Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Á Nô

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Á Nô
  3. Chương : 254

Chương : 254

Edit: Tiểu Vũ - Beta: Vĩnh Nhi

Kỳ Ngọc lúng túng.

Kỳ Ngọc cực kỳ lúng túng.

Trước kia hắn từng trêu chọc cung nữ thái giám cũng không ít, những người đó ngoài miệng thì kêu trời trách đất, biểu tình khoa trương có, cười hi hi ha ha cũng có, nhưng Kỳ Ngọc biết bọn họ đều đang làm quá lên thôi, ngay cả động tác lau nước mắt cũng như rập khuôn.

Nhưng bạn nhỏ cùng bàn trước mặt này không giống vậy, cậu ta khóc thật rồi... Khóc đến hoa lê đái vũ, cậu không lên tiếng, cũng không phản kháng, cứ lặng im rơi nước mắt như vậy.

"Cái đó... ta không cố ý đâu, ai bảo ngươi không để ý đến ta..."

Bạn cùng bàn vẫn không nói lời nào, cũng không quay đầu lại.

"Ngươi đừng khóc, này... cho ngươi."

Kỳ Ngọc lấy khăn tay cha nhỏ nhét cho hắn ra, đưa qua, nhưng bạn cùng bàn vẫn như cũ không cảm kích, không nhận khăn tay, cũng không trả lời.

Tay Kỳ Ngọc giơ đã mỏi rồi, bắt đầu có chút không nhịn được, vò khăn thêu thành một nắm ném qua.

Khăn tay rơi trên bàn, lúc này nhóc cùng bàn mới hơi có chút phản ứng, cậu cầm khăn thêu lên, Kỳ Ngọc còn chưa kịp vui mừng, đã thấy cậu gấp khăn thêu gọn gàng ngay ngắn, dùng hai tay đưa lại.

"Cho ngươi lau đấy." Kỳ Ngọc nhấn mạnh.

Cuối cùng bạn nhỏ cùng bàn phải lên tiếng, chỉ có 5 chữ đơn giản: "Đa tạ, ta không cần."

"Ngươi không cần cảm ơn ta, là ta..."

Lông mày Kỳ Ngọc nhăn lại, người này cực kỳ không biết điều, lần đầu tiên hắn nói xin lỗi và bồi thường người khác, vậy mà tên này sống chết không chịu cảm kích.

"...có thích hay không."

Kỳ Ngọc hừ một tiếng, thu hồi khăn thêu.

"Vô vị."

Kỳ Ngọc than thở một câu, tính tình hắn ham chơi thích náo nhiệt, ai biết được người đầu tiên hắn gặp ở thư quán lại là một tên nhàm chán như vậy, hắn không thích, dứt khoát không muốn để ý đến cậu nữa.

Chỉ là bên cạnh hắn đều là người như vậy, ngoại trừ bạn nhỏ cùng bàn ra, cũng không có ai có thể tán gẫu với hắn, hắn không nói nữa, nghe tiếng lão phu tử đọc sách bực bội đến hoảng sợ, càng ngồi càng phiền lòng, bắt đầu vò đầu bứt tai, đổi sang trái ngồi, lại đổi sang phải ngồi, ngồi thế nào cũng đều cảm thấy không dễ chịu.

"Này này!"

Quá buồn chán không thể làm gì khác hơn là lại chuyển mục tiêu sang nhóc cùng bàn.

"Ngươi tên gì?" Kỳ Ngọc hơi dịch mông đến gần.

Tiếng nhỏ cùng bàn đọc sách theo lão phu tử vốn không lớn, bị hắn sáp tới gần, thì càng nhỏ đi.

"Ngươi nói gì đi, rốt cuộc ngươi tên là gì?"

Từ đầu đến cuối Kỳ Ngọc không được đáp lại, đột nhiên đưa tay ra.

Bạn cùng bàn theo bản năng né tránh một chút, Kỳ Ngọc liền cười rộ lên.

"Ha ha! Ngươi cũng sợ bị đánh sao. Ta không đánh ngươi, chỉ muốn nhìn một chút xem tên ngươi là gì..."

Kỳ Ngọc chỉ muốn vươn tay lấy sách của cậu, bạn cùng bàn kịp phản ứng, nắm lấy quyển sách, không để hắn cướp đi.

"Ngươi nhỏ mọn cái gì? Ta nhìn một chút, nhìn xong sẽ trả cho ngươi, buông tay!"

Kỳ Ngọc níu lấy một nửa trang sách, ai ngờ nhóc cùng bàn nhìn có vẻ yếu mềm này lại cứng rắn như vậy, cũng kéo nửa kia trang sách không buông tay.

Hai người giằng co một lúc, Kỳ Ngọc bắt đầu nóng nảy,nhưng sẽ không nhận thua, dùng sức một chút, kéo xé một chút, tiếng rách vang lên sách bị xé thành hai nửa.

Trong lòng Kỳ Ngọc thoáng qua một tia hổ thẹn, chỉ là tiểu ma đầu hắn vô cùng sĩ diện, nhất định không chịu nhận sai, hắn nhìn sách bị rách, ngoài mặt khinh thường ném trở về.

"Ngươi xem, ta bảo ngươi buông tay ngươi không nghe, rách rồi đấy. Thì ra ngươi tên là Tống Lễ... chữ kia đọc là gì?"

Kỳ Ngọc bị cha nhỏ ép học không ít chữ, mặc dù hắn không thích học, nhưng Thẩm Ngọc có quy tắc, hắn không học sẽ không được phép đi, trí nhớ của hắn kế thừa từ Thẩm Ngọc đọc đâu nhớ đấy, cho nên học nhanh vô cùng, nếu không làm sao Thẩm Ngọc lại cho phép hắn ngày ngày ở bên ngoài nghịch ngợm phá phách sinh sự?

"Tống Lễ... Khanh! Đúng, ngươi tên là Tống Lễ Khanh." Kỳ Ngọc vuốt cằm ra chiều suy nghĩ, "Cái tên này sao quen vậy... Tống Lễ Khanh... Tống Lễ Khanh, chắc chắn ta biết ngươi, chúng ta đã từng gặp?"

Nhìn lại lần nữa, tiểu Lễ Khanh cầm hai nửa quyển sách, vẻ mặt bi thương, nước mắt lại bắt đầu lăn xuống.

"Hầy.. một quyển "Thiên tự văn" thôi mà? Ta trả ngươi mười quyển..."

Bộp bộp!

Lão phu tử cầm thước ở trên đài giảng gõ hai cái, trừng mắt nhìn Kỳ Ngọc: "Lão phu dạy học trò có người nào không phải là vương công quý tộc, con cháu trung lương? Ở trong học đường, cho dù là Thái tử, cũng phải tuân theo quy tắc, Quân Kỳ Ngọc, ngươi náo loạn cả một giờ học rồi, có thể yên lặng chưa?!"

"Xùy..."

Kỳ Ngọc khinh thường hừ một tiếng, hắn lười cãi nhau với lão đầu, sợ làm lão tức đến bệnh luôn.

"Tan học! Nghỉ trưa!" Lão phu tử tức giận hô một tiếng bỏ đi.

Trong học quán kinh thành, tất cả đều là con cháu nhà quyền quý, ngọ thiện đều có hạ nhân đưa đến cửa học đường, hộp cơm của Quân Kỳ Ngọc, bên trong thức ăn tinh xảo được kết hợp hợp lý, nhưng lại không phô trương lãng phí, hiển nhiên là Thẩm Ngọc giao phó riêng, không cho phép quá đặc biệt.

"Hửm? Chả có mấy miếng thịt..."

Kỳ Ngọc thích ăn thịt nhất, không cần biết thịt gì, hắn đều cảm thấy vừa miệng, rau xanh đủ khiến hắn mặt mày ủ dột.

"Tiểu thỏ gia!"

Mấy tên bạn học cùng lớp đồng loạt chạy đến trước bàn Lễ Khanh, hi hi ha ha không ngừng, Lễ Khanh còn đang nhìn sách bị rách mà rơi lệ, ngẩng đầu nhìn lên, hộp thức ăn của cậu đã bị tên cao cao cướp mất.

"Hôm nay tiểu thỏ gia ăn cái gì?! Mau nhìn xem!"

"Có cá có thịt hấp... thức ăn của tiểu thỏ gia không tệ nha!"

"Nào, mau nếm thử, ngươi cũng thử một chút... còn rất ngon!"

Mấy người ngươi một đũa ta một đũa, ngay cả một cọng rau cùng không còn, lúc hộp thức ăn bị ném trở lại lần nữa, bên trong chỉ còn nửa phần cơm trắng, mấy tên học trò mới vui vẻ trở về bàn của mình, chụm lại một chỗ thưởng thức đồ ăn.

Tiểu Lễ Khanh giống như đã quen với cảnh tượng này, hốc mắt cậu đỏ hoe, nhưng lại nhẫn nhịn không khóc, cũng không vội vàng ăn cơm trước, mà chọn mấy hạt cơm sạch, tốn sức muốn dán lại sách bị rách.

Kỳ Ngọc thu hết toàn bộ vào mắt, đột nhiên cảm thấy đùi gà trong tay không ngon nữa.

"Ài! Ngươi để cho bọn họ cướp hết thức ăn đi, vậy ngươi ăn cái gì?"

Tiểu Lễ Khanh hé miệng nhỏ giọng đáp: "Ta có cơm ăn."

"Cơm khô ngươi cũng nuốt được hả?"

Kỳ Ngọc giật mình, hắn đã nhìn ra, trong mười mấy người trong lớp, tiểu Lễ Khanh là người bị cô lập. Khó trách cậu ta gầy đến đáng thương, ngay cả ngọ thiện cũng ăn không đủ no mà?

Tiểu Lễ Khanh không trả lời, nhai từng miếng từng miếng cơm trắng không có mùi vị.

Lông mày nhỏ của Kỳ Ngọc nhíu chặt, siết nắm tay đứng lên, đi tới bên cạnh nhóm người.

"A!"

Kỳ Ngọc đá tên nhóc cao cao kia.

"Ai? Tiểu Thái tử à, có chuyện gì sao?"

"Sao các ngươi gọi hắn là tiểu thỏ gia?" Kỳ Ngọc hỏi.

"À, bởi vì cha hắn cưới một tiểu quan, cha nhỏ hắn là một thỏ gia bán thân, vậy hắn chính là tiểu thỏ gia ha ha ha! Ngươi nhìn hắn khóc thút thít kìa, có giống tiểu thỏ gia câu dẫn người không?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Ngọc tràn đầy nghi ngờ, hắn vẫn chưa hiểu được cái từ này sỉ nhục người khác nhiều như nào.

"Vậy tại sao các ngươi lại cướp đồ ăn của hắn?"

"Đồ của hắn cái gì, của hắn chính là của chúng ta! Giữ lại cho hắn chút cơm trắng là tốt lắm rồi... Tiểu Thái tử, ta khuyên ngươi đừng có lại gần hắn, chắc ngươi chưa biết, phu tử nói thượng bất chính hạ tắc loạn, nhất là hắn còn là đứa con hoang được nhặt nuôi..."

Tên nhóc cao còn chưa nói hết, một quả đấm nhỏ nhưng tràn đầy sức lực đã rơi vào mặt hắn.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6065 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5505 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5211 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4954 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4823 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4781 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter