Chương 50: Bữa trưa quý tộc
"Sáng nay thân vương còn dặn tôi đi chuẩn bị cho cậu vài bộ quần áo. Ngài ấy rất quan tâm cậu đó."
Thì ra Matteo ở đây là để điều hòa.
Kỷ Dụ thật sự thấy ngại khi đã khiến ông bận tâm như vậy. Cậu cũng rất bất ngờ khi nghe ông nói chuyện quần áo, trong lòng tránh không được lại cảm thấy ngọt ngào hơn.
"Là chút chuyện khúc mắc thôi, hiện tại không sao nữa rồi. Đã làm phiền ngài lo lắng."
Kỷ Dụ thật tình nói.
Matteo lắc đầu: "Tôi đã theo hầu ngài ấy mấy chục năm từ khi ông nội tôi truyền lại cho tôi chức vị này. Tôi chỉ mới thấy ngài ấy đối tốt với mỗi mình cậu. Dù sao tôi cũng mong ngài ấy không phải lủi thủi một mình như trước, rất cô đơn."
Thật lòng ông cũng mệt tâm lắm. Hai cái người này hở ra là có chuyện, giống y mấy đôi đang yêu nhau mà ông thường thấy trong phim truyền hình châu Á ấy. Ông mới không nghĩ cái chuyện thế này có thể có liên quan gì đến thân vương nhà ông đâu, ai biết đụng phải một Kỷ Dụ thì thành ra như vậy. Có lẽ là do cậu ảnh hưởng đi. Chứ người phương Tây họ rất trực tiếp, không có nhiều rắc rối vậy đâu.
"Sẽ không."
Kỷ Dụ kiên định nói: "Sẽ không có chuyện đó."
Matteo vậy mà hiểu ý của cậu.
Sau đó hai người không có nói gì nữa, đồng thời cùng nhau đến nhà ăn của biệt thự.
Lần này ở đây cũng rất đầy đủ không thiếu một ai, Kỷ Dụ vẫn là người đến cuối cùng.
Mặc dù thấy cậu xuất hiện cùng quản gia nhưng họ cũng chỉ nghĩ hai người tình cờ đựng nhau nên không có nghĩ gì nhiều cả. Mà họ có nghĩ hay không cũng chỉ có chính họ biết, tóm lại là hai người trong cuộc đều không để ý.
Trong quá trình ăn cơm Kỷ Dụ luôn cảm giác được ánh mắt không có thiện cảm của Andrea nhưng cậu làm như không biết gì cả. Ngược lại có một đạo tầm mắt khiến cậu không thể không quay đầu nhìn qua.
"Tôi có thể giúp gì được cho cậu?"
Enea không nghĩ đối phương sẽ chủ động hỏi tới mình. Nhưng cậu ta vẫn rất lanh trí lập tức nói: "Tôi muốn lọ tương đen bên chỗ cậu."
Kỷ Dụ không chút nghĩ ngợi đưa cho cậu ta cái lọ dù biết đây chỉ là cái cớ cậu ta nghĩ ra để lấp liếm cho chuyện nãy giờ luôn nhìn lén cậu. Nhưng cậu mới không muốn bận tâm nên cứ thế thuận theo luôn.
Sau khi đưa xong thì Kỷ Dụ im lặng tiếp tục giải quyết bữa ăn của mình. Thực đơn bữa trưa hôm nay Matteo chuẩn bị cho họ có món Arrosticini, nói nôm na thì là thịt cừu nướng cùng gia vị đặc trưng. Bên cạnh đó là pasta nướng với sốt cà chua, hải sản và pho mai. Một đĩa khoai tây hấp trộn thịt lợn, một chén súp làm món khai vị cùng với campari đồ uống nhẹ trước khi ăn. Đây thật sự là một bữa trưa đầy đủ, ngon miệng và tinh tế, đồng thời cũng đủ xa hoa. Theo Kỷ Dụ biết thì tất cả tụi nó đều do một tay Matteo chế biến, bởi vì trong biệt thự ngoài ông ra không còn ai nữa.
Đáng lẽ Landulf không dùng những thứ này thì Matteo cũng không cần giỏi giang như thế mới phải. Nhưng ông giống như toàn năng, ẩm thực nước Ý không có gì là ông không biết, cách phối trí bữa của ông cũng rất độc đáo. Sau đó Kỷ Dụ mới biết trong giới ẩm thực Ý ông rất có tiếng tăm, chỉ là bình thường ông rất kín tiếng. Đa số thời gian ông đều ở trong biệt thự nên người hưởng lợi từ tay nghề của ông thành ra lại chính là những người đến làm công như họ. Đây có thể xem là đãi ngộ cấp bậc hoàng tộc chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Tráng miệng là panna cotta vị Bluebery chua chua ngọt ngọt khiến người ta tan chảy lại có thể hoàn mỹ tẩy sạch mùi vị của thức ăn trước đó còn hỗ trợ tiêu hóa. Kỷ Dụ thật sự muốn nghiêm túc thưởng thức hết bữa ăn hôm nay trong tâm trạng thoải mái nên mới không thèm để ý đến cái gì khác.
Sau khi ăn xong thì cả đám theo thường lệ ngồi ngã người phè phởn trên ghế sofa. Nhưng chưa tới mười phút thì Kỷ Dụ đã đứng dậy.
"Cậu đi đâu vậy?"
Chỉ là cậu chưa kịp đi thì lời này đã bay tới chặn lại bước chân vừa mới nhấc lên của Kỷ Dụ. Câu hỏi kia nghe không giống chất vấn mà chỉ đơn thuần là hỏi xã giao cho nên Kỷ Dụ quay đầu nhìn lại. Người nói là Enea, anh chàng cứ ngỡ như rất đanh đá chanh chua thái độ từ sau khi vào biệt thự thì ngược lại trở nên rất tốt. Kỷ Dụ khó được tâm trạng thoải mái nên cậu trả lời: "Tôi quay lại làm. Buổi chiều tôi có việc nên muốn tranh thủ làm sớm."
Đối với người dưng Kỷ Dụ không có gánh nặng tâm lý khi nói dối, chỉ cần không có ác ý là được. Cậu không muốn lãng phí chút thời gian ở đây, chẳng thà cậu quay lại tìm huyết tộc Alpha thân vương nhà cậu cùng nhau ngủ trưa còn hơn.
Bởi vì thái độ và câu trả lời của Kỷ Dụ quá không có gì để bắt bẻ nên đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu rời đi. Dù sao chẳng ai quy định họ phải ở đây đúng giờ đúng giấc mới được tiếp tục cả. Nhưng ai biết sau khi Kỷ Dụ đi thì Andrea cũng đứng dậy theo. Lần này Enea cũng hỏi: "Cậu cũng đi luôn à?"
Thì ra Matteo ở đây là để điều hòa.
Kỷ Dụ thật sự thấy ngại khi đã khiến ông bận tâm như vậy. Cậu cũng rất bất ngờ khi nghe ông nói chuyện quần áo, trong lòng tránh không được lại cảm thấy ngọt ngào hơn.
"Là chút chuyện khúc mắc thôi, hiện tại không sao nữa rồi. Đã làm phiền ngài lo lắng."
Kỷ Dụ thật tình nói.
Matteo lắc đầu: "Tôi đã theo hầu ngài ấy mấy chục năm từ khi ông nội tôi truyền lại cho tôi chức vị này. Tôi chỉ mới thấy ngài ấy đối tốt với mỗi mình cậu. Dù sao tôi cũng mong ngài ấy không phải lủi thủi một mình như trước, rất cô đơn."
Thật lòng ông cũng mệt tâm lắm. Hai cái người này hở ra là có chuyện, giống y mấy đôi đang yêu nhau mà ông thường thấy trong phim truyền hình châu Á ấy. Ông mới không nghĩ cái chuyện thế này có thể có liên quan gì đến thân vương nhà ông đâu, ai biết đụng phải một Kỷ Dụ thì thành ra như vậy. Có lẽ là do cậu ảnh hưởng đi. Chứ người phương Tây họ rất trực tiếp, không có nhiều rắc rối vậy đâu.
"Sẽ không."
Kỷ Dụ kiên định nói: "Sẽ không có chuyện đó."
Matteo vậy mà hiểu ý của cậu.
Sau đó hai người không có nói gì nữa, đồng thời cùng nhau đến nhà ăn của biệt thự.
Lần này ở đây cũng rất đầy đủ không thiếu một ai, Kỷ Dụ vẫn là người đến cuối cùng.
Mặc dù thấy cậu xuất hiện cùng quản gia nhưng họ cũng chỉ nghĩ hai người tình cờ đựng nhau nên không có nghĩ gì nhiều cả. Mà họ có nghĩ hay không cũng chỉ có chính họ biết, tóm lại là hai người trong cuộc đều không để ý.
Trong quá trình ăn cơm Kỷ Dụ luôn cảm giác được ánh mắt không có thiện cảm của Andrea nhưng cậu làm như không biết gì cả. Ngược lại có một đạo tầm mắt khiến cậu không thể không quay đầu nhìn qua.
"Tôi có thể giúp gì được cho cậu?"
Enea không nghĩ đối phương sẽ chủ động hỏi tới mình. Nhưng cậu ta vẫn rất lanh trí lập tức nói: "Tôi muốn lọ tương đen bên chỗ cậu."
Kỷ Dụ không chút nghĩ ngợi đưa cho cậu ta cái lọ dù biết đây chỉ là cái cớ cậu ta nghĩ ra để lấp liếm cho chuyện nãy giờ luôn nhìn lén cậu. Nhưng cậu mới không muốn bận tâm nên cứ thế thuận theo luôn.
Sau khi đưa xong thì Kỷ Dụ im lặng tiếp tục giải quyết bữa ăn của mình. Thực đơn bữa trưa hôm nay Matteo chuẩn bị cho họ có món Arrosticini, nói nôm na thì là thịt cừu nướng cùng gia vị đặc trưng. Bên cạnh đó là pasta nướng với sốt cà chua, hải sản và pho mai. Một đĩa khoai tây hấp trộn thịt lợn, một chén súp làm món khai vị cùng với campari đồ uống nhẹ trước khi ăn. Đây thật sự là một bữa trưa đầy đủ, ngon miệng và tinh tế, đồng thời cũng đủ xa hoa. Theo Kỷ Dụ biết thì tất cả tụi nó đều do một tay Matteo chế biến, bởi vì trong biệt thự ngoài ông ra không còn ai nữa.
Đáng lẽ Landulf không dùng những thứ này thì Matteo cũng không cần giỏi giang như thế mới phải. Nhưng ông giống như toàn năng, ẩm thực nước Ý không có gì là ông không biết, cách phối trí bữa của ông cũng rất độc đáo. Sau đó Kỷ Dụ mới biết trong giới ẩm thực Ý ông rất có tiếng tăm, chỉ là bình thường ông rất kín tiếng. Đa số thời gian ông đều ở trong biệt thự nên người hưởng lợi từ tay nghề của ông thành ra lại chính là những người đến làm công như họ. Đây có thể xem là đãi ngộ cấp bậc hoàng tộc chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Tráng miệng là panna cotta vị Bluebery chua chua ngọt ngọt khiến người ta tan chảy lại có thể hoàn mỹ tẩy sạch mùi vị của thức ăn trước đó còn hỗ trợ tiêu hóa. Kỷ Dụ thật sự muốn nghiêm túc thưởng thức hết bữa ăn hôm nay trong tâm trạng thoải mái nên mới không thèm để ý đến cái gì khác.
Sau khi ăn xong thì cả đám theo thường lệ ngồi ngã người phè phởn trên ghế sofa. Nhưng chưa tới mười phút thì Kỷ Dụ đã đứng dậy.
"Cậu đi đâu vậy?"
Chỉ là cậu chưa kịp đi thì lời này đã bay tới chặn lại bước chân vừa mới nhấc lên của Kỷ Dụ. Câu hỏi kia nghe không giống chất vấn mà chỉ đơn thuần là hỏi xã giao cho nên Kỷ Dụ quay đầu nhìn lại. Người nói là Enea, anh chàng cứ ngỡ như rất đanh đá chanh chua thái độ từ sau khi vào biệt thự thì ngược lại trở nên rất tốt. Kỷ Dụ khó được tâm trạng thoải mái nên cậu trả lời: "Tôi quay lại làm. Buổi chiều tôi có việc nên muốn tranh thủ làm sớm."
Đối với người dưng Kỷ Dụ không có gánh nặng tâm lý khi nói dối, chỉ cần không có ác ý là được. Cậu không muốn lãng phí chút thời gian ở đây, chẳng thà cậu quay lại tìm huyết tộc Alpha thân vương nhà cậu cùng nhau ngủ trưa còn hơn.
Bởi vì thái độ và câu trả lời của Kỷ Dụ quá không có gì để bắt bẻ nên đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu rời đi. Dù sao chẳng ai quy định họ phải ở đây đúng giờ đúng giấc mới được tiếp tục cả. Nhưng ai biết sau khi Kỷ Dụ đi thì Andrea cũng đứng dậy theo. Lần này Enea cũng hỏi: "Cậu cũng đi luôn à?"