Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Anh Chỉ Là Một

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Anh Chỉ Là Một
  3. Chương : 12

Chương : 12

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

Vào thu, nhiệt độ không khí dần thấp xuống, mưa thu xối ướt đẫm đường phố, trong căn nhà nho nhỏ, không khí rất ấm áp.

Một nơi chưa thể xem là một căn nhà, nhiều lắm cũng chỉ là chỗ đặt chân. Nhưng trong nhà có thêm một người đàn ông, một cô gái mồ côi không nơi nương tựa như Giang Tỉnh Tỉnh cảm thấy an ổn. Chuyện cô thích nhất mỗi ngày là mau chóng tan tầm, chạy về nhà, cùng người đàn ông kia ăn cơm xem TV, giành điều khiển trên sô pha, thi thoảng hứng lên, hai người còn có thể trêu đùa.

Có được tiền thưởng, tiền lương, điều đầu tiên Giang Tỉnh Tỉnh nghĩ đến là mua cho người đàn ông ở nhà chút gì đó, mua thuốc, hay là dao cạo râu các loại.

Người đàn ông như Thương Giới rất hiếm có, không giống những người đàn ông khác, không có chủ nghĩa đàn ông, yên tâm thoải mái nằm trong căn nhà nhỏ của cô, thật sự như tiểu chó săn, ăn của cô dùng của cô, trêu cô vui vẻ.

Có lẽ là vì đã biết trước, tất cả rồi cũng có ngày kết thúc.

Ngày đó khi ra khỏi nhà hát, Giang Tỉnh Tỉnh chỉ im lặng bước đi, Thương Giới trêu cô ghẹo cô, cô cũng nhếch miệng cười cho có lệ, điều này khiến Thương Giới cảm giác rất không thoải mái.

Buổi tối, Giang Tỉnh Tỉnh làm cả một bàn đồ ăn, đều là món anh thích.

Thương Giới tắm rửa xong, vẫn mang một cái quần cộc màu đen, ở trần, cơ bụng rắn chắc rõ ràng không chút che dấu.

Trên người anh có hơi nóng do vừa tắm xong, trên làn da săn chắc của anh còn đọng vài giọt nước.

Thương Giới vừa dùng chiếc khăn mềm mại lau đầu tóc ngắn đen nhánh, vừa đi đến cạnh bàn, nhìn xuống, xem những món ăn đang còn nóng hổi.

Anh không nói gì, đến sô pha ngồi xuống, cầm bánh mì Giang Tỉnh Tỉnh đã cắn một miếng, ngại khó ăn nhưng không nỡ vứt đi nên để trên bàn, bắt đầu gặm.

Giang Tỉnh Tỉnh:...

Lại muốn ồn ào gì nữa?

Cô mềm giọng kêu: “Anh Thương, ăn cơm tối.”

“Hình như lâu rồi cô Giang không gọi tôi là anh Thương.”

“Anh Thương cũng lâu rồi không gọi tôi là cô Giang.”

Tay trái Thương Giới cầm miếng bánh mì bị gặm chỗ này một miếng, chỗ kia một miếng, nhìn cô: “Tôi không thích quanh co lòng vòng, cô có chuyện gì thì nói thẳng đi.”

Nếu anh đã nói thẳng không cố kỵ, Giang Tỉnh Tỉnh cũng không vòng vo với anh nữa, nói thẳng: “Ừm, anh ở nhà tôi, chuyện này cũng không phải là nhỏ, đúng không?”

Thương Giới bỏ bánh mì sang một bên, đi tới xách ghế ngồi đối diện cô, đôi mắt híp lại, mày nhíu chặt: “Đuổi tôi à?”

“Không phải không phải, chỗ này của tôi anh muốn ở bao lâu thì ở, nhưng trước mắt, tôi cảm thấy anh nên khôi phục thân phận tổng giám đốc tập đoàn Thương thị, công ty còn rất nhiều chuyện chờ anh xử lý đấy.” Cô cẩn thận đánh giá sắc mặt Thương Giới: “Anh cảm thấy sao?”

Nếu cô đã nói thẳng, Thương Giới cũng không nói mấy lời vô nghĩa nữa, nói hết ra: “Tôi không muốn ngồi vị trí kia, ngày nào không phải ngồi trong văn phòng xử lý tài liệu thì là đi tiếp khách, tiệc rượu bàn cờ luân phiên, một đám người theo sau, ngoài mặt thì tâng bốc, trong lòng thì không ngừng mắng chửi, nhàm chán chết đi, phiền phức.”

Nói đến cuộc sống trong quá khứ, Thương Giới nhíu mày, trong con ngươi có sự ức chế và không kiên nhẫn.

Giang Tỉnh Tỉnh kinh ngạc nhìn anh, cô chưa bao giờ biết, người thừa kế tập đoàn Thương thị xưa nay bình tĩnh, làm việc như sấm rền gió cuốn lại có điều phiền muộn như vậy.

“Nhưng mà anh không thể mãi không quay về được.” Giang Tỉnh Tỉnh hoang mang nói: “Chẳng lẽ anh muốn ở nhà tôi cả đời sao?”

Thương Giới phiền muộn vò tóc mình, ngón áp út tay trái cong lại, Giang Tỉnh Tỉnh đã chú ý tới động tác này của anh, chỉ cần lúc cảm xúc có sự dao động, anh luôn vô ý thức cong ngón áp út.

Cũng không ngoài dự đoán.

“Vậy tôi đành nói thật cho anh biết.” Giang Tỉnh Tỉnh giơ móng vuốt lấy khăn giấy trên bàn, che mắt lại, lau mấy giọt nước mắt trên mặt: “Nhà hát Hồng Phòng sắp bị san bằng rồi, đó là nơi tôi lớn lên từ nhỏ, tôi không thể trơ mắt nhìn nó mất đi, anh là tổng giác đốc tập đoàn Thương thị, chỉ cần anh nói một câu, chắc chắn sẽ có thể giữ được nhà hát, hu hu, xem như anh giúp tôi đi, có được không?”

Cô lấy khăn giấy chùi nước mũi, nghẹn ngào nói: “Anh Thương, xin anh đó.”

Thương Giới vô cảm nhìn cô diễn, Giang Tỉnh Tỉnh khóc sướt mướt một lúc, thấy nội tâm anh không hề dao động, biết kỹ thuật diễn của mình lại bị anh liếc mắt một cái đã nhìn ra.

Quả nhiên, Thương Giới thản nhiên mở miệng: “Quá gượng gạo.”

Giang Tỉnh Tỉnh:...

Được rồi, lúc nào anh cũng chỉ cần một cái liếc mắt đã nhìn thấu kỹ thuật diễn của cô.

Thương Giới im lặng một lát, cầm lấy đôi đũa bắt đầu ăn cơm, Giang Tỉnh Tỉnh thấy thái độ anh hòa hoãn, lập tức ngồi xuống gắp một miếng thịt bò để trong bát anh, cúi đầu, ân cần lấy lòng: “Anh Thương cứ ăn từ từ.”

Thương Giới nói: “Trở về cũng được, nhưng cô phải đồng ý với tôi một chuyện.”

Hai mắt Giang Tỉnh Tỉnh sáng ngời: “Được!”

Chỉ cần anh chịu trở về, truyền xuống một văn kiện là có thể giữ lại nhà hát, còn có thể giữ lại đoàn kịch, chuyện gì Giang Tỉnh Tỉnh cũng đồng ý với anh!

“Kết hôn với tôi.” Anh lại gắp một miếng thịt: “Món thịt xào hôm nay không tồi.”

Giang Tỉnh Tỉnh:...

Lúc đang cầu hôn còn chèn thêm một câu thịt xào là sao!

Cô ngạc nhiên nhìn Thương Giới, vẻ mặt anh bình tĩnh, đôi mắt hờ hững đào hoa không có chút gợn sóng.

Không nói đùa.

“Anh... Anh nói gì đấy! Sao tôi có thể kết hôn với anh!”

Cho dù cô muốn cứu đoàn kịch, cũng không thể bán chính mình đi.

Đôi mắt hẹp dài đào hoa của Thương Giới lạnh lùng nhìn cô: “Chuyện gì cũng có cái giá của nó, Giang Tỉnh Tỉnh, cô muốn cứu đoàn kịch, kêu tôi quay lại vị trí cô độc lạnh lẽo kia, tôi đây liền muốn cô ở cạnh tôi, cùng tôi trải qua cuộc sống không có tự do.”

Giang Tỉnh Tỉnh nhíu mày, không thể tin nổi, Thương Giới căm ghét cuộc sống trong quá khứ của anh đến mức đó sao?

Mà cô cũng không phải, vậy mà lại nói chuyện chung thân đại sự tương lai của mình như bàn chuyện làm ăn với người đàn ông này.

Giống như gả cho anh trở thành sự trừng phạt, chẳng khác gì bị nhốt vào ngục giam, không phải một nửa phụ nữ ở thành phố Giang này đều muốn gả cho người đàn ông trước mặt sao?

Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

Cô cẩn thận hỏi: “Vậy... Nếu tôi nói đồng ý, tương lai chúng ta có thể ly hôn không?”

“Không thể.”

Giang Tỉnh Tỉnh:...

Cho nên đây không phải là giao dịch kết hôn giả gì đó, mà là hôn nhân thật sự.

“Thế cho nên tôi còn cần cô bảo đảm, bảo đảm cô tuyệt đối sẽ không ly hôn với tôi.” Thương Giới bình tĩnh nói: “Cho dù xảy ra chuyện gì cũng không được ly hôn với tôi.”

Giang Tỉnh Tỉnh lẩm bẩm: “Còn cần bảo đảm gì chứ, nếu thật sự rơi vào hoàn cảnh đó, anh không chịu ký tên, tôi cũng đâu có ly hôn được.”

Thương Giới cười lạnh, nụ cười này, vậy mà Giang Tỉnh Tỉnh lại cảm giác được sự bất lực của anh, rất buồn phiền.

“Có rất nhiều chuyện, tôi không thể khống chế, nếu anh ta tỉnh lại...” Thương Giới không nói tiếp, anh nhìn Giang Tỉnh Tỉnh: “Nói tóm lại, chắc chắn là quyền chủ động nằm trong tay cô, không được ký tên vào hợp đồng ly hôn, chỉ cần cô không ký tên, chúng ta vĩnh viễn có thể ở bên nhau, có hiểu không?”

Giang Tỉnh Tỉnh ngơ ngác nhìn anh: “Nhưng mà anh Thương, tôi còn chưa đồng ý sẽ kết hôn với anh, anh đã nói chuyện ly hôn...”

Đúng là không thể tưởng tượng nổi.

“Tôi sẽ không ép phụ nữ.” Thương Giới hơi ngửa ra sau, không chút để ý mà nói: “Tự cô suy xét, tôi không ép cô.”

“Anh Thương, trước đây đã nói rồi, nếu tôi chứa chấp anh, giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn, anh cũng sẽ giúp tôi.” Giang Tỉnh Tỉnh nhíu mày: “Nam tử hán đại trượng phu, nói một không nói hai, sao anh lại nuốt lời?”

Nhìn dáng vẻ uất ức của cô, Thương Giới cười nói: “Tôi có đồng ý với cô, nhưng tôi đồng ý sẽ giúp cô thành danh, không phải cứu đoàn kịch của cô. Hơn nữa, tôi còn chưa chơi đủ, cô đã giục tôi về, cô Giang à, Thương Giới tôi kinh doanh đã nhiều năm, châm ngôn là công bằng và giữ chữ tín, không có công bằng thì sao có thể nói đến giữ chữ tín?”

Giang Tỉnh Tỉnh tự biết mình đuối lý, nói không lại anh, nhưng đoàn kịch đã đứng bên bờ vực rồi, vài ba ngày nữa người của tập đoàn Thương thị sẽ lại đến thúc giục, nếu như không dọn đi, sợ là sẽ áp dụng hành động cưỡng chế, cô không thể trơ mắt nhìn nơi mình lớn lên từ nhỏ, giống như một mái nhà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Anh Thương, Thương... Thương Giới, anh nói anh còn chưa chơi đủ, không muốn trở về, anh... Anh muốn chơi thế nào, tôi cũng chơi cùng anh, vậy thì anh có bằng lòng mau chóng trở về không?”

Cô run run rẩy rẩy, ngay cả nói cũng nói không rõ.

Một tiếng “phụt” vang lên, anh tắt đèn trần, ngọn đèn mờ màu hoa hồng trên tường khiến căn phòng trở nên mờ ảo, Thương Giới nhìn xuống, che lại tròng mắt sâu không thấy đáy, không nhìn rõ vẻ mặt.

Trong khung cảnh mờ tối, vang lên tiếng cười nhạt của người đàn ông.

“Cô muốn chơi với tôi, cô biết tôi muốn chơi thế nào, còn dám nói như vậy?”

Cơ thể gầy gò của Giang Tỉnh Tỉnh càng thêm run rẩy, gương mặt trắng mịn cũng được mạ một lớp ánh sáng đỏ.

“Anh muốn chơi thế nào, tôi cũng có thể chơi cùng.”

Rõ ràng là đã vô cùng sợ sệt, nhưng cô lại cố tình ra vẻ kiên cường, Thương Giới nhìn kỹ mỗi sự thay đổi trên gương mặt cô.

Cô thật sự sợ hãi.

Một cô gái chưa từng yêu đương, giờ lại lấy hết can đảm ra để nói đến chuyện riêng tư nhất của nam nữ.

“Bằng lòng cho tôi, nhưng lại không muốn kết hôn với tôi?” Trong giọng của Thương Giới có sự khó hiểu: “Vì sao?”

“Không phải người phụ nữ nào cũng muốn gả vào hào môn.” Giang Tỉnh Tỉnh bình tĩnh nói: “Tôi không muốn kết hôn sớm thế này, tôi còn giấc mơ chưa thể thực hiện.”

Thương Giới biết sự chấp nhất của cô với nghiệp diễn viên, mấy ngày nay, tất cả nỗ lực của cô, anh đều để vào mắt.

Thương Giới rút ra một điếu thuốc thon dài, châm lửa, tùy tay ném hộp thuốc lên bàn…

“Như cô mong muốn, tắm rửa trước đi, đêm nay chúng ta sẽ chơi một trò chơi.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5799 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5313 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5042 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4617 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4550 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4516 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter