Chương 47
#Dư Trì Ảnh đế trẻ tuổi nhất#
#Ngọt ngào cảnh Dư Trì giẫm lên váy Trần Du#
#Ai là người gọi Dư Trì là báu vật#
Sau lễ trao giải, Dư Trì đóng chiếm hơn một phần ba hot search, các trang tin tức giải trí lớn đổ xô đưa tin về vị Ảnh đế trẻ tuổi nhất này, chẳng mấy chốc tin tức đã phủ sóng nơi nơi, đâu đâu cũng đều là những thông tin và bài phỏng vấn về cậu.
Nửa đêm trong phòng khách sạn, Thịnh Li và Chu Tư Noãn thong thả ngồi trên sofa lướt Weibo, Chu Tư Noãn ở lầu trên, tắm rửa xong là vọt xuống lầu dưới tìm Thịnh Li.
Thịnh Li đang lướt đến một đoạn phỏng vấn Dư Trì.
Phóng viên: “Đạo diễn Hà có phải người xem anh như báu vật mà anh nhắc đến lúc nhận giải không?”
Dư Trì không trực tiếp trả lời câu hỏi của phóng viên, chỉ cười: “Đạo diễn Hà là quý nhân của tôi.”
Đây là một câu trả lời mơ hồ và lấp lửng, không khỏa lấp được cơn tò mò của phóng viên, nhưng phóng viên cũng không gặng hỏi tiếp nữa, fans và cư dân mạng cũng đâu dễ gì tin, vì thế ai nấy đều đang suy đoán, rốt cuộc người ấy là ai?
Chu Tư Noãn huých nhẹ vào người Thịnh Li: “Cậu xem bây giờ báu vật của cậu nổi tiếng nhường này rồi, cậu còn không mau đến dỗ dành cậu ấy thì sớm muộn người khác cũng ra tay cho xem.” Cô nàng đặt điện thoại ngay dưới tầm mắt Thịnh Li, cảnh Dư Trì giẫm lên váy của Trần Du, sau đó cậu khẽ nói câu xin lỗi rồi giúp cô ta sửa sang lại vạt váy được làm thành ảnh động (ảnh GIF), vừa hay bắt trọn khoảnh khắc bẽn lẽn và ngại ngùng của Trần Du.
Trong chiếc GIF ấy, chemistry của cả hai vô cùng bùng nổ, nói gì đến fan CP, ngay cả người qua đường cũng cảm thấy cảnh này ngọt đến ê răng.
Đương nhiên cũng có rất nhiều lời mắng chửi, kháy Trần Du ké fame, nhìn thái độ của Dư Trì là thừa biết cậu chẳng có gì với Trần Du. Fans Trần Du lập tức phản bác, nói rằng tính tình Dư Trì vốn đã lạnh lùng, phản ứng của cậu như vậy mới bình thường.
Thịnh Li liếc nhìn, chỉ thuận miệng đáp: “Lúc đó Dư Trì đang nhìn mình, thế nên mới giẫm phải váy Trần Du.”
Chu Tư Noãn chẹp miệng: “Cậu thật sự không sốt sắng một miếng nào luôn.”
“Cũng không phải không sốt sắng, chỉ là…. chẳng tìm được cơ hội thích hợp.” Tuy nói thế, nhưng Thịnh Li không điềm tĩnh như vẻ bề ngoài, thật lòng cô không biết phải làm sao, “Tụi mình chia tay hơn ba năm rồi, mình đâu thể vừa gặp đã sáp lại cậu ấy? Chưa kể đêm nay có biết bao nhiêu người như thế, giới truyền thông và phóng viên đang dõi theo nhất cử nhất động của cậu ấy, mình mà sáp lại thì mọi người sẽ nghĩ mình cọ nhiệt của Ảnh đế. Dù đợi đến khi sức nóng của chuyện này tan bớt, công việc của tụi mình đều bận, muốn gặp nhau một lần cũng khó, mình có thể làm gì được đây? Hơn nữa bây giờ cậu ấy thay đổi quá nhiều, mình không dám chắc liệu cậu ấy có dễ dàng nhún nhường trong mối quan hệ này không, quan trọng nhất là, là cậu ấy nói muốn theo đuổi mình nhưng lại không có chút mảy may động tĩnh, mình mà chủ động tới trêu ghẹo cậu ấy, chẳng phải sau này sẽ bị cậu ấy bắt chẹt sao?”
Năm đó là cô theo đuổi cậu.
Hiện tại, đổi thành cậu theo đuổi cô, rất công bằng rồi còn gì?
“Nói cũng phải, dạo gần đây cậu ấy gây sốt trên diện rộng, đợi thêm một thời gian nữa cũng tốt, tránh việc cậu vừa mới rục rịch ra tay đã bị người ta chụp lại.” Chu Tư Noãn ngáp một cái, buồn ngủ chết đi được, rồi đứng dậy nói, “Mình đi ngủ đây.”
Chu Tư Noãn đi rồi, Thịnh Li nằm ườn trên sofa xem đi xem lại hot search #Ngọt ngào cảnh Dư Trì giẫm lên váy Trần Du#, vừa nhìn đã biết blogger đang chơi chiêu bài thổi phồng sự việc, nói hai người Dư Trì và Trần Du xứng đôi.
Cô thấy hơi tưng tức, khẽ hừ một tiếng, đợi sau khi chủ đề cuối cùng của Nhà hàng nghỉ phép phát sóng, e là ê-kíp của Trần Du sẽ phải hối hận lắm vì đã dại dột làm lố như vậy.
So với sự nhàn rỗi của Thịnh Li, đêm nay Dư Trì bận tối mắt tối mũi, trong bữa tiệc mừng cậu đã uống kha khá rượu, giờ đã ngà ngà say. Hoàng Bách Nham cũng uống rất dữ, cả khuôn mặt đỏ bừng, nhưng anh ấy chưa say, chỉ đơn giản là vì quá kích động, anh ấy biết chắc một ngày nào đó Dư Trì sẽ nhận giải Ảnh đế, nhưng chẳng ngờ ngày ấy lại đến nhanh như vậy. Bây giờ anh ấy nhìn Dư Trì, anh dám chắc chuyện cậu nhận giải Ảnh đế thêm lần thứ hai, thứ ba sẽ chỉ là chuyện sớm muộn.
Hoàng Bách Nham và Tiểu Trần đưa Dư Trì về phòng, Dư Trì nhíu mày giật cà vạt, mở bung hai cúc áo sơ mi, uể oải thả người tựa vào sofa, đầu óc váng vất nhắm chặt hai mắt. Hoàng Bách Nham rót cho cậu một cốc trà giải rượu xin từ phía khách sạn, vừa đưa qua vừa cười: “Uống một cốc cho tỉnh, đêm nay nghỉ ngơi cho tốt.”
Dư Trì mở mắt đón lấy cốc trà, ngẩng đầu nhìn anh: “Kịch bản đâu?”
Hoàng Bách Nham không muốn Dư Trì nhận Từ Viện nên vẫn chưa đưa kịch bản cho cậu, anh ấy rít một hơi: “Hiện tại em vừa lên ngôi Ảnh đế, có thể nói kịch bản của những đạo diễn lớn trong nước em muốn chọn cái nào thì chọn cái đấy, Từ Viện là phim đại nữ chủ, em mới vừa nhận giải Ảnh đế liền chạy đi làm nền cho Thịnh Li à? Như vậy coi sao được.”
“Anh chưa xem kịch bản đúng không? Làm sao biết được nội dung của nó không hay?” Dư Trì ngửa đầu uống trà giải rượu, đặt chiếc cốc trên bàn, “Mắt chọn kịch bản của Thịnh Li và Dung Hoa trước giờ rất tốt, chí ít anh cũng phải để em xem qua kịch bản.”
Hoàng Bách Nham đau đầu, anh ấy khuyên nhủ: “Vai diễn này đã tiếp xúc với Lộ Tinh Vũ, với địa vị hiện giờ của em thì không cần phải đi đoạt vai diễn với cậu ta.”
Dư Trì híp mắt, lạnh lùng khịt mũi: “Tốt thôi, em thích đoạt vai với cậu ta đấy.”
Hoàng Bách Nham: “…..”
Một hồi lâu sau khi không ai lên tiếng, Hoàng Bách Nham nhìn sườn mặt lạnh lùng cứng rắn của cậu, đành thỏa hiệp: “Được rồi, sau khi về anh sẽ đưa em xem kịch bản, quả thật anh chưa xem mà chỉ mới nhìn qua dàn ý, đợi sau khi xem xong thì chúng ta bàn tiếp được không?”
Anh ấy chưa nói với Dư Trì rằng, phía Trần Uyên vẫn đang đợi câu trả lời của họ.
Đến khi Hoàng Bách Nham và Tiểu Trần rời khỏi phòng, Dư Trì vẫn duy trì tư thế mở rộng hai chân, cúi đầu dựa người trên sofa, truy cập Weibo. Bài đăng Weibo mới nhất của Thịnh Li gồm sáu tấm ảnh, là những tấm ảnh tạo hình trong buổi tối hôm nay, có một tấm ảnh chụp nửa người, góc phải của khuôn mặt đối diện với camera.
Cậu mải miết nhìn chiếc khuyên tai trên tai cô rất lâu, sau đó nhấn lưu tấm ảnh.
Vài ngày sau khi Liên hoan phim kết thúc là sinh nhật mười hai tuổi của con gái Dung Hoa, vừa hay Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ đều không có lịch trình, Dung Hoa gọi hai người đến nhà chị ăn tối. Hai người gia nhập vào giới giải trí khi còn rất nhỏ, thỉnh thoảng Dung Hoa sẽ dẫn hai người về nhà ăn cơm, Tranh Tranh rất thích hai người họ, rất hay nhắn tin với bọn họ trên Weixin, sinh nhật năm nay cô bé cũng lên Weixin mời bọn họ đến dự sinh nhật.
Thịnh Li chuẩn bị quà rồi, cô dắt theo Viên Viên đi ăn chực.
Vừa khéo hôm nay là thứ sáu, mười giờ tối thứ sáu hằng tuần là khung giờ phát sóng của chương trình Nhà hàng nghỉ phép. Mỗi một chủ đề sẽ chia ra hai tập phát sóng. Tối hôm nay là tập đầu tiên của chủ đề Ôn lại kỷ niệm xưa. Sau khi trailer được tung ra vào thứ sáu tuần trước, fans hâm mộ kích động không thôi, quả nhiên là có một bất ngờ to bự vào chủ đề cuối cùng mà, để xem đội hình khách mời sẽ gồm những ai!
Mười một giờ tối, sau khi Dung Hoa tiễn các bạn học của Tranh Tranh ra về, Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ vẫn còn đang ngồi trên sofa cùng Tranh Tranh bóc quà, ti vi màn hình tinh thể lỏng đang phát chương trình Nhà hàng nghỉ phép.
Thịnh Li vừa theo dõi chương trình vừa giúp cô bé mở quà.
Mặt Lộ Tinh Vũ hầm hầm: “Đổi chương trình khác được không? Em không muốn thấy tên Dư Trì đó.”
Thịnh Li cười dửng dưng: “Tôi muốn xem đấy.”
Tranh Tranh: “Cháu cũng muốn xem!”
Viên Viên thì thầm: “Đẹp trai ghê.”
Lộ Tinh Vũ: “….”
Mười mấy phút sau, khi tập hôm nay gần kết thúc, chương trình chiếu đến đoạn trailer của tập sau. Trên màn ảnh, Dư Trì tựa vào lưng ghế, trên tay cầm ly rượu, đôi mắt cụp xuống: “Năm 18 tuổi em đã từng yêu một người, chỉ vỏn vẹn hai tháng đã chia tay.”
Máy quay lia đến chỗ Thịnh Li, cô khẽ cười và hỏi: “18 tuổi, là mối tình đầu à?”
Dư Trì: “Là mối tình đầu, em là người bị đá.”
Màn hình lại chuyển cảnh, lia lại tới chỗ của Dư Trì, giọng nói trầm thấp của cậu vang lên: “Nếu có cơ hội, em muốn theo đuổi lại cô ấy.”
***
Dẫu đã chính tai nghe tại hiện trường, nhưng khi một lần nữa nhìn thấy, nghe thấy qua màn ảnh, trái tim cô vẫn không kìm được mà nhảy tưng tưng.
Lộ Tinh Vũ thừ người vài giây, sau đó xoay đầu nhìn cô đầy khó tin: “Chị, cái tên đần độn ấy đang lảm nhảm gì thế? Hắn ta nói gì cơ? Chị có phải là mối tình đầu của hắn ta không?” Không đợi Thịnh Li đưa ra đáp án, cậu ta đã giận điên người buông lời mắng chửi, “Cứ cho là tình đầu đấy, nhưng đã chia tay bấy nhiêu năm rồi, cậu ta có nhất thiết phải nói những lời này trên sóng truyền trình không? Sao cậu ta không nói mình lấy được mấy trăm vạn phí chia tay đi? Đồ ngu!”
Thịnh Li khó chịu, cứ hở ra là mắng tên ngu này tên đần nọ, cô chộp lấy chiếc gối ôm trên sofa ném thẳng về phía cậu ta: “Cậu im đi.”
Lộ Tinh Vũ trừng cô đầy ấm ức: “Em mắng cậu ta vài câu chị đã đau lòng rồi sao?”
“Cháu đau lòng lắm, chú đừng mắng anh trai nữa.” Tranh Tranh cất giọng bé xíu, cô bé là fan nhí của Dư Trì đó nha.
“…..”
Thịnh Li và Viên Viên đưa mắt nhìn nhau, cười khúc khích.
Lộ Tinh Vũ mắng thầm một câu: “Fuck.”
Bị Dung Hoa đập cho một phát sau gáy, chị răn dạy, “Đừng có nói mấy lời dơ bẩn trước mặt Tranh Tranh.”
Lộ Tinh Vũ che tay sau đầu cất giọng uất ức: “Đau em, em thấy em thất sủng thật rồi, chẳng ai thèm ngó ngàng gì đến em, cũng không thích em nữa.”
“Em ít ăn hại lại, nỗ lực nhiều hơn thì ai mà không yêu quý em?” Giọng Dung Hoa dịu đi, “Fans hâm mộ sẽ yêu quý em.”
Sau khi đoạn trailer kết thúc, Thịnh Li mang tâm trạng thẩp thỏm không yên, cư dân mạng sẽ không đào ra cô đâu chứ?
Không ngoài dự liệu, nửa tiếng sau Weibo rúng động bởi hai hot search.
#Mối tình đầu của Dư Trì#
#Dư Trì tôi muốn theo đuổi lại cô ấy#
Cả hai hot search đều kèm theo một chữ siêu hot đỏ chót đằng sau.
Lúc ấy Thịnh Li đang trên đường trở về nhà, cô ngồi ở hàng ghế sau chuyên tâm lướt Weibo. Gần đây nhiệt độ của Dư Trì rất cao, hot search bùng nổ trong tích tắc, lượng bình luận và lượt chia sẻ cũng tăng một cách chóng mặt, mới chỉ vẻn vẹn nửa tiếng mà đã có tới vài chục ngàn bình luận.
Bình luận đặc sắc thứ nhất: [“Mối tình đầu của em trai rốt cuộc là ai? Cmn ai bị mù mới đi đá cậu?”]
Bình luận đặc sắc thứ hai: [Chời đựu chời đựu, thiệt hôn? Lên làm Ảnh đế chưa ấm chỗ mà đã đem chuyện tình cảm ra tự lăng xê à? Có tự tin quá hôn dzị? Bộ không sợ fans quay lưng sao?]
Bình luận đặc sắc thứ ba:[Trời đất ơi! Thiệt không đó? Trước tiên xin nói rõ mị là fan chị gái của anh bé Lộ, em trai Dư Trì đang tự giẫm sập nhà mình sao? Điều quan trọng là khi người khác lộ chuyện hẹn hò thì đều có ảnh chụp hoặc có đối tượng cụ thể, còn giờ đến đối phương là ai cũng méo biết luôn, fandom chắc phải hoang mang lắm!]
Bình luận đặc sắc thứ tư: [Mị là fan bạn gái, không dám nói gì, cũng không biết phải nói gì, nhưng mị tin lời ảnh nói là thật, khóc một dòng sông.]
Thịnh Li nhìn chằm chằm vào bình luận đặc sắc đầu tiên, đầu gối sao mà ê ẩm quá, cũng may mắt vẫn chưa mù, vẫn còn nhìn thấy đường.
Trên ghế phó lái, Viên Viên thấp thỏm quay đầu hỏi cô: “Sẽ không bị đào ra chứ?”
Khi trước hai người bị chụp, mặc dù Dung Hoa đã xử lý sạch sẽ, ảnh ojt video sẽ không bị phát tán ra ngoài, nhưng những manh mối khác thì sao? Có thật sẽ không bị đào ra không? Bị đào ra thì cô phải làm thế nào?
Điện thoại có âm báo tin nhắn, Lộ Tinh Vũ gửi qua mấy đoạn tin nhắn thoại.
Thịnh Li mở ra nghe luôn.
Lộ Tinh Vũ cười lạnh: [Để nổi tiếng thì chuyện gì cũng dám làm, xây dựng hình tượng mối tình đầu sâu đậm gì chứ! Để em chống mắt lên xem khi nào thì cậu ta lật xe.]
Giọng điệu Lộ Tinh Vũ mang theo sự mỉa mai: [Chị, trước tiên em không quan tâm chuyện chị có phải là mối tình đầu của cậu ta không, nhưng em phải nhắc chị một câu, dã tâm của con người Dư Trì này rất lớn, không bàn đến việc trong ba năm qua cậu ta cướp đi vô số tài nguyên của em, để trở nên nổi tiếng, cậu ta không ngần ngại đánh đổi bất kỳ điều gì, đắp nặn đủ mọi hình tượng cho bản thân, nào là hình tượng cậu bé đáng thương mười mấy tuổi đầu bị bố mẹ bán, hình tượng học bá với điểm thi đại học hơn bảy trăm điểm, hình tượng diễn viên thiên bẩm. Chẳng có thủ đoạn gì mà cậu ta không dám.]
Lộ Tinh Vũ: [Chị không sợ mình bị cậu ta lợi dụng triệt để sao? Lợi dụng chị để chuộc thân cho cậu ta?]
Thịnh Li: “…..”
Viên Viên nói nhỏ: “Anh Tiểu Lộ điên rồi.”
Chuyện khiến Lộ Tinh Vũ nổi điên hơn còn nằm ở đằng sau.
Sáng hôm sau, cuối cùng Dung Hoa cũng nhận được câu trả lời từ phía Trần Uyên, ông ấy đích thân gọi điện thoại tới, nói: “Lúc trước cô hỏi tôi chuyện tôi còn cân nhắc đến ai khác cho nhân vật Trình Nam trong Từ Viện không, thú thật là tôi có gửi kịch bản cho Hoàng Bách Nham, phía Hoàng Bách Nham ban đầu mãi vẫn không trả lời, nhưng tối hôm qua đã xác nhận sẽ nhận vai này rồi. Hai năm qua Lộ Tinh Vũ chững chạc hơn nhiều, cậu ấy thật sự là một cái tên sáng giá, nhưng để so với Dư Trì thì còn kém xa lắm.”
Không chỉ kém về kỹ năng diễn xuất, sức ảnh hưởng và nhiệt độ cũng kém xa.
Đặt cả hai lên bàn cân, đương nhiên cả nhà đầu tư đạo diễn đều lựa chọn Dư Trì.
Dung Hoa im lặng một hồi lâu, bỗng chốc chẳng biết đây là tin tốt hay tin xấu với mình nữa, tin tốt là về Thịnh Li, còn tin xấu thuộc về Lộ Tinh Vũ, nhưng chị là người đại diện của cả hai người họ.
Thịnh Li vừa ngủ dậy đã nhận được điện thoại của Dung Hoa, chị vui vẻ báo tin cho cô: “Chúc mừng em, em lại cược đúng nữa rồi. Dư Trì đã nhận vai Trình Nam, ngoài ra vai Chu Lạc sẽ do Cảnh Di Minh đảm nhận, lần này cả hai Ảnh đế sẽ cùng hợp tác với em, dù là phim văn nghệ thì doanh thu phòng vé cũng sẽ không dưới 500 triệu.”
Tim Thịnh Li đập thình thịch, đầu óc mơ màng trống rỗng.
Cô sẽ hợp tác với Dư Trì thêm một lần nữa.
Dư Trì tiến vào đoàn phim là vì… theo đuổi cô ư?
- -----oOo------
#Ngọt ngào cảnh Dư Trì giẫm lên váy Trần Du#
#Ai là người gọi Dư Trì là báu vật#
Sau lễ trao giải, Dư Trì đóng chiếm hơn một phần ba hot search, các trang tin tức giải trí lớn đổ xô đưa tin về vị Ảnh đế trẻ tuổi nhất này, chẳng mấy chốc tin tức đã phủ sóng nơi nơi, đâu đâu cũng đều là những thông tin và bài phỏng vấn về cậu.
Nửa đêm trong phòng khách sạn, Thịnh Li và Chu Tư Noãn thong thả ngồi trên sofa lướt Weibo, Chu Tư Noãn ở lầu trên, tắm rửa xong là vọt xuống lầu dưới tìm Thịnh Li.
Thịnh Li đang lướt đến một đoạn phỏng vấn Dư Trì.
Phóng viên: “Đạo diễn Hà có phải người xem anh như báu vật mà anh nhắc đến lúc nhận giải không?”
Dư Trì không trực tiếp trả lời câu hỏi của phóng viên, chỉ cười: “Đạo diễn Hà là quý nhân của tôi.”
Đây là một câu trả lời mơ hồ và lấp lửng, không khỏa lấp được cơn tò mò của phóng viên, nhưng phóng viên cũng không gặng hỏi tiếp nữa, fans và cư dân mạng cũng đâu dễ gì tin, vì thế ai nấy đều đang suy đoán, rốt cuộc người ấy là ai?
Chu Tư Noãn huých nhẹ vào người Thịnh Li: “Cậu xem bây giờ báu vật của cậu nổi tiếng nhường này rồi, cậu còn không mau đến dỗ dành cậu ấy thì sớm muộn người khác cũng ra tay cho xem.” Cô nàng đặt điện thoại ngay dưới tầm mắt Thịnh Li, cảnh Dư Trì giẫm lên váy của Trần Du, sau đó cậu khẽ nói câu xin lỗi rồi giúp cô ta sửa sang lại vạt váy được làm thành ảnh động (ảnh GIF), vừa hay bắt trọn khoảnh khắc bẽn lẽn và ngại ngùng của Trần Du.
Trong chiếc GIF ấy, chemistry của cả hai vô cùng bùng nổ, nói gì đến fan CP, ngay cả người qua đường cũng cảm thấy cảnh này ngọt đến ê răng.
Đương nhiên cũng có rất nhiều lời mắng chửi, kháy Trần Du ké fame, nhìn thái độ của Dư Trì là thừa biết cậu chẳng có gì với Trần Du. Fans Trần Du lập tức phản bác, nói rằng tính tình Dư Trì vốn đã lạnh lùng, phản ứng của cậu như vậy mới bình thường.
Thịnh Li liếc nhìn, chỉ thuận miệng đáp: “Lúc đó Dư Trì đang nhìn mình, thế nên mới giẫm phải váy Trần Du.”
Chu Tư Noãn chẹp miệng: “Cậu thật sự không sốt sắng một miếng nào luôn.”
“Cũng không phải không sốt sắng, chỉ là…. chẳng tìm được cơ hội thích hợp.” Tuy nói thế, nhưng Thịnh Li không điềm tĩnh như vẻ bề ngoài, thật lòng cô không biết phải làm sao, “Tụi mình chia tay hơn ba năm rồi, mình đâu thể vừa gặp đã sáp lại cậu ấy? Chưa kể đêm nay có biết bao nhiêu người như thế, giới truyền thông và phóng viên đang dõi theo nhất cử nhất động của cậu ấy, mình mà sáp lại thì mọi người sẽ nghĩ mình cọ nhiệt của Ảnh đế. Dù đợi đến khi sức nóng của chuyện này tan bớt, công việc của tụi mình đều bận, muốn gặp nhau một lần cũng khó, mình có thể làm gì được đây? Hơn nữa bây giờ cậu ấy thay đổi quá nhiều, mình không dám chắc liệu cậu ấy có dễ dàng nhún nhường trong mối quan hệ này không, quan trọng nhất là, là cậu ấy nói muốn theo đuổi mình nhưng lại không có chút mảy may động tĩnh, mình mà chủ động tới trêu ghẹo cậu ấy, chẳng phải sau này sẽ bị cậu ấy bắt chẹt sao?”
Năm đó là cô theo đuổi cậu.
Hiện tại, đổi thành cậu theo đuổi cô, rất công bằng rồi còn gì?
“Nói cũng phải, dạo gần đây cậu ấy gây sốt trên diện rộng, đợi thêm một thời gian nữa cũng tốt, tránh việc cậu vừa mới rục rịch ra tay đã bị người ta chụp lại.” Chu Tư Noãn ngáp một cái, buồn ngủ chết đi được, rồi đứng dậy nói, “Mình đi ngủ đây.”
Chu Tư Noãn đi rồi, Thịnh Li nằm ườn trên sofa xem đi xem lại hot search #Ngọt ngào cảnh Dư Trì giẫm lên váy Trần Du#, vừa nhìn đã biết blogger đang chơi chiêu bài thổi phồng sự việc, nói hai người Dư Trì và Trần Du xứng đôi.
Cô thấy hơi tưng tức, khẽ hừ một tiếng, đợi sau khi chủ đề cuối cùng của Nhà hàng nghỉ phép phát sóng, e là ê-kíp của Trần Du sẽ phải hối hận lắm vì đã dại dột làm lố như vậy.
So với sự nhàn rỗi của Thịnh Li, đêm nay Dư Trì bận tối mắt tối mũi, trong bữa tiệc mừng cậu đã uống kha khá rượu, giờ đã ngà ngà say. Hoàng Bách Nham cũng uống rất dữ, cả khuôn mặt đỏ bừng, nhưng anh ấy chưa say, chỉ đơn giản là vì quá kích động, anh ấy biết chắc một ngày nào đó Dư Trì sẽ nhận giải Ảnh đế, nhưng chẳng ngờ ngày ấy lại đến nhanh như vậy. Bây giờ anh ấy nhìn Dư Trì, anh dám chắc chuyện cậu nhận giải Ảnh đế thêm lần thứ hai, thứ ba sẽ chỉ là chuyện sớm muộn.
Hoàng Bách Nham và Tiểu Trần đưa Dư Trì về phòng, Dư Trì nhíu mày giật cà vạt, mở bung hai cúc áo sơ mi, uể oải thả người tựa vào sofa, đầu óc váng vất nhắm chặt hai mắt. Hoàng Bách Nham rót cho cậu một cốc trà giải rượu xin từ phía khách sạn, vừa đưa qua vừa cười: “Uống một cốc cho tỉnh, đêm nay nghỉ ngơi cho tốt.”
Dư Trì mở mắt đón lấy cốc trà, ngẩng đầu nhìn anh: “Kịch bản đâu?”
Hoàng Bách Nham không muốn Dư Trì nhận Từ Viện nên vẫn chưa đưa kịch bản cho cậu, anh ấy rít một hơi: “Hiện tại em vừa lên ngôi Ảnh đế, có thể nói kịch bản của những đạo diễn lớn trong nước em muốn chọn cái nào thì chọn cái đấy, Từ Viện là phim đại nữ chủ, em mới vừa nhận giải Ảnh đế liền chạy đi làm nền cho Thịnh Li à? Như vậy coi sao được.”
“Anh chưa xem kịch bản đúng không? Làm sao biết được nội dung của nó không hay?” Dư Trì ngửa đầu uống trà giải rượu, đặt chiếc cốc trên bàn, “Mắt chọn kịch bản của Thịnh Li và Dung Hoa trước giờ rất tốt, chí ít anh cũng phải để em xem qua kịch bản.”
Hoàng Bách Nham đau đầu, anh ấy khuyên nhủ: “Vai diễn này đã tiếp xúc với Lộ Tinh Vũ, với địa vị hiện giờ của em thì không cần phải đi đoạt vai diễn với cậu ta.”
Dư Trì híp mắt, lạnh lùng khịt mũi: “Tốt thôi, em thích đoạt vai với cậu ta đấy.”
Hoàng Bách Nham: “…..”
Một hồi lâu sau khi không ai lên tiếng, Hoàng Bách Nham nhìn sườn mặt lạnh lùng cứng rắn của cậu, đành thỏa hiệp: “Được rồi, sau khi về anh sẽ đưa em xem kịch bản, quả thật anh chưa xem mà chỉ mới nhìn qua dàn ý, đợi sau khi xem xong thì chúng ta bàn tiếp được không?”
Anh ấy chưa nói với Dư Trì rằng, phía Trần Uyên vẫn đang đợi câu trả lời của họ.
Đến khi Hoàng Bách Nham và Tiểu Trần rời khỏi phòng, Dư Trì vẫn duy trì tư thế mở rộng hai chân, cúi đầu dựa người trên sofa, truy cập Weibo. Bài đăng Weibo mới nhất của Thịnh Li gồm sáu tấm ảnh, là những tấm ảnh tạo hình trong buổi tối hôm nay, có một tấm ảnh chụp nửa người, góc phải của khuôn mặt đối diện với camera.
Cậu mải miết nhìn chiếc khuyên tai trên tai cô rất lâu, sau đó nhấn lưu tấm ảnh.
Vài ngày sau khi Liên hoan phim kết thúc là sinh nhật mười hai tuổi của con gái Dung Hoa, vừa hay Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ đều không có lịch trình, Dung Hoa gọi hai người đến nhà chị ăn tối. Hai người gia nhập vào giới giải trí khi còn rất nhỏ, thỉnh thoảng Dung Hoa sẽ dẫn hai người về nhà ăn cơm, Tranh Tranh rất thích hai người họ, rất hay nhắn tin với bọn họ trên Weixin, sinh nhật năm nay cô bé cũng lên Weixin mời bọn họ đến dự sinh nhật.
Thịnh Li chuẩn bị quà rồi, cô dắt theo Viên Viên đi ăn chực.
Vừa khéo hôm nay là thứ sáu, mười giờ tối thứ sáu hằng tuần là khung giờ phát sóng của chương trình Nhà hàng nghỉ phép. Mỗi một chủ đề sẽ chia ra hai tập phát sóng. Tối hôm nay là tập đầu tiên của chủ đề Ôn lại kỷ niệm xưa. Sau khi trailer được tung ra vào thứ sáu tuần trước, fans hâm mộ kích động không thôi, quả nhiên là có một bất ngờ to bự vào chủ đề cuối cùng mà, để xem đội hình khách mời sẽ gồm những ai!
Mười một giờ tối, sau khi Dung Hoa tiễn các bạn học của Tranh Tranh ra về, Thịnh Li và Lộ Tinh Vũ vẫn còn đang ngồi trên sofa cùng Tranh Tranh bóc quà, ti vi màn hình tinh thể lỏng đang phát chương trình Nhà hàng nghỉ phép.
Thịnh Li vừa theo dõi chương trình vừa giúp cô bé mở quà.
Mặt Lộ Tinh Vũ hầm hầm: “Đổi chương trình khác được không? Em không muốn thấy tên Dư Trì đó.”
Thịnh Li cười dửng dưng: “Tôi muốn xem đấy.”
Tranh Tranh: “Cháu cũng muốn xem!”
Viên Viên thì thầm: “Đẹp trai ghê.”
Lộ Tinh Vũ: “….”
Mười mấy phút sau, khi tập hôm nay gần kết thúc, chương trình chiếu đến đoạn trailer của tập sau. Trên màn ảnh, Dư Trì tựa vào lưng ghế, trên tay cầm ly rượu, đôi mắt cụp xuống: “Năm 18 tuổi em đã từng yêu một người, chỉ vỏn vẹn hai tháng đã chia tay.”
Máy quay lia đến chỗ Thịnh Li, cô khẽ cười và hỏi: “18 tuổi, là mối tình đầu à?”
Dư Trì: “Là mối tình đầu, em là người bị đá.”
Màn hình lại chuyển cảnh, lia lại tới chỗ của Dư Trì, giọng nói trầm thấp của cậu vang lên: “Nếu có cơ hội, em muốn theo đuổi lại cô ấy.”
***
Dẫu đã chính tai nghe tại hiện trường, nhưng khi một lần nữa nhìn thấy, nghe thấy qua màn ảnh, trái tim cô vẫn không kìm được mà nhảy tưng tưng.
Lộ Tinh Vũ thừ người vài giây, sau đó xoay đầu nhìn cô đầy khó tin: “Chị, cái tên đần độn ấy đang lảm nhảm gì thế? Hắn ta nói gì cơ? Chị có phải là mối tình đầu của hắn ta không?” Không đợi Thịnh Li đưa ra đáp án, cậu ta đã giận điên người buông lời mắng chửi, “Cứ cho là tình đầu đấy, nhưng đã chia tay bấy nhiêu năm rồi, cậu ta có nhất thiết phải nói những lời này trên sóng truyền trình không? Sao cậu ta không nói mình lấy được mấy trăm vạn phí chia tay đi? Đồ ngu!”
Thịnh Li khó chịu, cứ hở ra là mắng tên ngu này tên đần nọ, cô chộp lấy chiếc gối ôm trên sofa ném thẳng về phía cậu ta: “Cậu im đi.”
Lộ Tinh Vũ trừng cô đầy ấm ức: “Em mắng cậu ta vài câu chị đã đau lòng rồi sao?”
“Cháu đau lòng lắm, chú đừng mắng anh trai nữa.” Tranh Tranh cất giọng bé xíu, cô bé là fan nhí của Dư Trì đó nha.
“…..”
Thịnh Li và Viên Viên đưa mắt nhìn nhau, cười khúc khích.
Lộ Tinh Vũ mắng thầm một câu: “Fuck.”
Bị Dung Hoa đập cho một phát sau gáy, chị răn dạy, “Đừng có nói mấy lời dơ bẩn trước mặt Tranh Tranh.”
Lộ Tinh Vũ che tay sau đầu cất giọng uất ức: “Đau em, em thấy em thất sủng thật rồi, chẳng ai thèm ngó ngàng gì đến em, cũng không thích em nữa.”
“Em ít ăn hại lại, nỗ lực nhiều hơn thì ai mà không yêu quý em?” Giọng Dung Hoa dịu đi, “Fans hâm mộ sẽ yêu quý em.”
Sau khi đoạn trailer kết thúc, Thịnh Li mang tâm trạng thẩp thỏm không yên, cư dân mạng sẽ không đào ra cô đâu chứ?
Không ngoài dự liệu, nửa tiếng sau Weibo rúng động bởi hai hot search.
#Mối tình đầu của Dư Trì#
#Dư Trì tôi muốn theo đuổi lại cô ấy#
Cả hai hot search đều kèm theo một chữ siêu hot đỏ chót đằng sau.
Lúc ấy Thịnh Li đang trên đường trở về nhà, cô ngồi ở hàng ghế sau chuyên tâm lướt Weibo. Gần đây nhiệt độ của Dư Trì rất cao, hot search bùng nổ trong tích tắc, lượng bình luận và lượt chia sẻ cũng tăng một cách chóng mặt, mới chỉ vẻn vẹn nửa tiếng mà đã có tới vài chục ngàn bình luận.
Bình luận đặc sắc thứ nhất: [“Mối tình đầu của em trai rốt cuộc là ai? Cmn ai bị mù mới đi đá cậu?”]
Bình luận đặc sắc thứ hai: [Chời đựu chời đựu, thiệt hôn? Lên làm Ảnh đế chưa ấm chỗ mà đã đem chuyện tình cảm ra tự lăng xê à? Có tự tin quá hôn dzị? Bộ không sợ fans quay lưng sao?]
Bình luận đặc sắc thứ ba:[Trời đất ơi! Thiệt không đó? Trước tiên xin nói rõ mị là fan chị gái của anh bé Lộ, em trai Dư Trì đang tự giẫm sập nhà mình sao? Điều quan trọng là khi người khác lộ chuyện hẹn hò thì đều có ảnh chụp hoặc có đối tượng cụ thể, còn giờ đến đối phương là ai cũng méo biết luôn, fandom chắc phải hoang mang lắm!]
Bình luận đặc sắc thứ tư: [Mị là fan bạn gái, không dám nói gì, cũng không biết phải nói gì, nhưng mị tin lời ảnh nói là thật, khóc một dòng sông.]
Thịnh Li nhìn chằm chằm vào bình luận đặc sắc đầu tiên, đầu gối sao mà ê ẩm quá, cũng may mắt vẫn chưa mù, vẫn còn nhìn thấy đường.
Trên ghế phó lái, Viên Viên thấp thỏm quay đầu hỏi cô: “Sẽ không bị đào ra chứ?”
Khi trước hai người bị chụp, mặc dù Dung Hoa đã xử lý sạch sẽ, ảnh ojt video sẽ không bị phát tán ra ngoài, nhưng những manh mối khác thì sao? Có thật sẽ không bị đào ra không? Bị đào ra thì cô phải làm thế nào?
Điện thoại có âm báo tin nhắn, Lộ Tinh Vũ gửi qua mấy đoạn tin nhắn thoại.
Thịnh Li mở ra nghe luôn.
Lộ Tinh Vũ cười lạnh: [Để nổi tiếng thì chuyện gì cũng dám làm, xây dựng hình tượng mối tình đầu sâu đậm gì chứ! Để em chống mắt lên xem khi nào thì cậu ta lật xe.]
Giọng điệu Lộ Tinh Vũ mang theo sự mỉa mai: [Chị, trước tiên em không quan tâm chuyện chị có phải là mối tình đầu của cậu ta không, nhưng em phải nhắc chị một câu, dã tâm của con người Dư Trì này rất lớn, không bàn đến việc trong ba năm qua cậu ta cướp đi vô số tài nguyên của em, để trở nên nổi tiếng, cậu ta không ngần ngại đánh đổi bất kỳ điều gì, đắp nặn đủ mọi hình tượng cho bản thân, nào là hình tượng cậu bé đáng thương mười mấy tuổi đầu bị bố mẹ bán, hình tượng học bá với điểm thi đại học hơn bảy trăm điểm, hình tượng diễn viên thiên bẩm. Chẳng có thủ đoạn gì mà cậu ta không dám.]
Lộ Tinh Vũ: [Chị không sợ mình bị cậu ta lợi dụng triệt để sao? Lợi dụng chị để chuộc thân cho cậu ta?]
Thịnh Li: “…..”
Viên Viên nói nhỏ: “Anh Tiểu Lộ điên rồi.”
Chuyện khiến Lộ Tinh Vũ nổi điên hơn còn nằm ở đằng sau.
Sáng hôm sau, cuối cùng Dung Hoa cũng nhận được câu trả lời từ phía Trần Uyên, ông ấy đích thân gọi điện thoại tới, nói: “Lúc trước cô hỏi tôi chuyện tôi còn cân nhắc đến ai khác cho nhân vật Trình Nam trong Từ Viện không, thú thật là tôi có gửi kịch bản cho Hoàng Bách Nham, phía Hoàng Bách Nham ban đầu mãi vẫn không trả lời, nhưng tối hôm qua đã xác nhận sẽ nhận vai này rồi. Hai năm qua Lộ Tinh Vũ chững chạc hơn nhiều, cậu ấy thật sự là một cái tên sáng giá, nhưng để so với Dư Trì thì còn kém xa lắm.”
Không chỉ kém về kỹ năng diễn xuất, sức ảnh hưởng và nhiệt độ cũng kém xa.
Đặt cả hai lên bàn cân, đương nhiên cả nhà đầu tư đạo diễn đều lựa chọn Dư Trì.
Dung Hoa im lặng một hồi lâu, bỗng chốc chẳng biết đây là tin tốt hay tin xấu với mình nữa, tin tốt là về Thịnh Li, còn tin xấu thuộc về Lộ Tinh Vũ, nhưng chị là người đại diện của cả hai người họ.
Thịnh Li vừa ngủ dậy đã nhận được điện thoại của Dung Hoa, chị vui vẻ báo tin cho cô: “Chúc mừng em, em lại cược đúng nữa rồi. Dư Trì đã nhận vai Trình Nam, ngoài ra vai Chu Lạc sẽ do Cảnh Di Minh đảm nhận, lần này cả hai Ảnh đế sẽ cùng hợp tác với em, dù là phim văn nghệ thì doanh thu phòng vé cũng sẽ không dưới 500 triệu.”
Tim Thịnh Li đập thình thịch, đầu óc mơ màng trống rỗng.
Cô sẽ hợp tác với Dư Trì thêm một lần nữa.
Dư Trì tiến vào đoàn phim là vì… theo đuổi cô ư?
- -----oOo------