Chương : 51
Nhìn quân địch trọng thương nằm dưới đất, Giai Hy ra lệnh cho quân ta ra giết hết toàn bộ. Lúc đầu quân kinh thành sững sờ trước hành động này nhưng cũng không dám dị nghị. Người ta là công chúa được sủng ái đó. Riêng quân ở biên giới phía bắc thì coi nó là chuyện hiển nhiên. Cô chém thương đứa nào liền cầm kiếm đâm chết, thành thạo đến không ngờ. Thậm chí còn thầm khinh bỉ quân kinh thành một trận khi thấy họ kinh ngạc. Gì chứ, mấy cảnh, việc này bọn ta làm như cơm bữa, còn dám tự xưng là quân lính được đào tạo chuyện nghiệp để phục vụ hoàng gia. Không có tố chất gì cả, thảo nào tướng quân phải đến biên giới phía bắc, sống cùng bọn họ
cực khổ vậy mà.
Xử lí xong quân giặc, chỉ còn duy nhất Tuệ Ly nhợt nhạt đứng chống đỡ nãy giờ. Chậc, đến nước này rồi mà vẫn
không chịu dùng đến nó.
" Bị dồn đến tình cảnh này mà vẫn không chịu đưa át chủ bài của mình ra sao. "
" Con át chủ bài này vốn được tạo ra để giúp người đánh chiếm đại lục chứ không phải làm tổn thương đến người. Với cả, quân tiếp viện của ta đang đến rất gần rồi, tình hình binh sĩ ít ỏi của người không thể chống đỡ được đâu. "
" Ha, quân tiếp viện? Ý ngươi là tên nội gián Triệu Kỳ kia đó sao. Tiếc là hắn đang được áp giải đến đây đó. Cài đặt nội gián vào cá vùng chiếm đóng chủ chốt của Vân Nam, chuẩn bị cũng kĩ đó, hắn ta diễn cũng rất tròn vai, lười được ta một thời gian khá dài. "
" Hắn bị bắt rồi! " Tuệ Ly có chút không tin, thất thố nói.
" Không chỉ hắn mà toàn bộ nỗi gián ngươi cài vào các bộ phận đều đang trên đường đến đây. Nhiều người như vậy không biết nên xử tử kiểu gì nữa. "
" Tại sao? Tại sao có thể như vậy được? Kế hoạch hoàn mỹ của mình. Thất bại... rồi sao. " Tuệ Ly gục xuống, máu tươi chảy lênh láng ra nề đất nâu, gương mặt nhợt nhạt, yếu ớt, còn đâu dáng vẻ của sát thủ trước kia.
" Kế hoạch hoàn mỹ? Trò trẻ con. " Giai Hy cười giễu cợt, bước đến chỗ Tuệ Ly nâng cằm cô ta lên, miệng ghé sát thì thầm vào tai. " Ngươi nghĩ xuyên không liền có thể làm gì thì làm sao, ta sống hơn ngươi cả mấy vạn năm rồi đó. Mấy trò này chỉ toàn là vặt vãnh. "
" Nhốt cô ta vào đại lao, chờ ngày xét xử. " Ra lệnh cho hai binh sĩ đứng sau mình nhốt Tuệ Ly vào ngục, cô thở dài một tiếng, buông kiếm trong tay xuống thả người nằm trên đất. Thật mệt, đã bao lâu rồi mới thấy mệt mỏi như vậy nhỉ.
Sau khi dẹp loạn ý định tạo phản của Tuệ Ly, Giai Hy trở về tẩm cung tắm rửa, trầm mình trong bồn tắm hoa hồng, cô thoải mái ngâm nga một ca khúc cổ xưa nào đó.
" Tiểu Hy, ta đến thăm muội nè " Vân Bách Triết bất ngờ đẩy cửa bước vào nên bị ăn ngay gáo múc nước bào mặt.
" Huynh có biết lễ phép là gì không? Ngay cả điều cơ bản cũng không biết. Nếu ngày hôm nay vị trí này là một cô nương nào khác thì có phải hủy hoại cả cuộc đời sau này của người ta không hả. " Vội vàng mặc quần áo, cô chỉ trích Bách Triết. Hừ, tra nam xấu xa, may mà ta phản ứng nhanh.
" Ta... ta không cố ý mà. Chỉ là lo lắng nên đến thăm muội... " Tỏ ra yếu ớt, đáng thương, Vân Bách Triết trưng ra bộ dáng cún con tủi thân nhìn Giai Hy.
Ngọa tàn, cái bộ dạng này cũng dáng tên biến thái Mặc Nhiên quá đi. Nếu không phải biết được đây là hai thế giới khác nhau thì chỉ sợ cô sẽ tin mất.
cực khổ vậy mà.
Xử lí xong quân giặc, chỉ còn duy nhất Tuệ Ly nhợt nhạt đứng chống đỡ nãy giờ. Chậc, đến nước này rồi mà vẫn
không chịu dùng đến nó.
" Bị dồn đến tình cảnh này mà vẫn không chịu đưa át chủ bài của mình ra sao. "
" Con át chủ bài này vốn được tạo ra để giúp người đánh chiếm đại lục chứ không phải làm tổn thương đến người. Với cả, quân tiếp viện của ta đang đến rất gần rồi, tình hình binh sĩ ít ỏi của người không thể chống đỡ được đâu. "
" Ha, quân tiếp viện? Ý ngươi là tên nội gián Triệu Kỳ kia đó sao. Tiếc là hắn đang được áp giải đến đây đó. Cài đặt nội gián vào cá vùng chiếm đóng chủ chốt của Vân Nam, chuẩn bị cũng kĩ đó, hắn ta diễn cũng rất tròn vai, lười được ta một thời gian khá dài. "
" Hắn bị bắt rồi! " Tuệ Ly có chút không tin, thất thố nói.
" Không chỉ hắn mà toàn bộ nỗi gián ngươi cài vào các bộ phận đều đang trên đường đến đây. Nhiều người như vậy không biết nên xử tử kiểu gì nữa. "
" Tại sao? Tại sao có thể như vậy được? Kế hoạch hoàn mỹ của mình. Thất bại... rồi sao. " Tuệ Ly gục xuống, máu tươi chảy lênh láng ra nề đất nâu, gương mặt nhợt nhạt, yếu ớt, còn đâu dáng vẻ của sát thủ trước kia.
" Kế hoạch hoàn mỹ? Trò trẻ con. " Giai Hy cười giễu cợt, bước đến chỗ Tuệ Ly nâng cằm cô ta lên, miệng ghé sát thì thầm vào tai. " Ngươi nghĩ xuyên không liền có thể làm gì thì làm sao, ta sống hơn ngươi cả mấy vạn năm rồi đó. Mấy trò này chỉ toàn là vặt vãnh. "
" Nhốt cô ta vào đại lao, chờ ngày xét xử. " Ra lệnh cho hai binh sĩ đứng sau mình nhốt Tuệ Ly vào ngục, cô thở dài một tiếng, buông kiếm trong tay xuống thả người nằm trên đất. Thật mệt, đã bao lâu rồi mới thấy mệt mỏi như vậy nhỉ.
Sau khi dẹp loạn ý định tạo phản của Tuệ Ly, Giai Hy trở về tẩm cung tắm rửa, trầm mình trong bồn tắm hoa hồng, cô thoải mái ngâm nga một ca khúc cổ xưa nào đó.
" Tiểu Hy, ta đến thăm muội nè " Vân Bách Triết bất ngờ đẩy cửa bước vào nên bị ăn ngay gáo múc nước bào mặt.
" Huynh có biết lễ phép là gì không? Ngay cả điều cơ bản cũng không biết. Nếu ngày hôm nay vị trí này là một cô nương nào khác thì có phải hủy hoại cả cuộc đời sau này của người ta không hả. " Vội vàng mặc quần áo, cô chỉ trích Bách Triết. Hừ, tra nam xấu xa, may mà ta phản ứng nhanh.
" Ta... ta không cố ý mà. Chỉ là lo lắng nên đến thăm muội... " Tỏ ra yếu ớt, đáng thương, Vân Bách Triết trưng ra bộ dáng cún con tủi thân nhìn Giai Hy.
Ngọa tàn, cái bộ dạng này cũng dáng tên biến thái Mặc Nhiên quá đi. Nếu không phải biết được đây là hai thế giới khác nhau thì chỉ sợ cô sẽ tin mất.