Yêu Giả Vi Vương
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Dị Giới, Truyện Full |
Số chương | 1207 |
Lượt đọc | 238 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Giới thiệu truyện:
- "Đây là một nam tử yêu khí lẫm nhiên, vì nữ nhân yêu quý, vì đạo nghĩa trong lòng, không tiếc đối địch toàn thiên hạ, bước lên câu truyện đồ thần! Nhiệt huyết và truyền kỳ, kích tình và cảm động..."
- Tư Đồ Chiến Dã, ta muốn quyết đấu với ngươi!
Phía bắc Dược Vương thành, trong Phi Tuyết võ viện, một thiếu niên gầm rống như đất bằng dậy sóng chấn kinh cả võ viện.
Phi Tuyết võ viện không cấm quyết đấu, chỉ cần hai bên đồng ý, không ai chết thì võ viện sẽ không cấm cản gì. Hai năm nay trong võ viện xảy ra mấy trận quyết đấu nhưng lần này hoàn toàn khác. Trước kia đa số là đám công tử ca quyết đấu tranh giành tình nhân, biểu diễn ra oai. Lần này là võ giả nhà nghèo lần đầu tiên khiêu chiến với võ giả nhà quan.
Từ xưa nghèo không đấu với giàu, dân không đấu với quan. Về mặt Thần Hồn đại lục, võ giả hàn môn và võ giả thế gia cách biệt một trời một vực. Nhiều người nghe tin tức này, phản ứng đầu tiên là đầu Tiêu Lãng bị lừa đá rồi sao?
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
Ngày Nào Ma Tôn Sư Đệ Cũng Thả Thính Tôi
Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Ai Nói Ta Rất Yêu Sư Tôn?
Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi
Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn!
Túng Túng
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.