Eragon 2 (Eldest) - Đại Ca
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn, Thám Hiểm, Cổ Đại, Phương Tây |
Số chương | 72 |
Lượt đọc | 347 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Vừa hoàn tất xong nhiệm vụ giúp quân cách mạng Varden thoát khỏi lực lượng khổng lồ của bạo chúa Galbatorix tiêu diệt, Eragon và nàng rồng Saphira vội vã lên đường tới Ellesméra để được huấn luyện về phép thuật và kiếm thuật – những kỹ năng sinh tử đối với một Kỵ sĩ rồng.
Người mới cảnh mới nơi xứ sở thần tiên này, đối với Eragon và Saphira, mỗi ngày là một cuộc phiêu lưu mới. Nhưng sự hỗn loạn và phản bội luôn rình rập khiến Eragon không biết mình phải tin vào ai.
Trong thời gian đó, tại quê nhà Carvahall, người anh họ Roran của Eragon lại lâm vào một cuộc chiến khác, một cuộc chiến đẩy Eragon vào vòng nguy hiểm khắc nghiệt hơn.
Liệu bàn tay hắc ám của bạo chúa Galbatorix có bóp nghẹt được tất cả những lực lượng chống đối không? Và liệu Eragon có bảo toàn được tính mạng mình không? Mời bạn cùng đọc và khám phá Eldest - Đại ca - Phần tiếp theo của Eragon - Cậu Bé Cưỡi Rồng
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
Người Chơi Này Thông Thạo Hết Kỹ Năng
Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.