Chương 11: Con cún to xác
Cũng không biết là ai xui khiến nhưng Katherine đã ở lại bên cạnh Ricardo suốt một buổi chiều, hết ôm nhau rồi hôn hít, sau đó thì là ngồi nhìn nhau làm việc, chính bản thân cô cũng không hiểu tại sao bản thân lại làm những việc như vậy nữa... Yêu đương với nam chính sao? Đúng là điên rồi.
Lúc này Katherine đang ngồi nhâm nhi ly trà trên tay, nhưng phía sau lại phả đến một hơi thở nóng rực, cũng chẳng cần nói thì cô cũng biết là ai rồi. Đến đây thì Ricardo dường như đã sớm không còn dè chừng nữa, anh liền cố ý hôn lên cổ của cô một cái, với một "trinh nữ hoàng cung" như Katherine nói chung hay thậm chí là Tĩnh Tuyết Ý nói riêng thì cô cũng giật mình, sau đó liền đứng phăng dậy.
Vốn dĩ còn đang định nói gì đó nhưng lại bị con cún to xác kia ôm lấy từ phía sau, không chỉ vậy mà còn cố ý cọ cọ tóc vào cổ của cô, bây giờ toàn thân của Katherine thật sự bị rùng mình. Khoan đã, dừng lại! Làm nũng như vậy là phạm luật rồi.
- Kat...
Thôi xong, cô hoàn toàn không có sức phòng thủ với chiêu thức này, cô chịu thua... Thật sự chịu thua rồi. Cái con cún to xác này sao đột nhiên lại làm những trò này chứ, đúng là ngượng chết mất mà.
Sau đó thì Katherine cũng đưa tay chạm vào mái tóc màu bạch kim của anh, với gương mặt xuất sắc lại thêm mái tóc màu bạch kim nổi bật thêm với đôi mắt màu đỏ rực... Cái kết hợp tuyệt mỹ gì thế này? Đúng là chết cô rồi.
- Ricardo... Em phải về cung rồi. Nếu em còn biến mất thì chắc là anh trai sẽ lục tung nơi này mất.
- Kat... Đêm nay anh có thể đến bên em được không?
- C... Cái đó... Cái đó em nghĩ chúng ta vẫn nên...
- Kat...
Được rồi, cô thừa nhận là cô mê trai được chưa? Nhưng hãy nghĩ mà xem với gương mặt này, với cái "tạo hình" này cùng với cơ thể đồ sộ này... Anh là hoàn mỹ, là tuyệt đối đến mức chính cô cũng phải ghen tỵ... Bây giờ bảo cô nên cách xa anh ra một chút? Bảo cô hãy từ chối anh đi? Đừng nói là Ricardo sẽ buồn, ngay cả cô cũng thấy không nỡ lòng mà.
- Được rồi. Em... Đêm nay em sẽ mở cửa sổ... Bây giờ anh buông em ra được chưa?
Ricardo đương nhiên rất hài lòng với câu trả lời của cô, nhưng trước khi để Katherine rời đi thì anh còn lưu luyến hôn nhẹ lên môi của cô một cái, không chỉ thế mà còn hiếm hoi nở một nụ cười dịu dàng, đưa trán chạm vào trán của cô, nhỏ giọng nói:
- Kat, anh sẽ đến tìm em.
Katherine liền gật đầu, sau đó thì Ricardo mới lưu luyến mà buông cô ra. Đến lúc này thì cô cũng có nhìn lại anh một chút, rồi trực tiếp ra ngoài... Đúng là điên rồi, Ricardo đẹp đến điên mà! Cô... Bây giờ cô nên làm gì đây?
Trong lúc cô vẫn còn đang khó khăn để lấy lại hô hấp thì Lucar và Louis lại xuất hiện trước mặt cô, khiến cho cô bị giật mình, nhưng cũng may là chưa có hét lên. Lúc này Louis mới nghiêng đầu, nói:
- Công chúa... Hai người... Không đánh nhau chứ?
Katherine liền lắc đầu. Nhìn thấy vậy thì hai tên kia mới an tâm mà thở phào, vốn dĩ họ còn tưởng Đội trưởng lần này chơi lớn, chứ lúc Đội trưởng nhìn thấy Công chúa ở bên cạnh Tiểu Hầu Tước Hall là đã nổi cơn thịnh nộ rồi, tựa như thiếu một ngòi châm là sẽ nổ ngay lập tức. Cũng may là không có đánh nhau.
Nhìn Lucar thì Katherine lại chợt nghĩ đến một chuyện, ngay lập tức cô liền đứa mắt nhìn cậu ta, nói:
- Lucar Cooper.
- Có!
- Em gái của ngươi tên là gì nhỉ? Mary? Mary Cooper?
Bị hỏi đột ngột thì Lucar cũng có chút phòng bị, nhưng rồi cũng phải gật đầu.
Nếu như theo cô nhớ thì ở tiểu thuyết gốc Mary Cooper và Thái Tử Hassan gặp nhau lần đầu ở cuộc chinh phạt ma thú sắp tới, khi đó thì Mary Cooper đã đi cùng Lucar Cooper và muốn giúp anh trai quản lý vài việc, trong khi không cẩn thận thì đã bị ma thú tấn công. Hiển nhiên Hassan Edward đã bay đến như một vị thần và cứu cô ấy. Hừm... Nếu như cô nhớ không nhầm thì Mary Cooper bằng tuổi với cô, năm nay mười sáu tuổi thì phải?
- Cô ấy... Mười sáu tuổi đúng không? Là một pháp sư hệ Thủy... Linh vật của cô ấy hình như là... Cá voi?
Tuy nhiên thì vẻ mặt của Lucar bây giờ chính là "khờ". Lúc này thì Liam từ đằng xa đi đến, cũng có nghe loáng thoáng được vài câu, nên cậu ta liền giúp thằng bạn đang đần thối kia nói:
- Công chúa, quả thật Mary là pháp sư hệ Thủy. Nhưng linh vật của em ấy vẫn chưa xuất hiện.
- Hả? Tại sao chứ?
Liam liền nheo mắt, chuyện này đâu phải là cái gì mới lạ đâu nhỉ? Tuy nhiên thì sau đó Lucar liền nghiêm túc nói:
- Vì ở Đế chế này thì chỉ có những người đủ tuổi trưởng thành, nếu là quý tộc thì phải đợi đến khi chính thức ra mắt giới thượng lưu thì mới có linh vật. Đương nhiên Mary cũng vậy, tuy con bé là pháp sư hệ Thủy, nhưng linh vật thì vẫn chưa đến thời điểm xuất hiện.
- Khoan... Nhưng ta có linh vật rồi mà?
Nghe vậy thì Liam và Lucar cũng lắc đầu, trường hợp của Công chúa đúng là kì lạ... Thảo nào trước kia Đội trưởng vẫn luôn không cho phép bọn họ nói ra chuyện đó.
- Cuộc chinh phạt lần này ta sẽ đi. Lucar Cooper, anh mang theo Mary nhé. Tôi muốn cô ấy làm thư đồng cho tôi!
Nói xong thì Katherine liền rời đi, bỏ lại Lucar và Liam vẫn còn ngây ngốc... Cô Công chúa này lại muốn làm gì đây?
#Yu~
Lúc này Katherine đang ngồi nhâm nhi ly trà trên tay, nhưng phía sau lại phả đến một hơi thở nóng rực, cũng chẳng cần nói thì cô cũng biết là ai rồi. Đến đây thì Ricardo dường như đã sớm không còn dè chừng nữa, anh liền cố ý hôn lên cổ của cô một cái, với một "trinh nữ hoàng cung" như Katherine nói chung hay thậm chí là Tĩnh Tuyết Ý nói riêng thì cô cũng giật mình, sau đó liền đứng phăng dậy.
Vốn dĩ còn đang định nói gì đó nhưng lại bị con cún to xác kia ôm lấy từ phía sau, không chỉ vậy mà còn cố ý cọ cọ tóc vào cổ của cô, bây giờ toàn thân của Katherine thật sự bị rùng mình. Khoan đã, dừng lại! Làm nũng như vậy là phạm luật rồi.
- Kat...
Thôi xong, cô hoàn toàn không có sức phòng thủ với chiêu thức này, cô chịu thua... Thật sự chịu thua rồi. Cái con cún to xác này sao đột nhiên lại làm những trò này chứ, đúng là ngượng chết mất mà.
Sau đó thì Katherine cũng đưa tay chạm vào mái tóc màu bạch kim của anh, với gương mặt xuất sắc lại thêm mái tóc màu bạch kim nổi bật thêm với đôi mắt màu đỏ rực... Cái kết hợp tuyệt mỹ gì thế này? Đúng là chết cô rồi.
- Ricardo... Em phải về cung rồi. Nếu em còn biến mất thì chắc là anh trai sẽ lục tung nơi này mất.
- Kat... Đêm nay anh có thể đến bên em được không?
- C... Cái đó... Cái đó em nghĩ chúng ta vẫn nên...
- Kat...
Được rồi, cô thừa nhận là cô mê trai được chưa? Nhưng hãy nghĩ mà xem với gương mặt này, với cái "tạo hình" này cùng với cơ thể đồ sộ này... Anh là hoàn mỹ, là tuyệt đối đến mức chính cô cũng phải ghen tỵ... Bây giờ bảo cô nên cách xa anh ra một chút? Bảo cô hãy từ chối anh đi? Đừng nói là Ricardo sẽ buồn, ngay cả cô cũng thấy không nỡ lòng mà.
- Được rồi. Em... Đêm nay em sẽ mở cửa sổ... Bây giờ anh buông em ra được chưa?
Ricardo đương nhiên rất hài lòng với câu trả lời của cô, nhưng trước khi để Katherine rời đi thì anh còn lưu luyến hôn nhẹ lên môi của cô một cái, không chỉ thế mà còn hiếm hoi nở một nụ cười dịu dàng, đưa trán chạm vào trán của cô, nhỏ giọng nói:
- Kat, anh sẽ đến tìm em.
Katherine liền gật đầu, sau đó thì Ricardo mới lưu luyến mà buông cô ra. Đến lúc này thì cô cũng có nhìn lại anh một chút, rồi trực tiếp ra ngoài... Đúng là điên rồi, Ricardo đẹp đến điên mà! Cô... Bây giờ cô nên làm gì đây?
Trong lúc cô vẫn còn đang khó khăn để lấy lại hô hấp thì Lucar và Louis lại xuất hiện trước mặt cô, khiến cho cô bị giật mình, nhưng cũng may là chưa có hét lên. Lúc này Louis mới nghiêng đầu, nói:
- Công chúa... Hai người... Không đánh nhau chứ?
Katherine liền lắc đầu. Nhìn thấy vậy thì hai tên kia mới an tâm mà thở phào, vốn dĩ họ còn tưởng Đội trưởng lần này chơi lớn, chứ lúc Đội trưởng nhìn thấy Công chúa ở bên cạnh Tiểu Hầu Tước Hall là đã nổi cơn thịnh nộ rồi, tựa như thiếu một ngòi châm là sẽ nổ ngay lập tức. Cũng may là không có đánh nhau.
Nhìn Lucar thì Katherine lại chợt nghĩ đến một chuyện, ngay lập tức cô liền đứa mắt nhìn cậu ta, nói:
- Lucar Cooper.
- Có!
- Em gái của ngươi tên là gì nhỉ? Mary? Mary Cooper?
Bị hỏi đột ngột thì Lucar cũng có chút phòng bị, nhưng rồi cũng phải gật đầu.
Nếu như theo cô nhớ thì ở tiểu thuyết gốc Mary Cooper và Thái Tử Hassan gặp nhau lần đầu ở cuộc chinh phạt ma thú sắp tới, khi đó thì Mary Cooper đã đi cùng Lucar Cooper và muốn giúp anh trai quản lý vài việc, trong khi không cẩn thận thì đã bị ma thú tấn công. Hiển nhiên Hassan Edward đã bay đến như một vị thần và cứu cô ấy. Hừm... Nếu như cô nhớ không nhầm thì Mary Cooper bằng tuổi với cô, năm nay mười sáu tuổi thì phải?
- Cô ấy... Mười sáu tuổi đúng không? Là một pháp sư hệ Thủy... Linh vật của cô ấy hình như là... Cá voi?
Tuy nhiên thì vẻ mặt của Lucar bây giờ chính là "khờ". Lúc này thì Liam từ đằng xa đi đến, cũng có nghe loáng thoáng được vài câu, nên cậu ta liền giúp thằng bạn đang đần thối kia nói:
- Công chúa, quả thật Mary là pháp sư hệ Thủy. Nhưng linh vật của em ấy vẫn chưa xuất hiện.
- Hả? Tại sao chứ?
Liam liền nheo mắt, chuyện này đâu phải là cái gì mới lạ đâu nhỉ? Tuy nhiên thì sau đó Lucar liền nghiêm túc nói:
- Vì ở Đế chế này thì chỉ có những người đủ tuổi trưởng thành, nếu là quý tộc thì phải đợi đến khi chính thức ra mắt giới thượng lưu thì mới có linh vật. Đương nhiên Mary cũng vậy, tuy con bé là pháp sư hệ Thủy, nhưng linh vật thì vẫn chưa đến thời điểm xuất hiện.
- Khoan... Nhưng ta có linh vật rồi mà?
Nghe vậy thì Liam và Lucar cũng lắc đầu, trường hợp của Công chúa đúng là kì lạ... Thảo nào trước kia Đội trưởng vẫn luôn không cho phép bọn họ nói ra chuyện đó.
- Cuộc chinh phạt lần này ta sẽ đi. Lucar Cooper, anh mang theo Mary nhé. Tôi muốn cô ấy làm thư đồng cho tôi!
Nói xong thì Katherine liền rời đi, bỏ lại Lucar và Liam vẫn còn ngây ngốc... Cô Công chúa này lại muốn làm gì đây?
#Yu~