Chương : 32
" Hay, không hổ là công chúa cao quý duy nhất của Vân Nam. " Vân Giai Thụy là người lên tiếng đầu tiên. Hắn tự hào cùng kiêu ngạo hất cằm nhìn đám quan lại trước kia cứ lôi nữ quyến của mình ra khoe. Hừ, giờ mới biết ai giỏi nhất nhá, đám nữ nhân ngu ngốc kia mới không bằng muội muội nhà ta đâu, tư cách để so sánh cũng không có.
Đám quan lại nhìn thấy biểu cảm của hoàng thượng:... -_-.
" Ca ca quá khen, đây chỉ là chút tài mọn của muội thôi. " Nở nụ cười ngọt ngào với hắn, Giai Hy trở lại chỗ ngồi của mình.
" Muội cũng đã 15 tuổi rồi, không biết ở đây có ai lọt vào mắt muội không nhỉ. "
Lời của Vân Giai Thụy khiến không ít nam nhân ngồi bên dưới cố gắng dỏng tai lên nghe, bày ra vẻ đẹp trai nhất của mình để có thể lọt vào mắt vị công chúa này. Một người xinh đẹp, là công chúa được sủng ái thì ai chẳng muốn lấy.
" Muội vẫn chưa nhưng cũng mong yến tiệc hôm nay có thể tìm được lang quân như ý. " Tìm được mới có chuyện đó. Muốn cưới ta? Không có cửa đâu, cửa sổ hay lỗ chó cũng không có.
" Vậy không bằng tổ chức một cuộc thi để tìm phu quân cho muội. "
" Có được không, dù sao ở kinh thành này ai cũng đồn muội là đanh đá, chua ngao, cưới được tấm chồng là tốt rồi, sao có thể ép các công tử đây vì muội mà làm vậy chứ. " Giai Hy thương tâm, giả bộ đến không còn bất kì một kẽ hở nào khiến không ít người đau lòng. Nhìn công chúa này đi, hiền lành biết bao nhiêu, không biết kẻ nào độc ác loan truyền tin đồn thất thiệt như vậy, làm ảnh hưởng đến thanh danh người ta.
" Nếu không ai cưới công chúa thì ta có thể cưới người không. " Nguyệt Ảnh cười câu nhân về phía Giai Hy, ánh mắt cợt nhả kia làm cô tức giận hận không thể móc nó ra. Hôm đó ngươi lẻn vào cung của ta, ta còn chưa tính sổ, còn muốn chơi đùa với lửa sao tên cẩu kia.
" Chủ thượng cao quý như vậy làm sao ta có thể với tới chứ. " Mỉm cười gượng gạo, cô nắm chặt ly trên tay hướng đến Nguyệt Ảnh như một lời cảnh cáo.
Nếu dám gây sự nữa liền thiến ngươi.
Nguyệt Ảnh nhìn thấy vậy cũng chỉ có thể nhún vai tiếc nuối lui về sau.
" Công chúa, hôm đó ân cứu mạng ta mãi mãi không quên, nay gặp lại chỉ mong có thể bên người. " Âu Chính Thiên từ đâu bỗng quỳ một chân xuống, ánh mắt tha thiết nhìn cô.
" Công chúa Vân Nam cao quý, ta là thái tử ngoại quốc, liệu nàng có nguyện ý làm thái tử phi của ta. " Việt Trạch ôn nhu như nước nhìn Giai Hy.
" Tiểu Hy, muội xem, có tới 3 người tỏ ý muốn cưới muội kìa. " Vân Giai Thụy ngồi trên long ỷ cười đến híp mắt. Muội muội nhà hắn tài giỏi thật đó, cùng lúc nắm được tới 3 tên mỹ nam quyền lực trong yến tiệc. Nhưng hắn nào biết vẫn còn 1 tên đang kiềm chế sức động của mình. Hơn nữa không ai khác chính là vị huynh trưởng vừa tuyên bố
Vân Bách Triết ngồi ở chỗ của mình, tay nắm thành quyền, tức giận bóp chặt ly rượu, đồng tử màu đen lộ ra sự khát máu đối với ba tên kia. Mấy tên sâu bọ kia, dám tranh nhân vật công lược của ta.
Quốc sư Thanh Nhàn thì nhàn nhã thưởng trà, hứng thú nhìn Giai Hy như món đồ chơi mới mẻ. Vị công chúa này, có chút thú vị nha.
Đám quan lại nhìn thấy biểu cảm của hoàng thượng:... -_-.
" Ca ca quá khen, đây chỉ là chút tài mọn của muội thôi. " Nở nụ cười ngọt ngào với hắn, Giai Hy trở lại chỗ ngồi của mình.
" Muội cũng đã 15 tuổi rồi, không biết ở đây có ai lọt vào mắt muội không nhỉ. "
Lời của Vân Giai Thụy khiến không ít nam nhân ngồi bên dưới cố gắng dỏng tai lên nghe, bày ra vẻ đẹp trai nhất của mình để có thể lọt vào mắt vị công chúa này. Một người xinh đẹp, là công chúa được sủng ái thì ai chẳng muốn lấy.
" Muội vẫn chưa nhưng cũng mong yến tiệc hôm nay có thể tìm được lang quân như ý. " Tìm được mới có chuyện đó. Muốn cưới ta? Không có cửa đâu, cửa sổ hay lỗ chó cũng không có.
" Vậy không bằng tổ chức một cuộc thi để tìm phu quân cho muội. "
" Có được không, dù sao ở kinh thành này ai cũng đồn muội là đanh đá, chua ngao, cưới được tấm chồng là tốt rồi, sao có thể ép các công tử đây vì muội mà làm vậy chứ. " Giai Hy thương tâm, giả bộ đến không còn bất kì một kẽ hở nào khiến không ít người đau lòng. Nhìn công chúa này đi, hiền lành biết bao nhiêu, không biết kẻ nào độc ác loan truyền tin đồn thất thiệt như vậy, làm ảnh hưởng đến thanh danh người ta.
" Nếu không ai cưới công chúa thì ta có thể cưới người không. " Nguyệt Ảnh cười câu nhân về phía Giai Hy, ánh mắt cợt nhả kia làm cô tức giận hận không thể móc nó ra. Hôm đó ngươi lẻn vào cung của ta, ta còn chưa tính sổ, còn muốn chơi đùa với lửa sao tên cẩu kia.
" Chủ thượng cao quý như vậy làm sao ta có thể với tới chứ. " Mỉm cười gượng gạo, cô nắm chặt ly trên tay hướng đến Nguyệt Ảnh như một lời cảnh cáo.
Nếu dám gây sự nữa liền thiến ngươi.
Nguyệt Ảnh nhìn thấy vậy cũng chỉ có thể nhún vai tiếc nuối lui về sau.
" Công chúa, hôm đó ân cứu mạng ta mãi mãi không quên, nay gặp lại chỉ mong có thể bên người. " Âu Chính Thiên từ đâu bỗng quỳ một chân xuống, ánh mắt tha thiết nhìn cô.
" Công chúa Vân Nam cao quý, ta là thái tử ngoại quốc, liệu nàng có nguyện ý làm thái tử phi của ta. " Việt Trạch ôn nhu như nước nhìn Giai Hy.
" Tiểu Hy, muội xem, có tới 3 người tỏ ý muốn cưới muội kìa. " Vân Giai Thụy ngồi trên long ỷ cười đến híp mắt. Muội muội nhà hắn tài giỏi thật đó, cùng lúc nắm được tới 3 tên mỹ nam quyền lực trong yến tiệc. Nhưng hắn nào biết vẫn còn 1 tên đang kiềm chế sức động của mình. Hơn nữa không ai khác chính là vị huynh trưởng vừa tuyên bố
Vân Bách Triết ngồi ở chỗ của mình, tay nắm thành quyền, tức giận bóp chặt ly rượu, đồng tử màu đen lộ ra sự khát máu đối với ba tên kia. Mấy tên sâu bọ kia, dám tranh nhân vật công lược của ta.
Quốc sư Thanh Nhàn thì nhàn nhã thưởng trà, hứng thú nhìn Giai Hy như món đồ chơi mới mẻ. Vị công chúa này, có chút thú vị nha.