu trách nhiệm với em. Như vậy đã được rồi chứ?”
Trần Hân Nghiên: “…”
Cậu cháu nhà này lại bắt tay nhau đào hố bẫy cô. Trần Hân Nghiên đi vào nhà bỏ hai cậu cháu ngoài sân.
Lâm Tư Duệ nhìn Trần Hân Nghiên đi vào trong liền quay sang Lãnh Minh Quân, cô thở dài: “Cậu lại chọc mợ giận.”
“Không phải tại con à?”
“Sao lại thành tại con chứ.”
“Đi thì thôi về là báo. Con cầm tinh con báo đấy à Tư Duệ.”
Lâm Tư Duệ bĩu môi: “Con có muốn vậy đâu chứ. Vợ cậu thì cậu đi mà dỗ, con không biết đâu.”
“Này, hai người đợi con với.” Lâm Tư Duệ thấy cả hai đều đi vào trong liền vội vàng chạy theo.
Trần Hân Nghiên ở lại nhà họ Lãnh chơi đến chiều tối mới trở về nhà họ Trần. Thời gian này, cả cô và Lãnh Minh Quân đều tất bật chuẩn bị cho sự kiện cuối năm.
Chiếc váy mới đó mà cũng đã được Trình Dao may xong, cô cẩn hận đóng gói rồi gửi đến cho Trần Hân Nghiên cùng với một bộ vest cùng tone cho Lãnh Minh Quân.
Trần Hân Nghiên cầm bộ vest sang cho Lãnh Minh Quân mặc thử. Cô ướm bộ đồ lên người Lãnh Minh Quân, nghiêm túc nói: “Anh thử em xem.”
“Sao lại mua đồ cho anh?”
“Đồ đôi cho sự kiện cuối năm nay đấy.”
“Hửm?”
“Chị dâu tương lai của em may cho anh đấy, anh thử xem có vừa người không?”
Lãnh Minh Quân nhéo mũi cô, phì cười: “Em đó, coi chừng Trình Dao bị em chọc cho chạy mất thì anh trai em lại trở về kiếp độc thân bây giờ.”
“Được rồi, không đùa nữa. Anh mau đi thử đồ cho em xem.”
“Đợi anh một lát.”
Lãnh Minh Quân mặc thử bộ vest cho Trần Hân Nghiên xem, bộ vest được may khá vừa người Lãnh Minh Quân.
Trần Hân Nghiên nhìn anh, miệng không ngừng trầm trồ: “Rất đẹp, rất hợp vói dáng người của anh.”
[…]
Sự kiện vinh danh cuối năm của giới giải trí cuối cùng cũng được diễn ra với sự quy tụ của hàng loạt các nghệ sĩ tiếng tăm, đây là dịp để mọi người có thể cùng nhau gặp gỡ những đồng nghiệp của mình.
Các nghệ sĩ tham dự đều diện lên mình những bộ cánh lộng lẫy bước đi trên thảm đỏ danh giá. Trần Hân Nghiên và Lãnh Minh Quân diện thiết kế của Trình Dao, công khai tay trong tay bước đi trên thảm đỏ dưới sự ngỡ ngàng và trầm trồ của các đồng nghiệp và giới báo chí.
Các nhà báo liên tục ghi lại những khoảnh khắc thân mật của cả hai, dự kiến đâu sẽ một tin tức hot cho tập chí số tiếp theo.
Dàn sao đi thảm đỏ, chụp hình xong thì ngồi ở vị trí đã được sắp xếp trước đó. Lãnh Minh Quân ngồi cùng Trần Hân Nghiên, Đặng Thức Vinh và một số diễn viên khác.
Người dẫn chương trình thông qua một số hạng mục đề cử của đêm trao giải ngày hôm nay, và tiến hành trao giải cho các hạng mục.
“Ở hạng mục đạo diễn xuất sắc nhất đã thuộc về…” Người dẫn chương trình bắt đầu công bố người chiến thắng ở các hạng mục.
“Xin chúc mừng đạo diễm Lâm Thiết Hoan đã chiến thắng hạng mục đạo diễn xuất sắc nhất của năm.”
Người dẫn chương trình lần lượt công bố các giải thưởng. Các hạng mục lần lượt đều đã tìm được chủ nhân của mình.
“Giải thưởng nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thuộc về…”
Ở bên dưới khán đài, hàng loạt cái tên được người hâm mộ gào thét. Các fan hâm mộ đang hồi hợp đợi xem ai sẽ được xướng tên ở hạng mục danh giá này.
“Xin chúc mừng nam diễn viên Lãnh Minh Quân và nữ diễn viên Trần Hân Nghiên đã giành chiến tháng ở hạng mục nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Xin chúc mừng.”
Dưới khán đài, những tràng vỗ tay liên tục vang lên để chúc mừng chiến thắng của cả hai. Lãnh Minh Quân cùng Trần Hân Nghiên tiến về phía sân khấu để nhận giải thưởng. Chiếc váy bó ở phần chân khiến Trần Hân Nghiên gặp khó khăn khi di chuyển, nhất là lúc đi lên bậc thang.
Lãnh Minh Quân nhìn thấy liền ghé nhỏ vài tai cô, thì thầm: “Cẩn thận, cầm tay anh.”
Trần Hân Nghiên lúc đầu còn ngượng ngùng vì xung quanh toàn là máy quay nhưng khi được anh trấn an liền khoác vào tay Lãnh Minh Quân tháp tùng cô đi lên sân khấu. Lần lượt cả hai nhận cúp và phát biểu. Trần Hân Nghiên phát biểu xong thì đến lượt của Lãnh Minh Quân.
“Trước hết, cho phép Lãnh Minh Quân tôi xin cảm ơn sự yêu mến của quý vị khán giả. Nếu không có sự yêu thương và ủng hộ của mọi người chắc chắn tôi không thể đứng đây ngày hôm nay. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ dù cho tôi đã nhiều năm không tham gia các dự án phim. Cảm ơn mọi người đã yêu thương cho sự quay trở lại màn ảnh lần này của tôi, và hơn hết tôi xin đặc biệt cảm ơn người con gái đã luôn đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian qua.” Lãnh Minh Quân vừa nói vừa đưa mắt nhìn sang Trần Hân Nghiên.
Dưới khán đài mọi người liên tục hò hét trước những lời úp mở của Lãnh Minh Quân về người con gái kia.
“Cảm ơn em đã đồng hành cùng anh. Trần Hân Nghiên, anh yêu em.” Lãnh Minh Quân nhìn cô bằng ánh mắt cực kỳ cưng chiều và ấm áp.
Lãnh Minh Quân thấy cô không nói gì liền lên tiếng: “Sao lại im lặng rồi?”
“Con bé về nhà chính luôn rồi ạ?”
“Anh không biết, chắc là vậy.”
“Không phải con bé đang ở Mỹ sao, sao lại trở về?”
“Cuối năm rồi, em phải để con bé về đón tết cùng mọi người chứ.”
“Ờ ha.”
Lãnh Minh Quân lắc đầu: “Em có muốn gặp con bé không? Anh đưa em về nhà chính chơi nhé?”
“Được ạ. Lâu lắm rồi em cũng chưa gặp Tư Duệ.”
Lãnh Minh Quân nhìn bộ dáng hớn hở của cô liền nhíu mày, không vừa ý: “Lúc em gặp anh không thấy em hớn hở như vậy nhỉ?”
“Đi thôi, em muốn gặp con bé.” Trần Hân Nghiên rời khỏi đùi anh, vừa nói vừa đưa tay kéo anh đi.
Lãnh Minh Quân: “…”
Lãnh Minh Quân lái xe đưa Trần Hân Nghiên trở về nhà chính.
Lâm Tư Duệ nhìn thấy Trần Hân Nghiên liền hớn hở gọi: “Aaa, chị Hân Nghiên.”
Lâm Tư Duệ vội vàng chạy đến ôm chầm lấy Trần Hân Nghiên, Lãnh Minh Quân nhìn thấy liền khó chịu: “Ai cho con ôm cô ấy?”
“Con cứ ôm đấy, cậu dám bỏ con ngoài sân bay một mình con còn chưa nói đâu, con mới ôm mợ có một xíu thì có làm sao.”
“Con làm mợ con ghen thì con tự bắt xe về là đúng rồi. Cậu con khó khăn lắm mới có người yêu, không thể đứa cháu như con phá hoại hạnh phúc gia đình được.”
Trần Hân Nghiên nghe anh nói liền nhảy dựng lên, cô đưa tay bịt miệng anh lại không cho anh nói nữa: “Anh ăn nói linh tinh cái gì thế hả?”
“Cậu mợ vào nhà đi, bà ở trong nhà ấy ạ.”
Trần Hân Nghiên đánh vào tay Lâm Tư Duệ: “Em nữa, gọi linh tinh cái gì đấy?”
“Linh tinh gì chứ, con gọi đúng mà, có phải không cậu út?”
Lãnh Minh Quân gật đầu: “Ừm.”
“Mợ tính không chịu trách nhiệm với cậu con à?”
“Chịu trách nhiệm gì chứ. Chị không đòi cậu em chịu trách nhiệm thì thôi.”
“Ừ. Vậy anh chịu trách nhiệm với em. Như vậy đã được rồi chứ?”
Trần Hân Nghiên: “…”
Cậu cháu nhà này lại bắt tay nhau đào hố bẫy cô. Trần Hân Nghiên đi vào nhà bỏ hai cậu cháu ngoài sân.
Lâm Tư Duệ nhìn Trần Hân Nghiên đi vào trong liền quay sang Lãnh Minh Quân, cô thở dài: “Cậu lại chọc mợ giận.”
“Không phải tại con à?”
“Sao lại thành tại con chứ.”
“Đi thì thôi về là báo. Con cầm tinh con báo đấy à Tư Duệ.”
Lâm Tư Duệ bĩu môi: “Con có muốn vậy đâu chứ. Vợ cậu thì cậu đi mà dỗ, con không biết đâu.”
“Này, hai người đợi con với.” Lâm Tư Duệ thấy cả hai đều đi vào trong liền vội vàng chạy theo.
Trần Hân Nghiên ở lại nhà họ Lãnh chơi đến chiều tối mới trở về nhà họ Trần. Thời gian này, cả cô và Lãnh Minh Quân đều tất bật chuẩn bị cho sự kiện cuối năm.
Chiếc váy mới đó mà cũng đã được Trình Dao may xong, cô cẩn hận đóng gói rồi gửi đến cho Trần Hân Nghiên cùng với một bộ vest cùng tone cho Lãnh Minh Quân.
Trần Hân Nghiên cầm bộ vest sang cho Lãnh Minh Quân mặc thử. Cô ướm bộ đồ lên người Lãnh Minh Quân, nghiêm túc nói: “Anh thử em xem.”
“Sao lại mua đồ cho anh?”
“Đồ đôi cho sự kiện cuối năm nay đấy.”
“Hửm?”
“Chị dâu tương lai của em may cho anh đấy, anh thử xem có vừa người không?”
Lãnh Minh Quân nhéo mũi cô, phì cười: “Em đó, coi chừng Trình Dao bị em chọc cho chạy mất thì anh trai em lại trở về kiếp độc thân bây giờ.”
“Được rồi, không đùa nữa. Anh mau đi thử đồ cho em xem.”
“Đợi anh một lát.”
Lãnh Minh Quân mặc thử bộ vest cho Trần Hân Nghiên xem, bộ vest được may khá vừa người Lãnh Minh Quân.
Trần Hân Nghiên nhìn anh, miệng không ngừng trầm trồ: “Rất đẹp, rất hợp vói dáng người của anh.”
[…]
Sự kiện vinh danh cuối năm của giới giải trí cuối cùng cũng được diễn ra với sự quy tụ của hàng loạt các nghệ sĩ tiếng tăm, đây là dịp để mọi người có thể cùng nhau gặp gỡ những đồng nghiệp của mình.
Các nghệ sĩ tham dự đều diện lên mình những bộ cánh lộng lẫy bước đi trên thảm đỏ danh giá. Trần Hân Nghiên và Lãnh Minh Quân diện thiết kế của Trình Dao, công khai tay trong tay bước đi trên thảm đỏ dưới sự ngỡ ngàng và trầm trồ của các đồng nghiệp và giới báo chí.
Các nhà báo liên tục ghi lại những khoảnh khắc thân mật của cả hai, dự kiến đâu sẽ một tin tức hot cho tập chí số tiếp theo.
Dàn sao đi thảm đỏ, chụp hình xong thì ngồi ở vị trí đã được sắp xếp trước đó. Lãnh Minh Quân ngồi cùng Trần Hân Nghiên, Đặng Thức Vinh và một số diễn viên khác.
Người dẫn chương trình thông qua một số hạng mục đề cử của đêm trao giải ngày hôm nay, và tiến hành trao giải cho các hạng mục.
“Ở hạng mục đạo diễn xuất sắc nhất đã thuộc về…” Người dẫn chương trình bắt đầu công bố người chiến thắng ở các hạng mục.
“Xin chúc mừng đạo diễm Lâm Thiết Hoan đã chiến thắng hạng mục đạo diễn xuất sắc nhất của năm.”
Người dẫn chương trình lần lượt công bố các giải thưởng. Các hạng mục lần lượt đều đã tìm được chủ nhân của mình.
“Giải thưởng nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thuộc về…”
Ở bên dưới khán đài, hàng loạt cái tên được người hâm mộ gào thét. Các fan hâm mộ đang hồi hợp đợi xem ai sẽ được xướng tên ở hạng mục danh giá này.
“Xin chúc mừng nam diễn viên Lãnh Minh Quân và nữ diễn viên Trần Hân Nghiên đã giành chiến tháng ở hạng mục nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Xin chúc mừng.”
Dưới khán đài, những tràng vỗ tay liên tục vang lên để chúc mừng chiến thắng của cả hai. Lãnh Minh Quân cùng Trần Hân Nghiên tiến về phía sân khấu để nhận giải thưởng. Chiếc váy bó ở phần chân khiến Trần Hân Nghiên gặp khó khăn khi di chuyển, nhất là lúc đi lên bậc thang.
Lãnh Minh Quân nhìn thấy liền ghé nhỏ vài tai cô, thì thầm: “Cẩn thận, cầm tay anh.”
Trần Hân Nghiên lúc đầu còn ngượng ngùng vì xung quanh toàn là máy quay nhưng khi được anh trấn an liền khoác vào tay Lãnh Minh Quân tháp tùng cô đi lên sân khấu. Lần lượt cả hai nhận cúp và phát biểu. Trần Hân Nghiên phát biểu xong thì đến lượt của Lãnh Minh Quân.
“Trước hết, cho phép Lãnh Minh Quân tôi xin cảm ơn sự yêu mến của quý vị khán giả. Nếu không có sự yêu thương và ủng hộ của mọi người chắc chắn tôi không thể đứng đây ngày hôm nay. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ dù cho tôi đã nhiều năm không tham gia các dự án phim. Cảm ơn mọi người đã yêu thương cho sự quay trở lại màn ảnh lần này của tôi, và hơn hết tôi xin đặc biệt cảm ơn người con gái đã luôn đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian qua.” Lãnh Minh Quân vừa nói vừa đưa mắt nhìn sang Trần Hân Nghiên.
Dưới khán đài mọi người liên tục hò hét trước những lời úp mở của Lãnh Minh Quân về người con gái kia.
“Cảm ơn em đã đồng hành cùng anh. Trần Hân Nghiên, anh yêu em.” Lãnh Minh Quân nhìn cô bằng ánh mắt cực kỳ cưng chiều và ấm áp.