Chương 21: Cuộc chinh phạt - Nên rời bỏ nguyên tác (9)
Đêm hôm đó thì mọi người đều đã ngủ say nhưng Katherine lại không tài nào ngủ được, cô cứ mãi chạy theo dòng chảy của nguyên tác và rơi vào trầm tư.
Bây giờ cô đã có thể cảm nhận rõ ràng về sự thay đổi của Amelia - một nhân vật nữ phụ quan trọng trong xuyên suốt cốt truyện. Nhưng nếu như Amelia đã thay đổi thì dòng chảy nguyên tác cũng sẽ thay đổi, nếu sự thật là như thế thì tương lai trước mắt cũng sẽ xảy ra những chuyện mà chính cô cũng không lường trước được. Nếu như… Nếu như cô kéo nguyên tác quay về quỹ đạo ban đầu thì liệu… Liệu cô có chết không?
Càng nghĩ thì càng rối rắm, cuối cùng thì Katherine lại quyết định đi ra khỏi lều của mình để hóng gió một chút, ít nhất thì thời điểm này là giữa đêm nên rất yên tĩnh, cô cũng có thể nhân cơ hội này mà thanh tẩy bản thân.
Tuy nhiên khi cô chỉ vừa mới ngồi xuống gần đóng lửa nhỏ kia thì một chiếc áo khoác dày đã đặt lên vai cô, đưa mắt nhìn thì là Ricardo, anh còn đang nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng, sau đó liền nhỏ giọng hỏi:
- Kat, có chuyện gì vậy?
Nhưng rồi Katherine cũng lắc đầu, sau đó Ricardo đã ngồi xuống bên cạnh cô, còn cô thì tựa đầu lên vai của anh. Khoảnh khắc bình yên này liệu có phải là sự thật hay không? Liệu tương lai của quyển tiểu thuyết này sẽ là một kết thúc có hậu… Hay là bi kịch liên miên đây?
Kết thúc có hậu cho nàng ác nữ sao? Kỳ lạ thật đó… Cô lại mơ mộng nữa rồi, có lẽ bây giờ thứ cô muốn chỉ là không cần chết như nguyên tác hay thậm chí là đừng chết một cách kinh dị như nguyên tác thôi, cô muốn cho có chết cũng phải chết một cách nhẹ nhàng và có ích… Ít nhất cho đến bây giờ thì suy nghĩ của cô là vậy.
Lúc này Ricardo cũng nhìn ra được trong đôi mắt màu tím kia của Katherine đang chất chứa rất nhiều tâm sự, nhưng chính anh cũng không dám lên tiếng hỏi về nó, có lẽ anh cũng sợ… Anh sợ rằng bản thân chưa đủ để cô tin tưởng, nếu như vậy thì khoảng cách giữa cả hai người sẽ càng xa hơn.
Bàn tay to lớn của anh đang nắm chặt lấy tay của Katherine, còn nhẹ nhàng giúp cô xoa xoa tựa như đang an ủi. Nhưng rồi sau đó Katherine lại nhìn anh, nhỏ giọng nói:
- Có phải trước kia anh rất ghét em đúng không? Ricardo…
- Có chuyện gì xảy ra với em sao Kat? Từ sau khi nói chuyện với tiểu thư Hầu Tước thì anh thấy em rất lạ.
Vốn dĩ Katherine cũng rất muốn nói ra hết sự thật cho Ricardo biết, kể cả chuyện cô là một linh hồn vô tình nhập vào cơ thể của Công chúa Katherine Edward mà thôi. Tuy nhiên, nghĩ lại thì cô lại không dám nói.
Vì cô sợ rằng Ricardo sẽ nghĩ cô bị điên rồi… Nhưng đáng quan ngại hơn chính là việc thế giới này là một quyển tiểu thuyết không có thật, nếu như Ricardo biết một nơi mà bản thân dùng hết sinh mạng để bảo vệ chỉ là một nơi không có thật… Liệu anh sẽ đau lòng đến mức nào đây?
Ngay từ đầu Ricardo Griffith đã không có gia đình, không có người thân cũng không có bạn bè, anh là cô nhi lớn lên trong giáo đường, sau khi đủ tuổi trưởng thành thì anh đã là lính đánh thuê. Nhờ vào lần chiêu mộ binh lính và sự thể hiện xuất sắc thì anh mới có cơ hội trở thành kỵ sĩ, tất cả những gì anh trải qua đều là do anh dùng máu và sinh mạng để đổi lại… Cho dù nơi này, Đế chế Gorilla cũng không phải là quê hương của anh, nhưng anh vẫn tận tâm tận lực bảo vệ nó.
Nếu như… Nếu như anh biết nơi này vốn dĩ không có thật… Thì anh sẽ sốc lắm nhỉ?
- Kat?
- Ricardo, anh có thể ôm em không?
Mặc dù Ricardo không biết tại sao cô lại yêu cầu như vậy, nhưng dù sao thì cũng là Kat của anh yêu cầu nên anh hoàn toàn không từ chối. Ngay lập tức liền để cô ngồi trên chân của mình, mạnh mẽ ôm chặt lấy cô vào lòng, còn Katherine thì cũng rất ngoan ngoãn tựa đầu vào lồng ngực của anh, sau đó lại nhỏ giọng nói:
- Em và Amelia có thể xem là bạn bè thân thiết, bọn em đã lớn lên cùng nhau… Từ khi cha em còn là Hoàng Thái Tử… Nhưng không biết từ lúc nào, cô ấy đã thay đổi… Thay đổi nhiều đến mức khiến em lo sợ, em không biết cô ấy có phải là người bạn thơ ấu cùng em trưởng thành hay không.
- Kat, có lẽ em đã nghĩ nhiều rồi. Theo anh thì tiểu thư Hầu Tước chắc là không muốn để tâm đến tin đồn mà thôi. Hơn nữa, tin đồn cũng chỉ là tin đồn, sao mà có thể xem nó là thật được?
Nói ra thì cô nói một ý khác nhưng có vẻ Ricardo lại hiểu theo ý khác rồi, thôi thì có lẽ bây giờ vẫn chưa phải lúc thích hợp để nói về vấn đề này, cô cũng phải quan sát thêm một thời gian đã.
- Ricardo, anh có thể hôn em không?
- Kat, hôm nay em sao vậy?
- Không có gì, chỉ muốn hôn anh thôi.
Hiển nhiên Ricardo cũng không từ chối, cứ như vậy mà hai người quấn quýt lấy nhau, nụ hôn vừa nồng nhiệt vừa xa lạ, nhưng cũng không làm giảm đi tình yêu mà họ dành cho nhau. Có lẽ bây giờ Katherine phải buông bỏ dòng chảy của nguyên tác, thay vào đó cô nên tập trung nhiều hơn vào tương lai, vì đó mới là thứ cô cần để tâm.
Cũng như Ricardo, anh mới là tương lai, còn quá khứ kia thì nên vứt bỏ lại. Đúng! Nên như vậy.
#Yu~
Bây giờ cô đã có thể cảm nhận rõ ràng về sự thay đổi của Amelia - một nhân vật nữ phụ quan trọng trong xuyên suốt cốt truyện. Nhưng nếu như Amelia đã thay đổi thì dòng chảy nguyên tác cũng sẽ thay đổi, nếu sự thật là như thế thì tương lai trước mắt cũng sẽ xảy ra những chuyện mà chính cô cũng không lường trước được. Nếu như… Nếu như cô kéo nguyên tác quay về quỹ đạo ban đầu thì liệu… Liệu cô có chết không?
Càng nghĩ thì càng rối rắm, cuối cùng thì Katherine lại quyết định đi ra khỏi lều của mình để hóng gió một chút, ít nhất thì thời điểm này là giữa đêm nên rất yên tĩnh, cô cũng có thể nhân cơ hội này mà thanh tẩy bản thân.
Tuy nhiên khi cô chỉ vừa mới ngồi xuống gần đóng lửa nhỏ kia thì một chiếc áo khoác dày đã đặt lên vai cô, đưa mắt nhìn thì là Ricardo, anh còn đang nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng, sau đó liền nhỏ giọng hỏi:
- Kat, có chuyện gì vậy?
Nhưng rồi Katherine cũng lắc đầu, sau đó Ricardo đã ngồi xuống bên cạnh cô, còn cô thì tựa đầu lên vai của anh. Khoảnh khắc bình yên này liệu có phải là sự thật hay không? Liệu tương lai của quyển tiểu thuyết này sẽ là một kết thúc có hậu… Hay là bi kịch liên miên đây?
Kết thúc có hậu cho nàng ác nữ sao? Kỳ lạ thật đó… Cô lại mơ mộng nữa rồi, có lẽ bây giờ thứ cô muốn chỉ là không cần chết như nguyên tác hay thậm chí là đừng chết một cách kinh dị như nguyên tác thôi, cô muốn cho có chết cũng phải chết một cách nhẹ nhàng và có ích… Ít nhất cho đến bây giờ thì suy nghĩ của cô là vậy.
Lúc này Ricardo cũng nhìn ra được trong đôi mắt màu tím kia của Katherine đang chất chứa rất nhiều tâm sự, nhưng chính anh cũng không dám lên tiếng hỏi về nó, có lẽ anh cũng sợ… Anh sợ rằng bản thân chưa đủ để cô tin tưởng, nếu như vậy thì khoảng cách giữa cả hai người sẽ càng xa hơn.
Bàn tay to lớn của anh đang nắm chặt lấy tay của Katherine, còn nhẹ nhàng giúp cô xoa xoa tựa như đang an ủi. Nhưng rồi sau đó Katherine lại nhìn anh, nhỏ giọng nói:
- Có phải trước kia anh rất ghét em đúng không? Ricardo…
- Có chuyện gì xảy ra với em sao Kat? Từ sau khi nói chuyện với tiểu thư Hầu Tước thì anh thấy em rất lạ.
Vốn dĩ Katherine cũng rất muốn nói ra hết sự thật cho Ricardo biết, kể cả chuyện cô là một linh hồn vô tình nhập vào cơ thể của Công chúa Katherine Edward mà thôi. Tuy nhiên, nghĩ lại thì cô lại không dám nói.
Vì cô sợ rằng Ricardo sẽ nghĩ cô bị điên rồi… Nhưng đáng quan ngại hơn chính là việc thế giới này là một quyển tiểu thuyết không có thật, nếu như Ricardo biết một nơi mà bản thân dùng hết sinh mạng để bảo vệ chỉ là một nơi không có thật… Liệu anh sẽ đau lòng đến mức nào đây?
Ngay từ đầu Ricardo Griffith đã không có gia đình, không có người thân cũng không có bạn bè, anh là cô nhi lớn lên trong giáo đường, sau khi đủ tuổi trưởng thành thì anh đã là lính đánh thuê. Nhờ vào lần chiêu mộ binh lính và sự thể hiện xuất sắc thì anh mới có cơ hội trở thành kỵ sĩ, tất cả những gì anh trải qua đều là do anh dùng máu và sinh mạng để đổi lại… Cho dù nơi này, Đế chế Gorilla cũng không phải là quê hương của anh, nhưng anh vẫn tận tâm tận lực bảo vệ nó.
Nếu như… Nếu như anh biết nơi này vốn dĩ không có thật… Thì anh sẽ sốc lắm nhỉ?
- Kat?
- Ricardo, anh có thể ôm em không?
Mặc dù Ricardo không biết tại sao cô lại yêu cầu như vậy, nhưng dù sao thì cũng là Kat của anh yêu cầu nên anh hoàn toàn không từ chối. Ngay lập tức liền để cô ngồi trên chân của mình, mạnh mẽ ôm chặt lấy cô vào lòng, còn Katherine thì cũng rất ngoan ngoãn tựa đầu vào lồng ngực của anh, sau đó lại nhỏ giọng nói:
- Em và Amelia có thể xem là bạn bè thân thiết, bọn em đã lớn lên cùng nhau… Từ khi cha em còn là Hoàng Thái Tử… Nhưng không biết từ lúc nào, cô ấy đã thay đổi… Thay đổi nhiều đến mức khiến em lo sợ, em không biết cô ấy có phải là người bạn thơ ấu cùng em trưởng thành hay không.
- Kat, có lẽ em đã nghĩ nhiều rồi. Theo anh thì tiểu thư Hầu Tước chắc là không muốn để tâm đến tin đồn mà thôi. Hơn nữa, tin đồn cũng chỉ là tin đồn, sao mà có thể xem nó là thật được?
Nói ra thì cô nói một ý khác nhưng có vẻ Ricardo lại hiểu theo ý khác rồi, thôi thì có lẽ bây giờ vẫn chưa phải lúc thích hợp để nói về vấn đề này, cô cũng phải quan sát thêm một thời gian đã.
- Ricardo, anh có thể hôn em không?
- Kat, hôm nay em sao vậy?
- Không có gì, chỉ muốn hôn anh thôi.
Hiển nhiên Ricardo cũng không từ chối, cứ như vậy mà hai người quấn quýt lấy nhau, nụ hôn vừa nồng nhiệt vừa xa lạ, nhưng cũng không làm giảm đi tình yêu mà họ dành cho nhau. Có lẽ bây giờ Katherine phải buông bỏ dòng chảy của nguyên tác, thay vào đó cô nên tập trung nhiều hơn vào tương lai, vì đó mới là thứ cô cần để tâm.
Cũng như Ricardo, anh mới là tương lai, còn quá khứ kia thì nên vứt bỏ lại. Đúng! Nên như vậy.
#Yu~